- Thiên nhi.
Một tiếng kêu gọi vui vẻ khiến Dương Hạo Thiên chậm rãi mở mắt ra, lại phát hiện mình lúc này đang nằm ở trong ngực một nữ nhân.
Đối với cái ôm ấp này, Dương Hạo Thiên có thể nói là quen thuộc cực điểm. Thế nhưng hôm nay cùng dĩ vãng lại có sự bất đồng rất lớn, bởi vì lúc này nữ nhân ôm hắn lại là trần như nhộng, mà chính hắn, cũng đồng dạng không một mảnh vải che thân, điều này ở trước đây, tuyệt đối là chưa từng có.
Ngạc nhiên và nghi ngờ trong lòng khiến Dương Hạo Thiên theo bản năng hướng nữ nhân đang ôm mình nhìn lại: Khuôn mặt đẹp đến làm người hoa mắt, da thịt trong suốt như ngọc, ngọc nhũ tuyết trắng căng đầy mà to thẳng, eo thon mảnh mai, kiều đồn đẫy đà như trăng tròn, chân ngọc thẳng tắp, thon dài mà lại mượt mà, tất cả những thứ này tất cả, hoàn toàn hướng người khác chứng minh một từ — hoàn mỹ! Cho dù là còn không hiểu gì về thưởng thức nữ nhân, cho dù biết rõ với quan hệ của mình và nàng không nên có ý nghĩ như vậy. Thế nhưng trong đầu Dương Hạo Thiên vẫn là không nhịn được hiện lên một câu nói: Mỹ nhân trước mắt, xinh đẹp hoàn mỹ tuyệt đối có thể khiến cho mọi nam nhân điên cuồng.
- Nghĩ gì thế?
Thanh âm quen thuộc vui tươi lần thứ hai truyền đến, đánh gãy ý nghĩ của Dương Hạo Thiên. Đối mặt với nụ cười trước sau như một của mỹ nhân, Dương Hạo Thiên không khỏi chột dạ. Có điều sự xấu hổ trong lòng hắn chưa kịp dâng lên, đã bị một trận thoải mái dưới hạ thể đánh gãy.
Mãi đến lúc này, hắn mới phát hiện, đồ vật phía dưới kia của mình đang bị tay ngọc của mỹ nhân nắm lấy, hơn nữa chậm rãi tuốt động từng cái. Mà đồ vật nho nhỏ trước giờ chỉ dùng đi tiểu kia của mình giờ phút này cũng biến thành cực kỳ cứng rắn.
Không đợi Dương Hạo Thiên mở miệng, mỹ nhân lại nhoẻn miệng cười:
- Thiên nhi, có phải là muốn nữ nhân?
- Không, không có.
Loading...
Dương Hạo Thiên lắp bắp phủ nhận.
- Còn nói không có, dương cụ đều cứng thành như này.
Mỹ nhân mỉm cười nắm chặt tay nhỏ, nắm đến Dương Hạo Thiên lại là một trận thoải mái.
Còn không phải người làm cho ngạnh! Dương Hạo Thiên nói thầm trong lòng, nhưng không hề nói ra. Đồng thời trong lòng còn rất là kinh ngạc, hắn không ngờ tới, cái từ "dương cụ" này vậy mà lại từ trong miệng mỹ nhân nói ra. Bình thường hắn chỉ là ở thời điểm các bạn học mắng người mới nghe được cái từ ngữ này, biết nó tuyệt đối là một từ rất thô bỉ. Nhưng mà không biết tại sao, từ ngữ thô bỉ cực điểm này từ trong miệng ngọc cực kỳ thánh khiết của nàng nói ra, không chỉ không khiến cho mình cảm thấy khó chịu, trái lại từ đáy lòng sinh ra một loại kích thích không nói nên lời.
Tuy rằng Dương Hạo Thiên đã là mặt đỏ tới mang tai, thế nhưng mỹ nhân lại không buông tha hắn, tiếp tục cười nói:
- Không sao, nam hài tử đến độ tuổi này của ngươi, muốn nữ nhân là chuyện rất bình thường, tới, không phải sợ, thử cảm giác nữ nhân đi.
Nói, kéo qua Dương Hạo thiên tay đè ở chính mình trên lồng ngực.
Thật mềm, thật mịn! Dương Hạo Thiên không tự chủ nắm lấy một đoàn mềm mại kia, trong lòng thầm khen, đồng thời còn không khỏi vì sự vĩ đại của nó mà thán phục. Bàn tay của mình đã xem như không nhỏ, lúc này mở ra năm ngón tay, vậy mà không cách nào hoàn toàn bao lấy nó.
Vừa thầm thán phục trong lòng, Dương Hạo Thiên vừa theo bản năng thưởng thức một đoàn non mịn mỹ diệu trong tay kia, rất nhanh, hắn liền cảm giác được, hạt nhỏ mềm mại trên đỉnh thứ này dần dần cương lên, mà trong cổ họng mỹ nhân cũng liên tiếp phát ra tiếng ngâm khẽ kiều mị.
Dần dần, Dương Hạo Thiên không hề thỏa mãn với việc chỉ dùng tay xoa nắn, không nhịn được nhổm lên, đem đầu tiến đến trước ngực mỹ nhân, há mồm khẽ ngậm lấy hạt anh đào đã cương cứng mỹ nhân, bắt đầu không ngừng liếm láp hôn mút.
Có thể là bị Dương Hạo Thiên làm nhột, mỹ nhân phát ra một chuỗi cười duyên khanh khách giống như chuông bạc. Đó là một loại tiếng cười Dương Hạo Thiên chưa từng nghe qua, trái ngược với vẻ ôn nhu nhã nhặn thường ngày, tràn ngập mê hoặc cùng... phóng đãng.
Không sai, chính là phóng đãng, tuy rằng trong lòng Dương Hạo Thiên vạn phần không muốn thừa nhận, thế nhưng cái từ này lại không thể khống chế mà hiện lên trong đầu hắn. Tiếng cười phóng đãng kia khiến hắn không khỏi đình chỉ mút vào, ngẩng đầu lên nhìn về phía mỹ nhân trong ngực, đã thấy nàng chính là hai mắt đẹp khẽ nhắm, bên trên dung nhan tuyệt mỹ nghiêng nước nghiêng thành phủ kín vệt đỏ ửng khác thường mà mình chưa từng gặp, cặp môi căng mọng khẽ mở ra, trong lúc nhẹ giọng lãng ngâm, đồng thời còn thi thoảng duỗi ra chiếc lưỡi thơm tho liếm nhẹ môi đỏ mê người. Vẻ mặt đó, so với âm thanh của nàng càng thêm phóng đãng.
Cũng không biết là bởi vì kinh ngạc, hay là không dám tưởng tượng biểu lộ phóng đãng như vậy sẽ xuất hiện ở trên mặt của nàng. Dương Hạo Thiên ngơ ngác nhìn nàng, ngọn lửa vô danh trong lòng càng đốt càng vượng.
Bỗng nhiên, mỹ nhân mở mắt, con mắt giống như thu thủy trực tiếp cùng Dương Hạo Thiên đối diện, làm cho trong lòng hắn chấn động, vội cùng muốn đem ánh mắt của mình dời đi. Không ngờ mỹ nhân không chỉ không trách hắn nhìn nàng như vậy, ngược lại lộ vẻ rất là thỏa mãn, kiều mỵ cười nói:
- Xem ra Thiên nhi của chúng ta đúng là lớn rồi, đã biết thưởng thức nữ nhân, tới, cho ngươi xem thứ càng tốt hơn!
Nói, mỹ nhân đẩy Dương Hạo Thiên ngồi dậy, chính nàng lại là nằm ngửa ra, chậm rãi đem chân ngọc thon dài tách mở thật lớn, để vị trí tư mật nhất của mình hiện ra trước mắt Dương Hạo Thiên.
Lúc này Dương Hạo Thiên đã không cách nào làm ra suy nghĩ, chỉ ngơ ngác nhìn động tác cảu mỹ nhân, cuối cùng đem ánh mắt dừng lại ở trên vị trí tươi đẹp nhất kia.
Nơi tư mật của mỹ nhân vô cùng màu mỡ, hơn nữa rất là trắng mịn. Quan trọng nhất chính là, phía trên vậy mà không có nửa sợi âm mao, quả thực giống như một cái bánh bao trắng mềm vừa mới ra lò. Mà chính giữa cái bánh bao mê người này, nứt ra một khe hở màu hồng phẩn, thịt non bên trong như ẩn như hiện, dáng vẻ vô cùng kiều diễm ướt át.
Mỹ nhân đem tay ngọc đưa đến phía dưới của mình, dùng ngón tay thon dài đặt lên hai mảnh môi thịt non mịn, nhẹ nhàng hướng hai bên tách ra, cười duyên hỏi:
- Đẹp mắt không?
- Đẹp... rất đẹp!
Dương Hạo Thiên dùng sức nuốt ngụm nước miếng, ngơ ngác trả lời, hai mắt lại nửa khắc cũng không nỡ dời bỏ địa phương tươi đẹp kia. Theo ngón tay của mỹ nhân khẽ tách ra, khe hở nho nhỏ kia hở đột nhiên mở rộng, lộ ra màu đỏ tươi kiều mị trong đó, phía trên còn dính vài giọt xuân lộ óng ánh. Mê người như vậy, khiến Dương Hạo Thiên hận không thể đem nó ngậm lấy, thỏa sức thưởng thức một phen.
- Thử sờ chỗ này một chút xem.
Mỹ nhân mỉm cười tiếp tục mê hoặc Dương Hạo Thiên.
Dương Hạo thiên lại nuốt vào từng ngụm nước bọt, cố nén kích động trong lòng, duỗi ra ngón trỏ tay phải, chậm rãi hướng về địa phương dụ hoặc mê người nhất kia điểm tới. Thế nhưng ở thời điểm sắp chạm tới đó, lại bất chợt ngừng lại, bởi vì nơi đó thực sự quá mức non mềm, khiến hắn cảm giác mình chỉ cần nhẹ nhàng đụng vào, sẽ làm hỏng nó.
Mà vào lúc này, eo nhỏ của mỹ nhân lại khẽ ưỡn một cái, chủ động đem vết nứt tươi đẹp kia tiến tới, đụng lên ngón tay Dương Hạo Thiên. Trong lòng Dương Hạo Thiên đầu tiên là hoảng hốt, sau đó lập tức phát hiện thứ tươi đẹp kia cũng không có bị mình chạm hỏng, liền yên lòng, nhu hòa tìm tòi tới bên trong vết nứt mỹ diệu kia.