ChươngnhauChươngnhauCh
Hoang Nhan Bình đột nhiên ngẩn đầu lên hai mắt chạm nhau, một tia thẹn thùng từ từ dâng lên trên khuôn mặt nàng, nàng vô ý đẩy hắn sang một bên, tức giận hừ một tiếng: “ còn lại chính ngươi tự mặt đi ta đến cửa lớn chờ ngươi’ Nàng vội vàng để lại một câu nói, cũng không thèm quay lại thẹn thùng chạy ra khỏi phòng.
Tống Thanh Thư âm thầm khinh bỉ chính mình,rồi vội vàng mặc cho song y phục. Thấy Tống Thanh Thư đi ra ánh mắt Hoàng Nhan Bình nhất thời toả sáng, nhịn không được nói ra: “Tỷ phu ngươi tuy có chút xấu xí, nhưng khi mặt bộ quần áo này vào rồi thì cũng có mấy phần uy vũ anh tuấn.
Tống Thanh Thư cười nói: haizz! Đó là đương nhiên, cũng tại vì bộ quần áo này đến tột cùng là ai thay ta mặc mặc”
Hoàng Nhan Bình hơi đỏ mặt ngại ngùng lẩm bẩm : “ Y phục này rõ ràng là tỷ tỷ thay ngươi chuẩn bị tại sao bây giờ lại liên quan đến ta, đáng nghét! Nói song liền lập tức lên ngựa, giục ngựa rời đi, chỉ để lại một chàng cười ngân vang như thanh âm chuông bạc, “ Tỷ phụ ngươi đuổi theo ta đi, ta muốn cùng ngươi so tài cưỡi ngựa”
“ Đuổi theo ngươi ư”, Sắc mặt Tống Thanh Thư cổ quái vô cùng, bởi vì lời nói của Hoàn Nhan Bình làm hắn nghĩ tới kiếp trước trên phim Võ Tắc Thiên Phạm Băng Băng có câu nói nổi tiếng làm trò cười cho thiên hạ: “Ngươi đuổi theo ta, nếu ngươi đuổi kịp ta, ta liền để ngươi hắc hắc hắc. Tuy nhiên kỹ năng cưỡi ngựa của Hoàn Nhan Bình thật thành thục chỉ trong một cái nháy mắt đã muốn biến mất ở cuối con đường rồi, Tống Thanh Thư cũng không có tự tin có thể đuổi kịp nàng, dù sao hắn cũng là xuyên không mà đến với thế giới này, ở thế giới hiện đại hắn cũng chưa cưỡi ngựa bao giờ, tuy nhiên từ khi đi vào cái thế giới này hắn cũng đã được cưỡi ngựa không ít lần, kỹ thuật của hắn có thể coi là tạm được, hơn nữa nàng từ nhỏ đã sinh trưởng trên lưng ngựa còn là dân tộc Du Mục cho nên so với nàng hắn thực sự kém rất xa, hơn nữa Hoàng Nhan Bình còn là người nổi bật ở trong hoàng tộc.
Tống Thanh Thư đứng ngây người một lát, một bên hạ nhân đã dẫn ngựa tới, bỗng chốc hào khí trong người hắn toả ra bừng bừng: Hừ! “Tốt xấu gì Thanh Thư ta cũng từng ở trên chiến trường trong hơn mười vạn đại quân mà đánh ra là một đại nhân vật, chã lẽ lại còn sợ ngươi một tiểu cô nương không bằng!”
Có lẽ vì hào khí tăng thêm làm cho hắn phát huy hơn lúc bình thường, hắn nhẹ nhàng lên ngựa, không một chút khó khăn gì, vội vàng thúc ngựa hướng đến phía Hoàng Nhan Bình đã biến mất mà đuổi theo, mấy mắn ở đây là nội thành đường cũng không thông suốt cho nên kỹ năng cưỡi ngựa của Hoàng Nhan Bình cũng không phát huy hoàn toàn, cho nên Tống Thanh Thư mới rút dần khoảng cách giữa hai người.
Nhìn bóng lưng nàng trên lưng ngựa Tống Thanh Thư táng thưởng không thôi: Hoàn Nhan Bình đem sức sống, thanh xuân của thiếu nữ phơi bày ra vô cùng tinh tế, những thiếu nữ bị giam cầm ở lầu son, khuê phòng so với nàng thực sự là kém không ít.
Mãi ngắm theo bóng lưng nàng bỗng chốc đã đến cổng thành bỗng chốc âm thanh phát lên: “ kẻ nào to gan dám trên đường phóng ngựa” theo sau đó là hai đội kỵ binh một trước, một sau xông lại nổi giận nói: “ phải biết kinh đô là nơi trọng địa, hai bên đều là người dân, ngươi lại phóng ngựa như vậy ta lệnh cho ngươi xuống ngựa.
Loading...
“ Mắt chó của ngươi bị mù rồi hả!” đáp lại tên bình sĩ kia là một tiếng roi quật xé gió làm cho hắn lảo đảo ngã sang một bên, Hoàn Nhan Bình vẫn là một khuôn mặt lạnh hàn sương, vẫn không giảm tốc độ, giục ngựa chạy ra ngoài thành.
Tống Thanh Thư ở phía sau âm thầm tặc lưỡi lắc đầu, nàng rõ ràng một phút trước là nét mặt vui cười bỗng chốc lại là một vẻ mặt lạnh hàn sương, cái này rõ ràng là chuyển biến quá nhanh hay sao.
Đối với những tính cách như vậy Tống Thanh Thư sẽ rất xem thường, bất quá nghĩ đến nàng thân là muội muội của hoàng đế đương triều, là kim chi ngọc diệp có thể như vậy cũng là quá bình thường, bất quá Tống Thanh Thư cũng sẽ không bảo thủ dung túng cho nàng được, sau này nhất định phải giáo huấn nàng một phen. Nhưng bây giờ hắn lại càng hứng thú với tính cách của Hoàng Nhan Bình, mặt kệ là đêm đó hắn đã nhìn thấy sự việc xảy ra ở Hoán Y Viện, hay là hiện tại nàng đã biểu hiện, là một thủ đoạn tàn khốc, băng lãnh Nữ Vương, duy chỉ có trước mặt mình nàng hiện ra là một dạng nhăn nhó, pha chút thẹn thùng của một tiểu cô nương mới lớn, cũng không biết cái nào mới là gương mặt thật sự của nàng
Hoàng Nhan Bình cùng với Tống Thanh Thư nối bước cảnh báo, bên cạnh hắn một đồng đội vội vàng kéo hắn sang một bên thì thầm: “ tuyệt đối đừng!”
“ Ả tiện nhân này ngang nhiên xông vào thành môn, ở đâu đều là tử tội, ngươi làm gì kéo ta?” Binh sĩ kia oán giận không thôi.
“ Quên đi, ngươi là người mới khó trách không biết nữ ma đầu kia, trong miệng ngươi nữ tiện nhân đó chính là kỳ quốc công chúa được đương kim thánh thượng yêu thương nhất đó, đừng nói là ngươi những quý tộc công tử ở kinh thành này bị nàng đụng phải nếu không hài lòng đều bị nàng cho một roi rồi đi qua, những thiếu gia công tử đó một cái rắm cũng không dám thả, chẳng lẽ ngươi so với những người đó còn lợi hại hơn sao?”
“Hừ!” binh sĩ kia hừ lạnh một tiếng, tuy nhiên biết đồng bọn mình nói là tình hình thực tế cho nên khẩu khí này cũng chỉ có thể nhịn thôi, “ Nhưng người nam đuổi theo sau lưng nàng ta là ai?”
“ Chẳng lẽ ngươi muốn tìm người nam kia để trút giận?” “ là đồng bạn của ngươi ta khuyên ngươi nhanh chóng bỏ ý định này đi người kia là tỷ phu của Kỳ Quốc Công, đương triều Phò Mã, quan tả thừa thượng thư, đồng thời còn là tộc trưởng của Đường Quát thế gia, ngươi tìm hắn trút giận không phải là tự tìm đến chỗ chết sao?”
“ Là cái kia Đường Quát thế gia?” Binh lính khẽ giật mình.
“ Nói nhảm, còn có mấy cái Đường Quát thế gia” đồng bạn đáp, “ chúng ta Đại Kim Quốc trừ thái tổ thái rông hai hệ cùng hoàng tôn hoàng thất bên ngoài, ngoài ra ba thế lực lớn nhất đó chính là Đường Quát, Bồ Sát và Đồ Đan bọn họ cùng hoàng tộc đời đời thông hôn, các đại quan từ ba tộc này không biết có bao nhiêu, chúng ta chỉ là những tiểu binh khó có thể dây vào”
“ Mẹ nó hôm nay quả là dậm phải phân chó mà” binh lính uất hận phun một bãi nước bọt, nhìn về phương hướng hai người rời đi ánh mắt ngập tràn oán hận, “ Tỷ phu đuổi theo cô em vợ, cũng không biết muốn làm ra cái gì bại hoại thuần phong mỹ tục đây”
“ Hắc hắc, xem ra cô em vợ với tỷ phu hình như rất thân mật nha” bên này tên đồng bọn cũng bỉ ổi cười rộ lên, “ bọn họ là những quý tộc lão gia, sinh hoạt hằng ngày biết bao nhiêu hoang dâm cũng không cần ta nói, theo ta nghĩ hai người này chỉ sợ ngại trong thành sẽ ảnh hưởng không tốt, nên chuẩn bị dến dã ngoại tìm nơi vắng vẻ đại chiến ba trăm hiệp đó”
“ Phi! Ta nhổ vào tên nam nhân theo sau có bộ dáng như người bệnh, nếu là hắn tài giỏi làm được ba trăm hiệp thì cái tên của ta bị viết ngược lại mất thôi ha ha ha!” tên lính sau đó nôn một búng máu “ Mẹ nó! Có lão bà là công chúa, cô em vợ cũng là công chúa nếu đổi lại là ta, mỗi ngày ta đều đem các nàng kiềng cho đến khi không xuống giường được mới thôi”
Đồng bọn nhịn không được cười mắng “ tiểu tử nhà ngươi hãy nằm mơ đi hắc hắc, tuy nhiên ngươi khoan hãy nói, vị Kỳ Quốc Công tuy hung hiểm, nhưng là một quốc sắc thiên hương, cặp ngực tròn trịa sung mãn, đôi chân dài thẳng tắp, cặp mông nhỏ đầy đặn như thế kia, lão tử thật là muốn ân ái với nàng”
Hoàng Nhan Bình không biết mình đã trở thành đối tượng cho hai tên lính quèn kia ý dâm, tuy nhiên coi như có biết, nàng cũng xem bọn chúng như con kiến mà thôi căn bản không để ý ở trong lòng.
Ra khỏi cổng thành kỹ năng cưỡi ngựa của nàng rốt cuộc cũng đã phát huy tối đa, nàng nhanh chóng bỏ lại Tống Thanh Thư ở phía sau, cũng không biết cưỡi được bao lâu, nàng bỗng ghìm chặt dây cương, chu miệng xinh xắnxắnxắnxắn lên sau đó lẩm bẩm “ Tỷ phu cái tên ngu ngốc này”