Bởi vì là hội nghị trong nội bộ Dương gia, liền ngay cả hai vị tỷ phu cùng vị cô trượng hiếm hoi còn sót lại của Dương Hạo Thiên cũng không cách nào tham gia. Vì lẽ đó Dương Hạo Thiên lại trở thành nam nhân duy nhất trong đại sảnh có thể nói là tập trung mỹ nữ ưu tú nhất đế đô giống như mấy ngày trước. Mà lúc này Dương Hạo Thiên thân là nam nhân duy nhất, lại một thân một mình ngồi ở trong góc đại sảnh.
Trải qua ba ngày nghiên cứu, hắn rốt cục hiểu rõ quy luật xuất hiện loại kích động phát ra từ linh hồn kia của mình. Đó là mỗi khi chính mình tới gần nữ nhân có liên hệ máu mủ cùng mình, hơn nữa quan hệ càng thân mật, loại kích động liền càng thêm mãnh liệt. Về phần tại sao, hắn lại không cách nào làm rõ được. Mà giờ phút này trong đại sảnh vừa vặn tập trung hầu như hết thảy nữ nhân có liên hệ máu mủ với hắn. Vì không để cho mình nhịn đến cực khổ như vậy, hắn không thể làm gì khác hơn là chủ động làm người ở ngoài cùng.
Chờ mọi người đều ngồi vào chỗ của mình, Thẩm Tuệ Kỳ đầu tiên là mắt phượng uy nghiêm quét qua một vòng, sau đó mở miệng nói:
- Sự tình đều đã qua, ta biết các ngươi đều rất bi thương, kỳ thực ta cũng thế. Thế nhưng, là người nhà họ Dương, chúng ta là không có quyền bi thương. Tin tưởng mọi người đều đã biết, kiếp nạn mấy ngàn năm trước của Dương gia chúng ta. Mà hiện tại, cùng khi đó tương tự biết bao, thế nhưng ta sẽ không để Dương gia dẫm vào vết xe đổ mấy ngàn năm trước. Vì lẽ đó ta hi vọng nhìn thấy các ngươi có thể cùng ta, đồng thời làm cho Dương gia một lần nữa vực dậy!
Thẩm Tuệ Kỳ nói xong, đại nương của Dương Hạo Thiên, cũng chính là chính thất của Dương Thiên Lâm, Liễu Nghiên tiếp lời nói:
- Đúng vậy, chỉ cần chúng ta đồng tâm hiệp lực, Dương gia sẽ không sụp đổ. Huống hồ, nữ hoàng bệ hạ cũng không hề từ bỏ chúng ta, có nàng ở đây, lại thêm chúng ta tự mình cố gắng, Dương gia vẫn có hi vọng!
Lời của Liễu Nghiên khiến chúng nữ trong đại sảnh đều không khỏi gật đầu tán thành. Nữ hoàng đặc cách phong thưởng có thể nói là an ủi lớn nhất từ khi Dương gia phát sinh bi kịch tới nay. Không ngờ lúc này bên trong góc lại đột nhiên truyền đến một tiếng hừ lạnh:
- Thu mua lòng người mà thôi.
Ngắn ngủi sau chữ, lại làm cho chúng nữ rơi vào trầm tư, đồng thời có hai đạo ánh mắt mang theo kinh ngạc nhìn về phía Dương Hạo Thiên nói ra lời này. Một là nãi nãi Thẩm Tuệ Kỳ, một người khác chính là mẫu thân Mạnh Tuyết Phi của hắn. Ở trong chúng nữ, chỉ có hai người bọn họ từ lâu đã nghĩ đến điểm này, các nàng cũng biết, dựa vào sự thông minh của chúng nữ trong nhà, sớm muộn cũng sẽ hiểu đạo lý này. Thế nhưng các nàng không ngờ tới, người phản ứng đầu tiên vậy mà lại là Dương Hạo Thiên.
Quả thật, người trong nhà đều biết, tư chất của Dương Hạo Thiên thực ra cũng không kém, ngoại trừ không thể luyện võ, đầu óc chính là thông mình hơn người bình thường không ít. Thế nhưng bất luận thông minh như thế nào đi nữa, hắn chưa tưng trải qua nhân sinh cũng không nên nhanh như vậy liền nghĩ tới điều này a. Nhìn Dương Hạo Thiên tựa hồ là biến thành người khác, Mạnh Tuyết Phi còn khá hơn một chút, Thẩm Tuệ Kỳ lại là trong lòng chấn động, dường như nghĩ tới điều gì, vẻ mặt bỗng trở nên phức tạp.
Loading...
Thời gian kế tiếp, Thẩm Tuệ Kỳ cũng không nhắc lại việc nữ hoàng có phải là thu mua lòng người hay không, chỉ là dặn dò chúng nữ, sau này tận lực ít đi ra ngoài, đồng thời quản lý tốt những công việc khác trong gia tộc. Có điều những việc này nói ra lại là có chút dư thừa, bởi vì nữ nhân của Dương gia mỗi người đều rất tuân thủ nữ tắc (chuẩn mực đạo đức phụ nữ), bình thường không chuyện gì căn bản sẽ không đi ra ngoài.
Dặn dò xong mọi việc, Thẩm Tuệ Kỳ để chúng nữ tản đi, nhưng lại gọi Dương Hạo Thiên lại, để hắn theo mình đi tới nội đường, đi thẳng vào vấn đề hỏi:
- Tiểu Cửu nhi, ngươi vừa rồi vì sao lại nói nữ hoàng bệ hạ như vậy?
Đối với vị nãi nãi này của mình, Dương Hạo Thiên luôn khá là e ngại, thế nhưng lần này hắn lại không có tránh né, nhìn thẳng đôi mắt đẹp của Thẩm Tuệ Kỳ cao giọng nói:
- Bởi vì ta thực sự là không thích cách làm của nàng.
- Vì sao nói như thế?
Thẩm Tuệ Kỳ ngồi xuống, mở miệng hỏi, đồng thời ra hiệu Dương Hạo Thiên ngồi ở bên cạnh mình.
Dương Hạo Thiên cũng ngồi xuống theo, chậm rãi nói:
- Bởi vì ta có thể thấy, hết thảy những việc nàng làm ngày đó đều là làm cho chúng ta xem. Kỳ thực trong lòng nàng đối với phụ thân và ca ca bọn họ không có chút tôn trọng nào, bao gồm cả chúng ta bên trong, đều chỉ là quân cờ của nàng. Thế nhưng, chúng ta, những con cờ này lại rất trọng yếu đối với nàng. Bởi vì nữ hoàng nhìn qua là nắm giữ toàn cục, thế nhưng trong tay nàng sức mạnh có thể chân chính khống chế lại không nhiều, mà Dương gia chúng ta chính là bình phong lớn nhất của nàng. Hiện tại phụ thân và ca ca bọn họ mặc dù đã qua đời, thế nhưng thực lực của nãi nãi người cùng mẫu thân và tẩu tẩu các nàng lại không yếu hơn mấy người phụ thân. Bởi vậy, hiện tại chúng ta vẫn là một nguồn sức mạnh lớn nhất trên tay nàng, vì đem chúng ta nắm thật chặt trong tay, nàng không thể không làm ra một phen tư thái.
Trong lòng Thẩm Tuệ Kỳ lại khẽ chấn động, nàng không nghĩ tới Dương Hạo Thiên rõ ràng còn suy nghĩ vượt qua nàng nhiều lắm, trong lòng không khỏi càng thêm khẳng định một chút ý nghĩ, khuôn mặt lại là không chút biến sắc, thở dài nói:
- Việc này cũng là không tránh được, thân là một đế vương, nàng cũng có nỗi khổ tâm bất đắc dĩ trong lòng.
- Những điều này ta đều hiểu, nhưng ta tình nguyện nàng không phong cho chúng ta những tước vị này, mà là thật tâm rơi một giọt nước mắt vì phụ thân bọn họ, như vậy ta sẽ càng dễ dàng tiếp thu.
Dương Hạo Thiên nói ra:
- Ta cũng biết, ta đòi hỏi như vậy là có phần dựa theo cảm tính, thế nhưng ta chính là không thể làm được loại không có tình cảm kia giống như nữ hoàng, cho dù nãi nãi người có trách, ta cũng không có cách nào.
Nghe được Dương Hạo Thiên nói lời này, trên mặt Thẩm Tuệ Kỳ lộ ra nụ cười đầu tiên trong ba ngày qua:
- Hài tử ngoan, con có thể nghĩ như thế, chứng minh con là một đứa trẻ tốt trọng tình cảm, nãi nãi làm sao lại trách con? Hiện tại con cùng nãi nãi nói một chút, sau này dự định làm như thế nào?
Dương Hạo Thiên kiên định nói:
- Ta muốn cố gắng hết sức duy trì vinh quang của Dương gia chúng ta!
- Tốt, tốt, con ngoan.
Thẩm Tuệ Kỳ sắc mặt kích động, rốt cục thầm hạ quyết tâm, đem Dương Hạo Thiên ôm vào trong ngực, nói:
- Nãi nãi tin tưởng, dưới sự dẫn dắt của ngươi, Dương gia chúng ta nhất định có thể đi được càng xa hơn!
Nằm nhoài trong thân thể "ôn hương nhuyễn ngọc" của nãi nãi, cảm thụ một đôi cực đại co dãn giống như thiếu phụ trước ngực nàng đẩy lồng ngực của mình, cỗ kích động đáng chết kia trong lòng Dương Hạo Thiên lại không khỏi dâng lên trên. Cũng may cỗ khí tức lạnh như băng kia đến hiện giờ cũng không có biến mất, mới không để hắn làm ra chuyện gì khác người.
Cứ như vậy lẳng lặng ôm nhau một hồi lâu, Thẩm Tuệ Kỳ mới thả ra Dương Hạo Thiên, để hắn rời đi. Có điều sau khi thân ảnh của Dương Hạo Thiên biến mất, khuôn mặt xinh đẹp giống như thiếu nữ của nàng lại hiện ra một vệt thần sắc kinh dị, tự lẩm bẩm:
- Lẽ nào hắn vẫn chưa thức tỉnh? Nhưng mà nếu như chưa thức tỉnh, thì tại sao lại trở nên khôn khéo duệ trí như vậy?
Đăm chiêu một lúc lâu, Thẩm Tuệ Kỳ khẽ cắn môi anh đào, rốt cục lại làm ra một cái quyết định, hai tay tạo thành chữ thập, lẩm bẩm nói:
- Liệt tổ liệt tông ở trên, vì để Dương gia không đi vào vết xe đổ mấy ngàn năm trước, xin tha thứ cho Tuệ Kỳ làm ra quyết định có phần trái với luân thường này, cũng may Thiên nhi là một hài tử trọng tình, tin tưởng quyết định này sẽ không tạo thành đại họa!