logo
Thể loại
Xếp hạng
Số chương
...
VIP
Chia sẻ:

Nội dung chương

Tiên Võ Đế Tôn cùng Ma Thiên Đế đại chiến bất phân thắng bại. Vì lo cho chúng sinh thoát khỏi nanh vuốt tàn ác của ma đạo. Tiên Võ Đế Tôn hi sinh thân mình bộc phát toàn lực tiêu diệt Ma Thiên Đế! Bản thân hóa thành thần hỏa rơi rớt xuống phàm trần mang theo năng lượng một đời trao cho người hữu duyên.

...

Chào mừng ký chủ đã đến Tiên Võ Đế Tôn đại lục!

...

Bên trong một khu rừng xanh ngát. Một nam tử dùng kiếm đâm xuyên qua thi thể của một nam tử khác. Người bị thanh kiếm đâm xuyên qua là Diệp Thần, đệ tử của Chính Dương Tông.

Chỉ thấy Diệp Thần với khuôn mặt tuấn mỹ tràn ngập uất hận nói:

- Lữ Trí! Ngươi ỷ bản thân là Chân Dương Cảnh ra tay với Nhân Nguyên Cảnh như ta, Thanh Vân Tông các ngươi không ngờ lại có những đệ tử bỉ ổi như vậy?

Nói đoạn Diệp Thần lấy tay giữ chắc kiếm của Lữ Trí lại bất chấp khiến cho máu chảy ra mà hướng về một đệ tử ở đằng xa hét lớn:

- Triệu Khôn! Mau chạy!

Tên này run rẩy hai chân một lúc rồi quay đầu bỏ chạy. Lữ Trí bị Diệp Thần giữ chặt không thể truy kích thì tức giận nhấn thêm kiếm vào người của Diệp Thần khiến hắn rên lên một tiếng đau đớn.

Loading...

Lữ Trí nhếch mép mà rút kiếm ra, khiến cho Diệp Thần gục xuống, hắn cầm lấy hộp đan dược mà hừ lạnh:

- Diệp Thần! Tưởng ai trên đời cũng anh hùng ngu ngốc như ngươi sao? Hi sinh bản thân mình vì một tên đồng môn, không biết chừng hắn sau này sẽ còn đạp chân lên mộ của ngươi mà sỉ vả đâu này! Có trách thì trách bản thân ngươi yếu ớt! Tu đạo chính là tàn khốc như vậy! Ngươi nếu đạo lý đơn giản này cũng không hiểu thì còn tiếp tục tồn tại làm gì nữa chứ? Ha ha ha ha! Đi chết đi! Để đan dược lại cho ta!

Lữ Trí mở hộp đan dược ra không ngờ bên trong không có gì cả thì gầm lớn:

- Khốn kiếp! Diệp Thần! thần dược đâu rồi! thần dược ngươi để ở đâu rồi?

Vừa nói vừa túm lấy Diệp Thần mà nhấc lên, ra từng đòn đánh mạnh vào cơ thể hư nhược khiến cho máu của hắn trào ra miệng.

Chỉ thấy Diệp Thần mỉm cười:

- Ha ha ha ha! Lữ Trí! Đừng hòng lấy đan được! thần dược ta đã đưa cho Triệu Khôn huynh đệ mang về môn phái rồi! Diệp Thần ta có chết cũng không để cho Lữ Trí ngươi đạt được tham vọng của mình!

Lữ Trí đâm thêm nhiều nhát vào cơ thể của Diệp Thần rồi quay người đi nhìn theo bóng dáng của Triệu Khôn ở đằng xa, quay lại nhìn Diệp Thần đang hấp hối mà nhổ một bãi nước bọt:

- Khốn kiếp! Diệp Thần! Có kiếp sau tốt nhất đừng đứng ở trước mặt lão tử!

Diệp Thần run rẩy trên mặt đất. Sinh cơ ngày càng trôi đi, hai mắt mờ dần, hắn cố gắng nhìn lên vầng thái dương trong sáng ở đằng xa:

- Cả cuộc đời của ta đều tin vào chân lý, chính nghĩa... Rốt cuộc lại phải nhận lấy kết quả này! Ta không hối hận về những việc ta làm, những gì ta đã bỏ ra để bảo vệ môn phái và mọi người... Cơ Ngưng Sương! Huynh xin lỗi! Mặc dù từ ngày phát hiện ra muội là Huyền Linh chi thể trong truyền thuyết muội luôn đối với ta lạnh nhạt nhưng ta vẫn yêu muội vô cùng. Là ta yếu kém không xứng đáng với muội! Ta... Hiện tại sắp rời xa cuộc đời này rồi! Trời cao! Chân lý mà ta hướng tới và phụng sự! Xin người hãy trả thù cho ta! Ta... Hận! Ta... HẬN!!!!!!!!!

Đùng! Đoàng!

Một tia sét rạch ngang bầu trời phát ra âm thanh chấn động.

Hai mắt của Diệp Thần trở nên vô hồn. Hắn đã chính thức rời xa cuộc đời này mãi mãi.

Lữ Trí nhếch môi cười đểu:

- Ngươi kêu trời thì trời sẽ nghe ngươi nói sao? Một đời vì chính nghĩa thì đã sao? Cuối cùng cũng chỉ còn lại cái xác đẹp mã mà thôi! Chết rất tốt! Rất tốt! Ha ha ha ha!

A a a!

Tiếng cười của Lữ Trí dừng lại, thay vào đó là sự run sợ. Hắn... Hắn có cảm giác nghe được tiếng sột soạt có người đang đứng lên. Hay nói chính xác hơn là phía sau lưng hắn Diệp Thần đang đứng lên.

Không phải là đã chết rồi sao? Tại sao lại có thể?

Lữ Trí quay người lại, trong ánh mắt sợ hãi của hắn Diệp Thần với cơ thể đang lành lại bằng mắt thường, chẳng mấy chốc toàn bộ thương thế trên người đã hoàn toàn lành lặn, hiện ra một khuôn mặt tuấn mỹ ánh mắt lạnh nhạt nhìn về phía hắn nghiêng đầu vươn vai ra nói:

- Ngươi... Muốn chết như thế nào?

Chào mừng ký chủ đã đến với thế giới Tiên Võ Đế Tôn. Phát hiện nhân vật chính đã chết, ký chủ đoạt xá thành công, linh hồn của nhân vật chính đã được bảo vệ trong nhẫn trữ vật.

Nhiệm vụ đến với thế giới:

- Diệp Thần tại thế giới này là nhân vật vì chính nghĩa nhưng lại chịu kết cục bi thảm. Thậm chí sau khi chết còn bị bằng hữu và người yêu phản bội. Ký chủ trong cơ thể của hắn hãy hoàn thành những nguyện vọng của hắn. Giúp hắn đi hết quãng đường cần đi, trở thành cường giả đỉnh cao để có thể bảo vệ tất cả mọi người.

Lữ Trí không tin vào những gì đang xảy ra trước mắt mình, liên tục lắc đầu:

- Diệp Thần! Không phải là ngươi đã chết rồi sao? Sao có thể lại sống lại được như vậy? Không thể nào? Không thể nào?

Đoạn hắn gào thét mà xông lên:

- Giả thần giả quỷ cái gì? Vừa rồi ta đã giết ngươi một lần! Hiện tại cũng có thể giết ngươi thêm một lần! Diệp Thần! Đi chết đi!

Rầm!

Trong khoảnh khắc ngắn ngủi, khói bụi tan đi, chỉ thấy Lữ Trí vừa hướng về phía ta mà ra đòn mạnh nhất của mình hiện tại vậy mà bị ta túm cổ xách lên trên không trung, cơ thể run rẩy, nhìn ta bằng ánh mắt sợ hãi:

- Diệp Thần! Không đúng! Ngươi... Ngươi rốt cuộc là ai?

Ta nhếch mép:

- Ta cũng muốn nói lắm chỉ đáng tiếc thân phận ngươi quá thấp! Rác rưởi đến kiến cỏ cũng không bằng như ngươi chỉ cần biết rằng, có thể chết dưới tay của ta đã là một vinh hạnh rồi! Do đó, để chúc mừng ngươi! Bản tọa sẽ cho ngươi cái chết đau đớn và thảm khốc một chút! Tận hưởng đi!

Rầm! Rầm! Rầm! A! A! A! Tha cho ta! Tha cho ta! A A A! Không! Không!

Một ngọn lửa được bốc lên trên cơ thể không thể dập tắt, đau đớn đến tận linh hồn khiến Lữ Trí hai mắt đỏ bừng, gào thét liên tục đập mạnh bản thân xuống dưới đất, đâm vào cây lớn cố gắng tìm đến cái chết nhanh nhất có thể nhưng vô vọng.

Một lúc lâu sau hắn chỉ có thể nhẹ giãy giụa nếm trải cảm giác đau đớn, chứng kiến cơ thể của mình dần dần cháy khét thành tro bụi rồi tan biến mãi mãi khỏi đất trời.

Ta giơ nhẫn thần trữ vật trong tay lên mà nói:

- Diệp Thần! Ta đã giúp ngươi trả thù rồi! Hiện tại hãy tiếp tục giấc ngủ say linh hồn của ngươi! Thế giới này bản tọa sẽ giúp ngươi bảo vệ, người thân của ngươi bản tọa sẽ giúp ngươi chăm sóc. Giai nhân của ngươi...

Ta thở dài:

- Bản tọa thôi thì giúp người giúp đến tận cùng. Ta sẽ giúp ngươi hưởng thụ!

Âm thanh hệ thống vang lên:

- Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ phụ: Trả thù! Điểm của ký chủ tăng lên 1000.

Dừng một chút, hệ thống nói tiếp:

- Không biết vừa rồi ký chủ đã suy nghĩ đến vấn đề gì? Đề nghị ký chủ lau dãi để tránh mất hình tượng!

Chia sẻ:

Tính cách nhân vật

4

Nội dung cốt truyện

4

Bố cục thế giới

4

Loading reviews...

Lợi ích của thành viên VIP

Nghe và đọc thoải mái mà không quảng cáo

Sở hữu thêm 02 giọng VIP khi nghe

Có server riêng để load nhanh hơn

Nhận mua hộ truyện bản quyền từ nguồn TQ

Gia Hạn