Lữ Thiếu Khanh hỏi tiếp: "Thúc thúc ruột?"
Tiêu Sấm giận dữ: "Lời này của ngươi là có ý gì? Không phải ruột thịt thì là gì hả?"
Lữ Thiếu Khanh nói với Tiêu Sấm: "Nếu là ruột thịt sao ngài lại phải đưa đến Thiên Ngự Phong, ngài có ý gì?"
"Là phụ thân của nha đầu này và ngài có thù oán? Hay là thiếu tiền ngài không trả?"
Tiêu Sấm giơ tay lên, phẫn nộ quát: "Ngươi có tin ta đập chết ngươi không hả?"
Tiêu Y cũng bó tay, nhìn thúc thúc nhà mình: "Thúc thúc à, nơi này thật sự đáng sợ như huynh ấy nói sao?"
Tiêu Sấm quát: "Con đừng tin nó, việc bái nhập Thiên Ngự Phong đối với con mà nói là chuyện vô cùng tốt."
Tiêu Y nhìn qua Lữ Thiếu Khanh, mắt to chớp chớp.
Lữ Thiếu Khanh lộ ra biểu tình thành khẩn, nói với Tiêu Y: "Nha đầu, ngươi về hỏi cha mình thử xem có phải đã làm gì đắc tội với thúc thúc của ngươi không?"
Tay Tiêu Sấm lóe bạch quang, vận sức chờ phát động, đe dọa Lữ Thiếu Khanh: "Còn nói hươu nói vượn nữa có tin ta đập chết ngươi không?"
Loading...
"Mau nói đi, làm sao để nha đầu này bái nhập được vào Thiên Ngự Phong."
Lữ Thiếu Khanh đáp: "Muốn bái sư thì đi tìm sư phụ ta ấy, ngài tìm ta làm gì?"
Tiêu Sấm nói: "Đây còn không phải vì muốn qua được cửa ải của Đại sư huynh kia của ngươi sao?"
"Ngươi mau nghĩ biện pháp cho ta."
Lữ Thiếu Khanh nhún nhún vai: "Ải của Đại sư huynh ngài không qua được, ta cũng không có cách nào."
Hắn nói xong còn trưng ra biểu tình muốn giúp nhưng không đủ sức.
Tiêu Sấm dựng thẳng hai ngón tay lên: "Hai trăm viên linh thạch hạ phẩm."
Mắt Lữ Thiếu Khanh sáng lên, sau đó lộ ra biểu tình vô cùng khó xử: "Đây chính là Đại sư huynh của ta đấy, muốn qua được cửa ải kia, khó lắm."
Tiêu Sấm lại dựng thêm một ngón tay nữa: "Ba trăm viên."
Lữ Thiếu Khanh nói thẳng: "Năm trăm, giao tiền, ta lập tức nói cho ngài biết."
Tiêu Sấm đưa trước cho hắn một trăm viên, nói: "Đưa tiền đặt cọc trước, còn lại chờ ngươi nói biện pháp xong sẽ đưa."
"Tiêu sư bá, ngài phóng khoáng một chút không được sao?"
Tiêu Sấm hừ khẽ: "Tiểu tử ngươi là người thế nào, ta còn không biết sao? Còn dùng chiêu này, tưởng rằng cái chức Phong chủ của ta là bù nhìn đấy à?"
Lữ Thiếu Khanh không còn cách nào khác, đành nói thầm: "Tiêu sư bá, các người hiểu lầm ta quá sâu rồi."
"Được rồi, cửa ải kia của Đại sư huynh, các người chỉ cần..."
Tiêu Sấm mang theo Tiêu Y hài lòng rời khỏi Thiên Ngự Phong.
Tiêu Y cảm thấy vô cùng khó hiểu đối với hành vi của Tiêu Sấm.
"Thúc thúc, vì sao nhất định phải bái nhập Thiên Ngự Phong?"
Tiêu Sấm nói: "Không phải thúc thúc đã nói với con rồi sao?"
"Phong chủ Thiều Thừa của Thiên Ngự Phong thiếu một đệ tử thân truyền, con đi theo thúc thúc, chỉ có thể làm đệ tử nội môn, kém đệ tử thân truyền quá xa."
Tiêu Y có chút lo lắng nói: "Nhưng con nghe Lữ sư huynh nói, hình như bái nhập Thiên Ngự Phong cũng không phải là một chuyện tốt."
Tiêu Sấm tức giận mắng: "Tên tiểu tử hỗn đản kia đang nói bậy bạ, con đừng tin hắn."
"Con bái nhập Thiên Ngự Phong, đối với con mà nói là một chuyện tốt có thể gặp chứ không thể cầu."
"Tại sao?"
Tiêu Y nói: "Thúc thúc, người không nói rõ ràng, con cũng không muốn bái nhập Thiên Ngự Phong đâu."
Tiêu Sấm thở dài nói: "Được rồi, chính là như ta vừa mới con, con ngoại trừ việc có thể bái nhập Thiên Ngự Phong làm đệ tử thân truyền ra, thì còn có thể đi theo một Đại sư huynh ưu tú."
"Con có biết đệ tử mạnh nhất trong Lăng Tiêu Phái là ai không?"
Tiêu Y rất thông minh, hỏi: "Thúc thúc, có phải người người muốn nói là Đại sư huynh của Thiên Ngự Phong đúng không?"
Tiêu Sấm gật đầu nói: "Không sai, đệ tử mạnh nhất của Lăng Tiêu Phái chính là Đại sư huynh của Thiên Ngự Phong, Kế Ngôn."
"Thực lực của hắn là Kết Đan hậu kỳ, có thể trảm Nguyên Anh."
Tiêu Y trợn tròn mắt đẹp, miệng há to, vẻ mặt khó có thể tin được.
"Thúc thúc, người, người không nói đùa chứ?"
"Kết Đan kỳ, lại trảm được Nguyên Anh kỳ?"
Đùa cái gì vậy, Nguyên Anh cái gì chứ, rác rưởi như vậy.
Tiêu Sấm nói: "Thúc thúc lừa con làm gì?"
"Kế Ngôn thật sự là thiên tài mạnh nhất Lăng Tiêu Phái chúng ta, thiên phú kiếm đạo là mạnh nhất kể từ khi Lăng Tiêu Phái lập phái tới nay, ngay cả tổ sư cũng kém một chút."
"Thiều sư đệ mười năm trước là Kết Đan hậu kỳ, sau khi chiêu thu Kế Ngôn, dưới sự đốc thúc của Kế Ngôn, không đến một năm hắn đã đột phá tiến vào Nguyên Anh kỳ."
Tiêu Y càng thêm khó có thể tin: "Đồ đệ đốc thúc sư phụ?"
Tiêu Sấm nói: "Đúng vậy, ở bên cạnh Kế Ngôn, có thể có lý do gì để lười biếng đây?"
"Kế Ngôn không ngừng tiến lên, ở bên cạnh hắn cũng chỉ biết theo sát bước chân của hắn, vĩnh viễn không ngừng nghỉ, đây mới là nguyên nhân thực sự mà thúc thúc bảo con đi Thiên Ngự Phong."
"Con có một đại sư huynh như vậy, thực lực của con cũng sẽ tăng mạnh."