Lục vương gia nói ra, mọi người Dương gia nghe được đều có chút không rõ đầu đuôi. Dương gia tuy cũng không có qua lại cùng hắn, nhưng bình thường ngoài mặt cũng không gì mâu thuẫn a, hắn làm sao lại nói coi Dương Thiên Lâm là kẻ địch trong đời?
Có điều, rất nhanh mọi người liền minh bạnh Triệu Hồng vì sao lại nói như vậy. Sau khi thắp hương xong, hắn trực tiếp đi hướng Mạnh Tuyết Phi đi tới, trong ánh mắt nhìn về phía nàng không hề che giấu vẻ mê luyến cùng ái mộ. Đi tới trước người nàng, càng thân mật nói:
- Tuyết Phi, đã lâu không gặp, những năm nay nàng sinh hoạt thế nào?
Mọi người lúc này mới nhớ tới, năm đó, vị Lục vương gia này chính là người chủ động nhất trong đông đảo nam nhân theo đuổi Mạnh Tuyết Phi. Hơn nữa những năm qua, hắn cũng không có lập gia đình, bây giờ nhìn lại, lẽ nào là vì Mạnh Tuyết Phi? Nếu như đúng là như thế, vậy người này cũng đủ si tình. Mà hiện tại Dương Thiên Lâm đã tạ thế, lẽ nào trong lòng hắn lại dấy lên hi vọng?
Nghĩ tới đây, chúng nữ đều không khỏi có chút lo lắng, đối mặt với Vương gia phong độ tao nhã hơn nữa nặng tình như vậy, Mạnh Tuyết Phi sẽ như thế nào? Mặc dù cùng sống chung hơn mười năm, thế nhưng các nàng lại không quá hiểu rõ vị mỹ nhân đệ nhất thiên hạ đột nhiên gả tới Dương gia này. Các nàng chỉ biết là, từ khi vào cửa tới nay, Mạnh Tuyết Phi ngoại trừ đặc biệt ôn nhu với một đôi nhi nữ của nàng, cũng rất ít giao lưu cùng những người khác. Mà Dương Thiên Lâm và lão thái quân Thẩm Tuệ Kỳ đối với nàng thì lại có vẻ rất tôn trọng.
Đối mặt với nam nhân có tình cảm thắm thiết với mình này, Mạnh Tuyết Phi lại là cực kỳ hờ hững, lạnh như băng nói:
- Đa tạ Vương gia mong nhớ, Tuyết Phi hiện tại là quả phụ của Dương gia, xin Vương gia gọi ta là Dương phu nhân.
Nhìn mỹ nhân giống như ảo mộng trước mắt ngoại trừ càng thêm một phần mị lực thành thục, dáng vẻ cùng 18 trước hầu như không có bất kỳ khác biệt này, lại nghe được thanh âm vô cùng êm tai rồi lại vẫn là phi thường lạnh lẽo giống như 18 năm trước của nàng. Triệu Hồng cảm giác trái tim mình đau đớn như bị người nắm chặt, sắc mặt bi thảm đến cười khổ một cái nói:
- Được rồi, Dương phu nhân, nếu như cần hỗ trợ gì, xin mời cứ mở miệng.
Mạnh Tuyết Phi chỉ lạnh nhạt gật đầu, liền không có tiếp tục để ý tới Triệu Hồng. Đối với việc này, chúng nữ Dương gia đều thầm cảm thấy vui mừng. Mặc dù Mạnh Tuyết Phi không giao lưu nhiều với các nàng, thế nhưng ở trong lòng các nàng, Mạnh Tuyết Phi cũng là một phần tử của Dương gia, tự nhiên không hy vọng Mạnh Tuyết Phi rời khỏi cái nhà này.
Loading...
Cùng lúc đó, Dương Hạo Thiên cũng nhẹ nhõm thở phào một hơi thật lớn. Thời điểm nhìn thấy vị Vương gia rất có phong độ kia đi về phía mẫu thân, trong lòng hắn so với ai khác đều phải sốt sắng. Bởi vì hắn nhìn ra được, thâm tình của Triệu Hồng đối với mẫu thân tuyệt đối không phải giả.
Nếu như theo lẽ thường tới nói, hắn vốn nên hi vọng mẫu thân có thể tìm được nơi nương tựa tốt. Mà vị Vương gia này tuyệt đối là một sự lựa chọn rất tốt, hắn không chỉ quyền cao chức trọng, hơn nữa cũng soái hơn phụ thân nhiều lắm, quan trọng nhất chính là còn nặng tình với mẫu thân như vậy. Nhưng không biết vì sao, Dương Hạo Thiên chính là cảm thấy không thoải mái, mãi đến khi nhìn thấy mẫu thân lạnh lùng đối với người này mới yên lòng.
Mặc dù Triệu Hồng rất muốn ở bên cạnh nữ thần trong lòng lâu thêm một hồi, thế nhưng thân phận của hắn lại không cho phép hắn làm như vậy, chỉ chốc lát sau liền rời đi. Mà sau khi hắn đi, lại là một hồi lâu không có ai tới.
Mắt thấy thời gian sắp tới giữa trưa, Dương gia mới nghênh đón người đến viếng thứ hai, mà thân phận của người đến so với Triệu Hồng lại càng khiến người ta kinh ngạc.
- Nữ hoàng bệ hạ giá lâm!
Theo người chủ trì vô cùng kích động hô to một tiếng, một mỹ nhân dáng người thon dài, dung mạo cực kỳ tuyệt mỹ, dưới bốn cung nữ vây quanh, chậm rãi đi vào. Mặc dù chỉ là một thân tố y, biểu lộ trên mặt cũng vô cùng bình tĩnh, thế nhưng loại cao quý cùng ngạo khí phát ra từ trong xương của nàng lại khiến người ta cảm thấy vô cùng ngột ngạt.
Người đến chính là vị Duệ Khoang công chúa mười tám năm trước cùng Mạnh Tuyết Phi được người xưng là hai đại nữ thần đế quốc, hiện tại chính là Duệ Khang nữ hoàng, Triệu Tử Du. Thân là nữ hoàng đầu tiên của đế quốc từ khi khai quốc tới nay, có lẽ sẽ có người cảm thấy nàng quá mức ngạo khí, thế nhưng lại không thể không thừa nhận, nàng xác thực có tiền vốn tự kiêu. Từ sau khi đăng cơ, nàng triển khai biện pháp cứng rắn, cấp tốc đè xuống các vị thúc bá không phục, sau đó dứt khoát quyết định động binh với đế quốc La Sát phương Bắc không ngừng xâm phậm biên cảnh của Thần Long đế quốc. Đây chính quyết định Hoàng Đế đời trước cũng không dám dễ dàng đưa ra. Bởi vì ở trên mảnh đại lục này, Thần Long cùng La Sát là hai đế quốc mạnh mẽ nhất, nếu như sơ sẩy một cái, sẽ dẫn đến toàn bộ đại lục đều rơi vào chiến loạn.
Sau đó trong mười năm, từ từ bình định phương Bắc không ngừng chứng tỏ cho mọi người thấy quyết định sáng suốt này của nữ hoàng bệ hạ. Mãi đến gần nhất, càng là triệt để đem quân đội La Sát đế quốc đuổi ra biên cảnh, buộc đối phương không thể không kí hòa ước. Mà làm được tất cả những việc này, cái giá phải trả chính là mười năm chinh chiến biên cương của chúng tướng Dương gia, còn bi kịch ngày hôm qua, lại căn bản không thuộc về chiến tranh.
Đối với Duệ Khang nữ hoàng, trong lòng chúng nữ Dương gia kỳ thực là có chút bất mãn. Nếu như không phải quyết định của nàng, mười năm này, các nàng sẽ không phải cùng nam nhân còn có phụ thân của mình sống chung thì ít mà xa cách thì nhiều. Mặc dù các nàng cũng rõ ràng, chuyện này căn bản là chức trách của một thế gia võ tướng.
Mà lần này nữ hoàng có thể đích thân đến viếng, lại triệt để bỏ đi khúc mắc trong lòng các nàng. Dưới sự dẫn dắt của Thẩm Tuệ Kỳ, chúng nữ nối nhau hướng Duệ Khang nữ hoàng hành lễ.
Nữ hoàng phân phó chúng nhân miễn lễ, sau đó tự mình đi tới trước linh vị Dương Thiên Lâm, liên tục vái lạy ba cái, một phen đối đãi này, càng làm cho trong lòng chúng nữ Dương sinh ra hảo cảm với nàng. Có điều Dương Hạo Thiên lại có chút không hài lòng, hắn có thể thấy, nữ hoàng mặc dù cũng là vái lạy ba cái, nhưng cũng chỉ giống như ứng phó công việc, sự thành khẩn kém xa Lục vương gia vừa rồi.
Sau khi kính viếng chúng tướng Dương gia, nữ hoàng lại tự mình tuyên đọc sắc phong đối với chúng tướng Dương gia. Đại nguyên soái binh mã đế quốc Dương Thiên lâm truy phong là Trấn Bắc Vương, trở thành người đế quốc khác họ đầu tiên được phong vương. Mười vị đồng thời ngộ hại theo hắn cũng đều đặc cách phong tước, liền ngay cả Dương Hạo Thiên cũng được thưởng phong hào Nhất đẳng Nam tước, Trấn Viễn Đại tướng quân, có thể nói là phong thưởng lớn lao.
Làm xong những việc này, nữ hoàng lại cùng Thẩm Tuệ Kỳ nói chuyện một hồi, đồng thời an ủi một chút chúng nữ Dương gia đang ở trong đau thương, lúc này mới rời đi.
Sau khi nữ hoàng rời đi không bao lâu, Dương gia mới chính thức náo nhiệt lên. Những người vừa rồi đến giữa trưa cũng không xuất hiện người nhao nhao đến đây phúng viếng, trong lúc nhất thời để Dương gia thật giống như lại khôi phục vinh quang ngày trước. Thế nhưng trong lòng mọi người đều hiểu, những người này sở dĩ sẽ đến, hoàn toàn là bởi vì nữ hoàng bệ hạ đã tới, bọn họ không ra mặt nữa, đã không đơn giản là không cho Dương gia mặt mũi, mà là không cho nữ hoàng bệ hạ mặt mũi.
Sau đó trong ba ngày, ngưỡng cửa Dương gia cũng đều sắp bị đạp phá. Rốt cục ở thời điểm chạng vạng tối ngày thứ ba, di thể đám người Dương Thiên Lâm mới hạ táng, cũng tiễn đi vị khách cuối cùng, Dương gia mọi người mới chân chính nhàn nhã trở lại, sau đó lại tập hợp ở trong đại sảnh kia.
Có lẽ là bị mệt nhọc trong ba ngày nay hòa tan bi thương trong lòng, hơn nữa chúng nữ Dương gia cũng đều không phải loại nữ gia không có chủ kiến kia. Vì thế lúc này trong đại sảnh mặc dù tràn ngập một luồng tâm tình bi thương, thế nhưng không có ai lại khóc.