Ta bước vào bên trong học viện. Lúc này một đám học sinh bước ra mà nói:
- Kẻ mới tới, ngươi là ai, đến đây có việc gì?
Ta mỉm cười chắp tay mà nói:
- Xin chào! Tại hạ là Thần Tử đến đây muốn xin nhập học!
Tên đệ tử nghe vậy thì chắp tay lại mà nói:
- Hóa ra là Thần Tử huynh! Ta gọi là Đường Tam! Hiện không phải là kỳ tuyển sinh, không biết huynh có thư giới thiệu của học viện hay không?
Ta lắc đầu:
- Thư giới thiệu của học viện thì ta không có nhưng ta chắc chắn học viện sẽ nhận ta!
Đường Tam nghe vậy thì nhíu mày khoanh tay mà nói:
- Ồ! Vậy sao? Hình như Thần Tử huynh quá huênh hoang rồi!
Loading...
Ta ngẩng đầu lên trời cười lớn!
Đường Tam thấy vậy thì ánh mắt trở nên sắc lạnh:
- Thần Tử huynh! Huynh cười gì?
Ta nhìn vào hắn mà tiến tới nói nhẹ nhàng:
- Ta cười vì ở đây không ai nên nói với ta câu này, đặc biệt người đó lại là ngươi.
Uy áp của ta tỏa ra khiến cho Đường Tam cảm nhận được một chút khủng bố mà lùi lại nhưng hắn lập tức đứng vững bước chân, một tay đưa về sau, hiển nhiên trong tay hắn bây giờ ẩn tàng vũ khí giết người hướng về phía ta. Đây là cái phong cách chó má gì của Đường Môn dạy cho hắn, hở ra một tí là nghĩ bắn lén bằng vũ khí hại chết được người khác, thật là vô pháp vô thiên. Ta khoát tay mà nói:
- Bởi vì ta cũng giống như ngươi, là người sở hữu tiên thiên mãn hồn lực. Hơn nữa võ hồn của ta sở hữu lại là dị hình vô cùng hiếm gặp hệ chiến đấu. Ngươi nói xem, một kẻ xuất thân thôn dã có võ hồn là lam ngân thảo chỉ dựa vào duy nhất vào việc có tiên thiên mãn hồn lực như ngươi mà được đặc cách chọn làm học viên thì người như ta tại sao lại không chắc chắn được chọn cơ chứ?
Đường Tam nghe ta nói vậy thì trán chảy mồ hôi, hiểu ra mọi chuyện mà thu lại vũ khí trong tay, chắp tay với ta vô cùng khách khí:
- Hóa ra là vậy! Thần Tử huynh nói rất đúng! Ta đây chính là hiểu lầm huynh rồi! Có học viên điều kiện tốt như huynh gia nhập đây chính là vinh dự của học viện chúng ta. Bọn ta cầu còn không được. Phiền huynh chờ một lát ta đến báo với viện trường mọi người.
Một lát sau một đám thầy giáo tiến tới. Ai nấy nhìn thấy ta thì vô cùng háo hức. Trong đám này ngài trừ lão Phất Lan Đức viện trưởng già cả ra thì ngược lại Liễu Nhị Long lão sư trông còn rất xinh đẹp, chỉ giống như ngoài ba mươi, cơ thể với những đường cong rất hấp dẫn. Ngực tấn công, mông phòng thủ, hơn nữa toàn thân phát tán ra khí chất mạnh mẽ của người ưa dùng sức mạnh khiến cho nàng càng trở thành một vị lão sư xinh đẹp và khí chất. Tất nhiên sau khi chào hỏi một hồi thì Phất Lan Đức viện trưởng tiến lên mà nói với ta:
- Chúng ta đã kiểm tra hồn lực của con đích thực là tiên thiên mãn hồn lực. Con có thể cho ta nhìn xem võ hồn của mình được hay không?
Ta vâng lời, triệu hồi ra võ hồn bên tay phải Cổng Địa Ngục trong ánh mắt khiếp sợ của mọi người, rồi vung tay lên, một con ma khuyển lại phóng ra bên ngoài. Sau đó ta lại thu nó lại, lại phẩy tay một cái, bầu trời vang lên tiếng hót oanh minh, một con đại bàng toàn thân rực lửa cất cánh bay lên bầu trời ráo rác tìm kiếm xung quanh xem có kẻ thù nào nguy hiểm đang uy hiếp chủ nhân hay không? Tất nhiên ngoại trừ một đám giáo viên và học sinh đang tròn mắt ở bên dưới ra thì nó không hề nhìn thấy một kẻ thù nào cả.
Phất Lan Đức viện trưởng cười lớn mà nói:
- Ha ha ha ha! Tốt lắm! Thật không ngờ ta khi còn sống lại có thể nhìn thấy một võ hồn thần kỳ như vậy! Ngọc Tiểu Cương à! Có phải là đệ muốn nghiên cứu võ hồn này thêm hay không?
Ngọc Tiểu Cương gật đầu mà nói:
- Đúng vậy! Ta đích thực là rất có hứng thú với hồn lực và võ hồn của ngươi! Ngươi là Thần Tử phải không? Hãy trở thành đệ tử của ta nhé!
Ta lắc đầu mỉm cười, rồi hướng về phía mọi người:
- Thưa các vị lão sư, có phải ta được tự do lựa chọn sư phụ của mình hay không?
Phất Lan Đức viện trưởng lập tức gật đầu mà nói:
- Tất nhiên! Con hãy lựa chọn sư phụ của mình. Ưu tú như con thì dù con chọn ta, ta cũng sẽ tận tình gác lại công việc để giành thời gian chỉ dạy cho con. Ở đây tất cả mọi người đều muốn được nhận con làm đệ tử, cũng sẽ toàn tâm toàn ý chỉ dạy cho con tốt nhất. Con hãy tự do chọn lựa! Hãy nhớ, mỗi người hồn sư đều chỉ có thể lựa chọn một sư phụ. Con nhất định phải chọn lựa cẩn thận.
Ta gật đầu mà nói:
- Vâng! Vậy con xin phép chọn Liễu Nhị Long lão sư làm sư phụ của con ạ!
Toàn trường nghe thấy ta chọn như vậy thì một mảng sững sờ. Mà Liễu Nhị Long lão sư cũng không tin vào tai mình mà bước lên phía trước rồi nhìn ta hỏi:
- Thần Tử à! Ngươi chắc chứ?
Ta hồn nhiên trả lời, không có cảm giác có gì là không đúng:
- Vâng! Hoàn toàn chắc chắn!
Mọi người nghe thấy vậy không ồ lên bất ngờ nữa mà đã nghe thấy những tiếng thở dài thương hại.
Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Phất Lan Đức viện trưởng nhìn về phía ta lắc đầu mà nói:
- Thần Tử à! Ngươi đây là bị vẻ đẹp bên ngoài của sư phụ ngươi mê hoặc rồi. Mặc dù nàng đã ngoài năm mươi nhưng lại trẻ đẹp như gái ba mươi, mà bên ngoài trông nàng xinh đẹp như vậy nhưng bên trong lại là một người ưa dùng bạo lực để giải quyết vấn đề. Ngươi học tập nàng ta nhất định là sẽ ăn đòn thay cơm. Tương lai không có gì là tốt cả. Ta thật đáng tiếc, vì sao mình không trẻ đẹp một chút để trở thành con gái, ngươi mà là đồ đệ của ta, ta nhất định sẽ vô cùng cưng chiều nha!
Nói xong lời này thì lão Phất Lan Đức viện trưởng thở dài mà bước đi dần về nơi xa cùng với mọi người để lại ta cô tịch đằng sau cùng với vị sư phụ xinh đẹp mà sao càng nhìn càng trở nên đáng sợ.