logo
Thể loại
Xếp hạng
Số chương
...
VIP
Chia sẻ:

Nội dung chương

“Anh nói thứ này có thể truyền tống tôi tới vũ trụ khác ấy hả?”

Mã Lục cẩn thận nâng quả trứng gà màu trắng trong tay, vẫn không nhìn ra nó khác gì trứng gà bình thường.

Kích thước và trọng lượng không chênh nhau là mấy, vỏ ngoài cũng bóng loáng, sờ vào hơi thô, đặt dưới ánh mặt trời còn có thể nhìn thấy ánh sáng mờ lộ ra từ bên kia.

“Trứng trùng không thể đưa cậu tới vũ trụ khác, mà giống như mô phỏng hình chiếu của cậu ở bên kia.” Lão Vương giải thích.

“Một khi hết thời gian, hình chiếu sẽ biến mất. Nếu bị vết thương trí mạng còn sẽ kết thúc cuộc hành trình của cậu trước thời hạn.”

“Nghe giống như tài khoản đăng nhập game, có vẻ rất an toàn. Nhưng nếu thứ này bị rơi vỡ thì sao? Còn có thể dùng tiếp không?”

“Trứng trùng là một trong số những loại vật chất kiên cố nhất vũ trụ đa nguyên. Trong vũ trụ này còn chưa có thứ gì có thể làm nó vỡ.”

“Thật hả?” Mã Lục đập quả trứng trong tay xuống bàn. Trong chớp mắt khi vỏ trứng chạm vào mặt bàn, nó lập tức lõm xuống. Nhưng vừa rời khỏi mặt bàn, nó lại lập tức khôi phục trạng thái ban đầu, biến về hình oval.

Mã Lục tấm tắc bảo lạ, Lão Vương lại lấy thêm mấy thứ từ dưới chiếc áo khoác dài màu xanh của hắn ra.

Mấy thứ này lần lượt là một cái vòng tay màu cam, một thanh đao nhỏ dài khoảng ba mươi centimet, một cái túi ni lông cỡ trung cùng với một đồng xu.

Loading...

Mã Lục gặp được Lão Vương sau khi lễ tốt nghiệp kết thúc được bốn mươi hai ngày. Ngày hôm đó, vì phải tham gia buổi phỏng vấn đến hắn dậy từ rất sớm.

Nhưng sau khi chạy tới nơi phỏng vấn, hắn lại phát hiện nơi đó đã loạn thành một nồi cháo.

Người đầu tư tức giận cùng các công nhân mờ mịt cãi nhau liên hồi, giống chim rẻ ríu rít trên cột điện.

Còn có người kêu rên trong phòng tài vụ: “Tại sao, tại sao lại như thế? Tiền đi đâu hết rồi?”

Mã Lục cản một chị gái đang kẹp màn hình máy tính dưới nách, tay bên kia cầm hai túi giấy đóng dấu to đi ra ngoài lại. Nét mặt của chị gái này trở nên cảnh giác, mãi đến khi Mã Lục nói ra lý do mới thở phào nhẹ nhõm.

“Công ty đóng cửa rồi. Sáng sớm hôm nay, ông chủ đột nhiên giải tán nhóm làm việc. Không lâu sau điện thoại cũng tắt máy, hoàn toàn không liên lạc được. Có người nói tên khốn đó đã chạy ra nước ngoài, trước khi đi còn cuốn hết số tiền sót lại nữa chứ.”

“Tiền bồi thường thì chắc chắn không có rồi, hai tháng tiền lương lúc trước nợ chắc cũng không đòi lại được nữa, mọi người chỉ đành dọn ít đồ ở đây mang về.”

“Nếu cậu tới rồi thì cũng đừng khách sáo, tùy tiện lấy thứ gì đó xem như tiền xe đi. Dù sao thứ đáng giá đều đã bị chia cắt xong rồi.” Chị gái nói thẳng.

Không thể từ chối sự nhiệt tình của chị gái, cuối cùng Mã Lục cũng chọn một chậu cây lưỡi cọp trong góc.

Trong lúc đó, một người đàn ông trung niên nhìn có vẻ là người đầu tư còn xông tới từ phòng tài vụ, đỏ mắt hét to: “Để xuống! Để xuống hết cho tôi!!! Đây là tài sản của công ty! Không ai được động vào!!!”

Nhưng hắn không xuất hiện thì thôi, vừa xuất hiện đã bị các công nhân đang tức giận vây quanh. Còn có người nắm cổ áo hắn, muốn hắn trả tiền thay ông chủ.

Văn phòng nhanh chóng trở nên ầm ĩ.

Mã Lục ôm chậu cây lưỡi cọp lá cây đã hơi ố vàng ra khỏi tòa nhà, định tới trạm tàu điện ngầm.

Trên đường, khi đi ngang qua một công viên nhỏ, hắn nhìn thấy một nhóm thiếu niên khoảng mười sáu, mười bảy tuổi đang tụm lại, vừa quát mắng vừa tay đấm chân đá thứ gì đó.

Mã Lục thấy thế bèn tò mò bước tới. Sau đó, hắn phát hiện ra một người đàn ông trung niên đang nhắm mắt lại, cuộn tròn trên mặt đất.

“Sao thế?”

“Người này nhân lúc bọn tôi chơi bóng đi tới, muốn trộm cục sạc của Huy Tử.” Một nhóm thiếu niên cao trên mét tám, ôm bóng rổ hung dữ nói.

“Phải dạy cho ông ta một bài học mới được.”

“Đúng thế, tuần gần đây có rất nhiều người mất đồ ở sân bóng, cuối cùng cũng bắt được thủ phạm. Ông ta cũng kiêu ngạo quá rồi đó, ban ngày ban mặt còn dám trộm đồ dưới mắt bọn tôi. Đúng là ngứa đòn mà.” Có người phụ họa. Người này vừa nói vừa đạp người đàn ông trên mặt đất hai cái.

“Chắc đây chỉ là hiểu nhầm thôi. Tôi biết người đàn ông này, nhà ông ấy ở ngay dưới nhà tôi. Có vấn đề ở đây.” Mã Lục chỉ vào đầu mình.

“Thật không vậy? Không phải anh là đồng lõa của ông ta đấy chứ?” Một mét tám đánh giá Mã Lục với nét mặt nghi ngờ.

Chia sẻ:

Tính cách nhân vật

4

Nội dung cốt truyện

4

Bố cục thế giới

4

Loading reviews...

Lợi ích của thành viên VIP

Nghe và đọc thoải mái mà không quảng cáo

Sở hữu thêm 02 giọng VIP khi nghe

Có server riêng để load nhanh hơn

Nhận mua hộ truyện bản quyền từ nguồn TQ

Gia Hạn