Ta thầm trấn an trong lòng:
- Không sao? Không sao? Không phải là ta có hệ thống hay sao? Ta có thể thôi miên nàng ta, sau đó nàng ta sẽ ngoan ngoãn nghe lời mà! Không phải hay sao? Ha ha ha ha!
Và âm thanh của hệ thống lại vang lên:
- Ký chủ à? Ta đã nhắc từ trước rồi. Hiện tại hồn lực của ngài rất thấp trong khi Liễu Nhị Long lão sư của ngài hiện tại thực lực rất mạnh. Nếu ngài phát động kỹ năng với nàng sẽ hoàn toàn vô hiệu. Tốt nhất là ngài cứ chuẩn bị sẵn tư thế ăn đòn đi để khỏi phải bất ngờ!
Ta đưa tay lên vuốt mặt:
- Thôi xong! Thấy gái quên mẹ nó lời hệ thống dặn rồi! Hệ thống ơi! Cứu ta!!!!!
Hệ thống lập tức trả lời:
- Thật ra hệ thống có công năng mới có thể giúp được ký chủ đấy!
Ta lập tức vui vẻ hẳn lên mà cười lớn:
- Ha ha ha ha! Đúng là hệ thống thần tiên của ta! Ta biết ngay là có thể hoàn toàn tin tưởng ở ngươi mà! Mau nói! Ngươi cứ giấu nghề làm cho ta lo quá!
Loading...
Âm thanh hệ thống lại vang lên vô cùng hùng hồn:
- Tính năng mới của hệ thống...ký chủ chỉ cần ddi.t được vào lo^`n của nữ nhân, kỹ năng thôi miên đối với nữ nhân đó sẽ tăng cường trên diện rộng.
Ta nghe xong thì nhíu mày...cảm thấy có cái gì đó sai sai:
- Hệ thống à? Ngươi vừa nói cái gì? Ý là nếu ta chơi được Liễu Nhị Long lão sư thì có thể thôi miên nàng?
Hệ thống nghe ta hỏi thì tru lên hồi đáp:
- Chính là như thế đó!
Ta há mồm ra mà nói:
- Nhưng...nhưng mà ta không thôi miên được vì nàng ta quá mạnh. Mà nàng ta đã quá mạnh thì ta ddi.t nàng ta thế nào? Hay là ngươi xúi ta chơi thuốc với nàng ta? Ở đây là thế giới tu luyện hồn lực nha? Nàng ta còn là cao thủ thượng tầng như thế, ta lấy gì mà chơi thuốc đây? Kỹ năng củ chuối khác gì đánh đố!
Hệ thống trầm ngâm một chút rồi đáp:
- Thì ta chỉ vẽ cho ký chủ một cái hi vọng thôi mà. Kỹ năng này vốn có từ tập một rồi. Nhưng chắc ký chủ quên nên đến tập bốn ta nhắc lại cho ký chủ nhớ chứ ta cũng biết ký năng này cùi bắp lắm. Thôi nhé! Chúc ký chủ học tập vui vẻ!
Sau khi nói chuyện với hệ thống ta mang theo tâm trạng bất an mà đi cùng với Liễu Nhị Long lão sư đến giáo trường để học. Buổi học đầu tiên cũng chính là buổi học dễ chịu nhất. Chỉ thấy Liễu Nhị Long lão sư mỉm cười nhìn ta mà nói:
- Thần Tử à! Võ hồn của ngươi rất mạnh lại còn là tiên thiên mãn hồn lực nên mặc dù cấp độ hồn sư của ngươi hơn yếu nhưng nếu gặp phải hồn sư có cấp độ cao hơn không nhiều thì hoàn toàn có thể nghiền ép đối thủ. Đây chính là điểm mạnh. Hiện tại ta sẽ cho ngươi thấy điểm yếu của mình...
Nói đoạn Liễu Nhị Long lão sư quay sang nhìn ta mà phất tay thách thức:
- Nào! Đồ đệ! Dùng toàn lực của đệ để đánh ta!
Ta nghe vậy đâu dám trái lời, lập tức triệu hồn ra một con chó lửa địa ngục. Con này vừa ra ngoài thì nghe lệnh của ta mà nhảy bổ vào Liễu Nhị Long lão sư mà tấn công.
Ta chính là một triệu hoán sư tồi. Một tên chủ nhân khốn nạn.
Chỉ nghe thấy một âm thanh thê lương vang lên, con chó bị Liễu Nhị Long lão sư một đòn đánh cho te tua thầm hận thằng chủ nhân mất dạy đã xui dại mình đi trêu trọc một đối thủ đáng sợ lại còn ra tay vô tình như thế!
Nhìn con chó nằm xẹp lép trên mặt đất Liễu Nhị Long lão sư mỉm cười mà nói:
- Có phải hiện giờ con đã không còn năng lực chiến đấu rồi nữa không? Đây chính là điểm yếu thứ nhất! Nếu như sinh vật triệu hội bị đánh bại con cũng giống như mất đi toàn bộ sức mạnh.
Chỉ thấy ta lại phất tay một cái, một con chó địa ngục khác lại nhảy xổ ra hướng về phía của Liễu Nhị Long lão sư mà gầm gừ.
Lần này ta quyết định không xui dại nó nữa. Chỉ tổ chết oan uổng không được tích sự mẹ gì!
Nhưng Liễu Nhị Long lão sư nào có để cho nó yên. Hơi nhíu mày một chút lại đánh ra một đòn, con chó tội nghiệp lại kêu lên một tiếng thê lương thấu tận tâm can của chủ nó rồi nằm bẹp trên mặt đất.
Ta sợ rồi! Lại phẩy tay một cái nữa. Một con đại bàng lửa bay ra bên ngoài lao vào Liễu Nhị Long lão sư với tốc độ tên bay điện xẹt.
Liễu Nhị Long lão sư nghiêng người né được rồi đưa tay chụp lấy chân của con đại bàng. Võ hồn của nàng là Hỏa Long nên lửa địa ngục đối với nàng cũng không có sức thiêu đốt đáng sợ như nên có. Con đại bàng lửa trong thoáng chốc bị nàng ta xé đôi như xé một con gà.
Trước khi tan biến tất nhiên là ré lên những tiếng thấu tận đất trời.
Ta giơ tay ra về trước:
- Sư phụ à! Có thể dừng tay không? Bọn chúng là bạn cùng chiến tuyến của ta?
Nghe thấy lời này Liễu Nhị Long lão sư giống như bắt được cơ hội mà túm lấy ta nhéo tai nói:
- Đây chính là sai lầm của con! Lại coi trọng sinh vật triệu hoán như vậy? Chúng không phải là bạn bè, là vũ khí chiến đấu biết chưa? Khi cần thiết phải sử dụng để thay thế bản thân và thay thế đồng đội đỡ đòn mà hi sinh không được thương xót.
Ta đưa tay lên xoa tai trái mà nói:
- Dạ vâng ạ!