logo
Thể loại
Xếp hạng
Số chương
...
VIP
Chia sẻ:

Nội dung chương

- Không, ta không tin cái gì số trời!

Mạnh Tuyết Phi bỗng nhiên quay đầu lại, trong ánh mắt lộ vẻ lạnh lùng và kiên định chưa người nào từng thấy:

- Chỉ cần có chúng ta ở đây, liền chắc chắn sẽ không để Dương gia dẫm vào vết xe đổ mấy ngàn năm trước!

Mị nhi lại không hề giật mình chút nào, chỉ cười nói:

- Như vậy cũng dễ làm, chỉ cần đem sức mạnh trên tay chúng ta giao cho Thiên nhi, vậy Dương gia chỉ có thể càng thêm mạnh mẽ so với trước kia, làm sao có thế sa sút?

- Thiên nhi.

Mạnh Tuyết Phi lẩm bẩm lặp lại tên của nhi tử một lần, ánh mắt thoáng chốc dần trở nên ôn nhu, lắc đầu nói:

- Không, như vậy áp lực của Thiên nhi cũng quá lớn, ta chỉ muốn để hắn được vui vẻ khoái lạc mỗi ngày, vì lẽ đó, tất cả sự tình liền do người làm mẫu thân này tới làm đi.

- Điều này không thể nào!

Mị nhi đối với chuyện này lại căn bản không nghe Mạnh Tuyết Phi, kiên định nói:

Loading...

- Đối với chuyện này, tỷ tỷ ngươi nhất định phải nghe ta. Ta có thể đáp ứng ngươi tạm thời không đem sức mạnh của chúng ta giao cho Thiên nhi, thế nhưng ta nhất định phải tôi luyện hắn. Hơn nữa chờ hắn trưởng thành đến thời điểm đủ mạnh, cũng nhất định phải tiếp nhận sức mạnh của chúng ta. Tỷ tỷ, ngươi cũng không hy vọng con trai của mình cả đời đều không có tiền đồ đi?

Trong lòng Mạnh Tuyết Phi khẽ chấn động. Nàng làm sao lại không hiểu, Mị nhi làm thế vốn là muốn tốt cho Thiên nhi, làm sao lại không biết, vị a di Thiên nhi chưa từng gặp qua này yêu thương hắn thậm chí không kém hơn mình, cuối cùng vẫn là gật đầu một cái:

- Được rồi, có điều muội cũng không nên ép hắn quá gấp, đúng rồi, việc kia muội làm thế nào rồi?

Nói đến đây cái, biểu tình của Mị nhi trở nên ảm đạm xuống:

- Mười mấy năm qua, ta đi khắp thiên hạ, lại không hề tìm được công pháp tu luyện thích hợp cho Thiên nhi, có lẽ thể chất của hắn thật sự không thích hợp tu luyện đi.

- Vậy cũng không sao.

Mạnh Tuyết Phi nhàn nhạt nói:

- Muốn trở thành một cường giả, cũng không nhất định phải có võ công cái thế, chỉ cần có chúng ta ở đây, ai cũng không thể gây tổn thương đến một sợi tóc của Thiên.

Mị nhi phảng phất đã quên vẻ thất lạc vữa nãy, cười hì hì một tiếng nói:

- Được rồi, dù sao ta cả đời này cũng không thể lập gia đình, liền giúp ngươi bảo vệ tiểu bảo bối của chúng ta đi.

Nói tới chỗ này, nụ cười trên mặt đột nhiên biến đổi, trở nên hơi phóng đãng lên:

- Tỷ tỷ, ta cả đời này là không thể tiếp cận nam nhân, ngươi có thể nói cho ta, làm chuyện đó rốt cuộc là cảm giác gì được không?

Mạnh Tuyết Phi không nghĩ tới Mị nhi vậy mà lại hỏi mình điều này, không khỏi có chút dở khóc dở cười, một lát mới hồi đáp:

- Kỳ thực ta cũng không biết.

- Lừa gạt ai đó?

Trên mặt Mị nhi lộ ra dáng vẻ giống như bé gái không tin:

- Ngươi chưa từng làm, Thiên nhi cùng Bối nhi làm sao mà ra?

- Hiện tại khoa học ở thế giới chúng ta cũng đã phát triển như vậy, không làm loại chuyện đó cũng có thể mang thai mà.

Đối với muội muội khác họ cùng mình lớn lên từ nhỏ này, Mạnh Tuyết Phi cũng không giấu diếm nói ra bí mật lớn nhất của mình.

Trên mặt Mị nhi lộ ra vẻ kinh ngạc, hỏi:

- Nói như vậy, cho đến tận thời khắc sinh Thiên nhi kia, ngươi vẫn còn là xử nữ?

- Đúng vậy, vì thế khi đó ta càng nhiều thêm một phần thống khổ.

Mạnh Tuyết Phi cũng lộ ra vẻ mặt nghĩ đến mà sợ, có điều trong loại nghĩ mà sợ này lại có thêm một tia hạnh phúc không cách nào gạt bỏ.

Biểu lộ của Mị nhi trong nháy mắt trở nên quái lạ lên, nhịn một hồi, rốt cục nhịn không được, cười duyên khanh khách nói:

- Không nghĩ tới, tấm thân xử nữ của tỷ tỷ vậy mà lại bị Thiên nhi phá đi, vậy ta nên gọi Dương Thiên Lâm là tỷ phu hay gọi Thiên Nhi là tỷ phu đây?

Vừa nghe được Mị nhi nói như thế, không biết vì sao, Mạnh Tuyết Phi chợt nhớ tới cảm giác bị Dương Hạo Thiên đánh lén miệng nhỏ của mình đêm qua, trong lòng không khỏi nổi lên một cảm giác ngượng ngùng to lớn, lập tức nhịn không được đem Mị nhi đẩy nhào ngã ở trên giường, vừa chọc ngứa Mị nhi vừa hô lên:

- Nha đầu chết tiệt này, dám chế nhạo ta, xem ta làm sao trừng trị muội!

Mị nhi cũng không cam lòng yếu thế, cười vui vẻ cùng Mạnh Tuyết Phi đùa giỡn lên. Trong lúc nhất thời, tiên tử không còn dáng vẻ tiên tử, yêu nữ cũng không tiếp tục giống yêu nữ, thật giống như hai bé gái náo loạn, làm cho một phòng đều là xuân sắc. Chỉ tiếc, hai mỹ nhân có mị lực lớn nhất thế gian đùa giỡn, không có bất kỳ người nào có phúc được nhìn thấy.

Thật lâu sau, hai nữ mới đình chỉ đùa giỡn, Mị nhi đứng dậy, chỉnh lại y phục bị Mạnh Tuyết Phi làm cho cảnh "xuân" bạo tiết kia, cười nói:

- Vậy ta đi trước, yên tâm đi tỷ tỷ, ta sẽ ở trong bóng tối bảo vệ Thiên nhi tiểu tỷ phu của ta!

Nói xong, không đợi Mạnh Tuyết Phi tức giận, lại thoáng chốc biến mất ở trong phòng, giống như lúc xuất hiện, đây cũng không phải pháp thuật gì, mà là khinh công đạt đến một trình độ cực kỳ cao thâm.

Sau khi Mị nhi rời đi, Mạnh Tuyết Phi một mình ngây ngốc, liền nằm xuống, cũng đóng lại đèn, trong phòng nhất thời rơi vào một mảnh tăm tối.

Sáng sớm ngày hôm sau, tất cả nữ nhân của Dương gia đều tụ tập ở trước linh đường. Ngày hôm nay là ngày đưa tang đám người Dương Thiên Lâm, không quản các nàng bi thương như thế nào đi nữa, cũng nhất định phải tiếp đón tân khách đến phúng viếng. Mà Dương Hạo Thiên cùng hai vị tỷ tỷ còn có Dương Bối Nhi một thân quần áo tang càng là quỳ ở trước linh đường.

Đối mặt với quan tài của phụ thân và trượng phụ, vẻ bi thương vừa có chút bình ổn lại của chúng nữ lại không khỏi bạo phát ra, trong nháy mắt toàn bộ linh đường lại là một mảnh tiếng khóc.

Vốn là, lấy địa vị của Dương gia, phát sinh việc mai táng trọng đại như thế, khách đến đây phúng viếng nên nối liền không dứt mới đúng, nhưng mọi người một mực đợi tới gần buổi trưa, ngoại trừ một vị cô trượng cùng hai vị tỷ phu không có quân chức trên của Dương Hạo Thiên, cũng không có một người đến. Điều này làm cho mọi người ở trong bi thương, đồng thời lại không khỏi có một loại cảm xúc phẫn nộ.

Nhớ lúc đầu, Dương gia giống như mặt trời ban trưa, đủ lại người ở các nơi trong đế đô đối với Dương gia đều xu ninh không ngớt. Thế nhưng hiện tại trụ cột của Dương gia vừa mới qua đời, vậy mà cũng đã phải nếm trải loại cảm giác bị lạnh nhạt này, khiến người ta không thể không cảm thán cõi đời nhân tình ấm lạnh này.

Như vậy lại sau một hồi, rốt cục có vị khách đầu tiên tới cửa, theo người chủ trì ngoài cửa cao giọng hô:

- Lục vương gia giá lâm!

Mọi người Dương gia liền vội vàng đứng dậy nghênh tiếp, chỉ thấy một nam nhân nhìn qua khoảng ba mươi tuổi, phong độ phiêu nhiên, tao nhã cất bước chậm rãi đi vào, trên mặt mang theo một vệt đau xót, khiến trong lòng mọi người an ủi không ít.

Đối với vị Lục vương gia Triệu Hồng, cũng chính là đệ đệ của Hoàng Đế tiền nhiệm này, người Dương gia mặc dù không có qua lại gì với hắn, nhưng cũng đều nghe nói qua về hắn. Người này có thể nói là mẫu mực trong hoàng tộc, trên người không hề có một chút thói quen quý tộc, rất dễ thân cận, vì ở để đô vô cùng được lòng người. Mười năm trước, khi lão Hoàng Đế tạ thế, hắn vốn là có tiếng nói lớn nhất, thế nhưng hắn lại dứt khoát đem ngôi vị hoàng đế nhường lại cho cháu gái của mình. Điều này làm cho nữ hoàng đương nhiệm đối với hắn cũng rất kính trọng, mà một vị Vương gia đức cao vọng trọng như vậy có thể tự mình đích thân tới một gia tộc nhất định sẽ sa sút như vậy phúng viếng, há lại có thể không khiến người Dương gia lòng sinh cảm kích?

Đi tới trước linh đường, Triệu Hồng cung kính cúi đầu thật sâu trước linh vị của Dương Thiên Lâm, trong miệng lẩm bẩm nói:

- Dương huynh, ngươi một đời tận trung vì nước, lại bị tiểu nhân ám hại, thực là đáng tiếc! Triệu Hồng ta tuy coi ngươi là đối thủ lớn nhất trong đời, nhưng vẫn là hết sức khâm phục ngươi, ngươi lên đường bình an.

Chia sẻ:

Tính cách nhân vật

4

Nội dung cốt truyện

4

Bố cục thế giới

4

Loading reviews...

Lợi ích của thành viên VIP

Nghe và đọc thoải mái mà không quảng cáo

Sở hữu thêm 02 giọng VIP khi nghe

Có server riêng để load nhanh hơn

Nhận mua hộ truyện bản quyền từ nguồn TQ

Gia Hạn