logo
Thể loại
Xếp hạng
Số chương
...
VIP
Chia sẻ:

Nội dung chương

Mãi đến khi Dương Bối Nhi lại gọi một tiếng, Dương Hạo Thiên mới từ trong loại cảm giác kỳ lạ đáp lại, vội vàng khom người xuống, trong lòng âm thầm may mắn tiểu muội không có chú ý tới biến hóa của mình. Bởi vì hắn phát hiện, đồ vật bởi vì tiểu muội đột nhiên tiến đến mà nhuyễn xuống của mình, lúc này lại đêm y phục đẩy lên một khối thật lớn.

Đem chuyện xấu mặt của mình che giấu xong, Dương Hạo Thiên mới lúng túng nói:

- Cái đó...cái đó không phải đồ ăn vặt, mà là... ách, là thuốc, đúng rồi, chính là nước thuốc, ta không cẩn thận làm rơi lên chăn.

Nói xong sắc mặt lại trở nên cực kỳ kém, giấc mơ tối hôm qua, cùng kích động lúc này, đều làm cho hắn có một loại cảm giác phạm tội sâu sắc.

Dương gia một đời này tổng cộng có mười hai huynh đệ tỷ muội, tám vị ca ca cùng hai vị tỷ tỷ đều lớn hơn bọn họ rất nhiều. Mà hai người lại là cùng một mẫu thân sinh ra, tình cảm đương nhiên vô cùng tốt. Bởi vậy nghe được lời của Dương Hạo Thiên, Dương Bối Nhi cũng không có tâm tư nhớ lại mà nghiên cứu mùi vị của "nước thuốc" mằn mặn đó, vội vàng nhìn về phía Dương Hạo Thiên, vừa hay thấy được sắc mặt kém đến cực điểm của ca ca, trong lòng không khỏi sốt sắng, lo lắng hỏi:

- Ca, huynh làm sao vậy?

- Không có gì, chỉ là có chút bệnh phong hàn mà thôi, uống thuốc đã không sao rồi.

Dương Hạo Thiên nói ra, thế nhứng bởi lúc này trong lòng đang vừa áy náy lại kinh hoảng, ngay cả thanh âm cũng có chút run rẩy lên, lại có chỗ nào giống như là không có chuyện gì?

Đối với ca ca yếu ớt của mình, Dương Bối Nhi lại là rất rõ ràng, nơi nào sẽ tin tưởng hắn an ủi. Mặc dù thân thể Dương Hạo Thiên cũng không tính là quá kém, chỉ có điều sinh ra ở thời đại toàn dân học võ này, hắn không có võ công hiển nhiên là có vẻ rất yếu. Cho nên Dương Bối Nhi không khỏi lo lăng, vội vàng kéo hắn tới đè ngã ở trên giường, sau đó lại khẽ đắp chăn cho hắn, nói:

- Vậy huynh vẫn là nghỉ ngơi cho khỏe một chút đi, ngày hôm nay cũng đừng đi học, buổi chiều muội lại cùng tẩu tẩu tới đón huynh.

Loading...

- Đón ta? Ngày hôm nay là cuối tuần sao?

Dương Hạo Thiên cũng không phải một học sinh tốt. Chỉ là bình thường muội muội phụ trách giám sát hắn, mỗi ngày đều không thể không đi học những khóa học mưu lược dưới cái nhìn hắn chính không hề có một chút tác dụng kia. Hiện tại có cơ hội công khai trốn học, hắn đương nhiên sẽ không bỏ qua, liền rất nghe lời đến nằm xuống, chỉ là trong miệng lại hỏi.

Dương Bối Nhi bất đắc dĩ nở nụ cười:

- Huynh đó, thật không biết hàng ngày trôi qua thế nào, là ngày nào cũng không tính được.

Có thể là bởi vì ca ca sinh bệnh, nàng lúc này bỏ đi một phần nghịch ngợm vừa nãy, trở nên vô cùng ôn nhu, nói xong còn giúp Dương Hạo Thiên chỉnh lại tấm chăn.

Nghe được thanh âm nhu hòa của muội muội, trong lỗ mũi ngửi mủi thơm thoang thoảng trên người nàng. Loại ngữ khí ôn nhu quen thuộc kia, lại thêm dung nhan có sáu phần tương tự của nàng, làm cho tinh thần Dương Hạo Thiên trở nên hoảng hốt. Trong nháy mắt, tiểu muội trước mắt cùng mỹ nhân trong mộng phảng phất trùng hợp.

Cũng không biết một luồng tà hỏa từ nơi nào trổi dậy, Dương Hạo Thiên vậy mà đột nhiên duỗi ra hai tay, đem Dương Bối Nhi đang ghé vào trên người mình ôm lấy, môi lớn càng là dùng sức hôn lên cái miệng nhỏ nhắn của nàng. Giờ phút này, loại đồ vật không biết là bản năng hay là thứ gì kia lại một lần nữa phát sinh tác dụng, Dương Hạo Thiên chưa bao giờ có kinh nghiệm hôn môi vậy mà dần phát huy ra kỹ thuật hôn môi hết sức xuất sắc. Đầu tiên là dùng đầu lưỡi ở trên cặp môi hồng mềm mại của Dương Bối Nhi nhẹ nhàng liếm láp, sau khi đem nàng làm cho ý loạn tình mê, lại đẩy ra hàm răng của nàng, tiến vào trong miệng nhỏ thơm ngọt của nàng.

Cũng không biết là bị kinh ngạc đến ngây người hay là chuyện gì, ở thời điểm ca ca hôn mình, Dương Bối Nhi vậy mà không có giãy dụa. Mãi đến khi đầu lưỡi của Dương Hạo Thiên tiến vào miệng nhỏ của nàng, Dương Bối Nhi mới như vừa tỉnh giấc sợ hãi kêu lên một tiến, tránh thoát hắn ôm ấp, nhảy lên, gắt giọng:

- Ca, huynh làm gì thế?

- Ta... ta....

Giờ phút này, Dương Hạo Thiên xấu hổ muốn chết, căn bản không biết trả lời như thế nào. Từ trong loại trạng thái đã hại hắn một lần kia tỉnh lại, trong lòng lần thứ hai sinh cảm giác tội lỗi sâu sắc.

Nhìn thấy dáng vẻ ngây ngốc của Dương Hạo Thiên, khuôn mặt vốn căng thẳng của Dương Bối Nhi bỗng nhiên một lần nữa giãn ra, bật cười khách khách:

- Xem huynh khẩn trương kìa, huynh là ca ca của ta nha, hôn muội muội của mình một chút có cái gì quá mức, có đúng hay không?

- Đúng... đúng...

Dương Hạo Thiên sững sờ gật đầu đồng ý, lúc này hắn vốn tâm loạn như ma, nơi nào còn tâm tư suy nghĩ, làm ca ca, hôn muội muội một chút đương nhiên không có gì ghê gớm, nhưng làm sao cũng không đến mức hôn môi a.

- Huynh nghỉ ngơi thật tốt đi, buổi chiều liền có thể về nhà.

Dương Bối Nhi lại nói một câu, sau đó bước nhanh rời khỏi phòng.

Nhìn theo muội muội đong đưa mông nhỏ tròn trịa rời đi, Dương Hạo Thiên nhịn không được đưa tay sờ môi một chút, không kìm lòng được nổi lên dư vị vừa nãy. Để hắn hơi kinh ngạc chính là, vừa nãy cảm giác hôn môi chân thực kia vậy mà cùng giấc mộng đêm qua giống như đúc. Chẳng lẽ mình đêm qua cũng không phải nằm mơ, mà là có hồ ly tinh, thần tiên gì đó biến thành dáng vẻ của nàng đến câu dẫn mình?

Trong lúc miên man suy nghĩ, Dương Hạo Thiên cũng không biết, tiểu muội Dương Bối Nhi sau khi rời khỏi gian phòng của hắn, cũng không có lập tức rời khỏi tiểu viện. Mà là ngơ ngác đứng ở ngoài cửa phòng hắn, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tuyệt mỹ phủ kín đỏ ửng ngượng ngùng, cũng không có bình tĩnh như lúc an ủi hắn. Đôi mắt to long lanh khẽ chớp động, trong ánh mắt tràn ngập mê man, còn có một tia kinh hỉ không dễ phát hiện, sau đó làm ra động tác giống hệt ca ca —— đưa tay sờ nhẹ trên môi mình, tựa hồ đang dư vị cảm giác vừa này.

Dần dần, một vệt ý cười hạnh phúc ở trên khuôn mặt Dương Bối Nhi lặng lẽ tỏa ra, thế nhưng không được bao lâu liền biến mất, đổi, thay vào đó là một loại u sầu không nên thuộc về độ tuổi này của nàng.

Đại khái đứng chừng năm, sáu phút, Dương Bối Nhi mới bước nhanh ra ngoài, lưu lại chỉ là một tiếng thở dài ai cũng không thể hiểu được ý nghĩa.

Mà lúc này, Dương Hạo Thiên ở trong phòng sau khi dư vị một hồi, liền ngủ say.

Có thể là bởi vì trời chưa sáng liền bị giấc mộng kia làm cho giật mình tỉnh giấc, Dương Hạo Thiên vừa ngủ liền rất lâu. Đợi đến thời điểm hắn lần nữa tỉnh lại , đã là buổi chiều. Lần này hắn cũng không có tiếp tục mơ tới giấc mộng kia, điều này làm cho trong lòng hắn nhẹ nhõm rất nhiều, nhưng ở sâu trong nội tâm, lại không khỏi có chút thất vọng...

Dương Hạo Thiên dùng sức lắc đầu, đem ý nghĩ không nên có này vứt bỏ thật xa, lại chạy vào phòng tắm giội nước lạnh một trận, mà cảm giác trống rỗng trong bụng cũng làm cho hắn tạm thời từ bỏ những suy nghĩ lung tung này.

Từ sáng sớm liền một mực không ăn thứ gì, lúc này Dương Hạo Thiên cũng là cực kỳ đói bụng, lấy ra một đống lớn đồ ăn vặt từ trong tủ đầu giường, vừa ăn, vừa chậm rãi mặc quần áo. Vừa bận bịu xong hết những việc này, liền nghe được trong tiểu viện truyền đến một tiếng động cơ.

Xem ra là tiểu muội cùng tẩu tẩu đến rồi. Dương Hạo Thiên thầm nghĩ, trong lòng đột nhiên lại sốt sắng lên, lập tức phải về nhà, vậy chẳng phải có nghĩa là mình lập tức liền gặp được nàng? Nếu như là trước kia, đây tuyệt đối là thời điểm hắn vui vẻ nhất, nhưng mà hôm nay, lại có chút bất đồng. Mình phải làm sao đi đối mặt với nàng? Tuy rằng nàng cũng không biết giấc mộng kia của mình, nhưng mình lại không cách nào lừa gạt được bản thân a!

Chia sẻ:

Tính cách nhân vật

4

Nội dung cốt truyện

4

Bố cục thế giới

4

Loading reviews...

Lợi ích của thành viên VIP

Nghe và đọc thoải mái mà không quảng cáo

Sở hữu thêm 02 giọng VIP khi nghe

Có server riêng để load nhanh hơn

Nhận mua hộ truyện bản quyền từ nguồn TQ

Gia Hạn