Non, trơn, nhuyễn... Trong nháy mắt, vô số từ ngữ tràn vào trong đầu Dương Hạo Thiên, rồi lại đều không thể hình dung xúc cảm trên tay mình lúc này. Chung quy, cảm giác kia tuyệt đối là mỹ tới cực điểm, để hắn không nhịn được gia tăng cường độ xoa vuốt, ngón tay ở trong khe hở trơn trợt kia vạch mở qua lại vẽ loạn, thậm chí còn vô sự tự thông tìm tới trêu chọc hạt châu nhỏ nhô ra trên đỉnh khe hở kia.
Ở dưới động tác xoa vuốt của Dương Hạo Thiên, thân thể mềm mại khiêu gợi của mỹ nhân không tự chủ run rẩy lên. Trong miệng lại càng phát ra tiếng rên rỉ càng thêm tiêu hồn so với vừa nãy. Hai chân vốn mở rộng cũng không cách duy trì, dùng sức thu về, kẹp chặt lấy bàn tay của Dương Hạo Thiên.
Tuy rằng hai chân mỹ nhân khép chặt cũng không ảnh hưởng Dương Hạo Thiên sờ vuốt, thế nhưng hắn há lại chịu để cảnh đẹp như vậy biến mất ở trước mắt mình? Dương Hạo Thiên lập tức từ bỏ hết thảy cố kỵ, dùng hai tay nắm lấy hai chân kẹp chặt của mỹ nhân, lần nữa đem chúng tách ra. Mà vì có thể tiếp tục nhìn tới địa phương tươi đẹp kia, hắn không thể không nằm sấp xuống, dùng hai tay đè lên đùi ngọc của mỹ nhân, một bàn tay duỗi ra làm giống như mỹ nhân vừa nãy nhẹ nhàng tách mở hai mảnh đại âm thần, một bàn tay khác thì lại tiếp tục động tác vừa.
- Ư... A...
Tiếng rên rỉ của mỹ nhân càng lúc càng lớn, theo Dương Hạo Thiên xoa vuốt, mông ngọc đẫy đã của nàng không ngừng run rẩy ưỡn lên, có vẻ phi thường kích động, mà trong khe hở trơn mềm kia, cũng biến thành càng ngày càng ướt.
Trải qua một hồi quan sát, Dương Hạo Thiên đã phát hiện, bên trong vết nứt của mỹ nhân, ngoại trừ có một viên ngọc châu nho nhỏ nhô ra, còn có hai huyệt động một lớn một nhỏ, mà những giọt xuân lộ càng ngày càng nhiều kia đều là từ bên trong huyệt động có chút lớn hơn nằm phía dưới kia chảy ra.
Cũng không biết là đột nhiên phúc chí tâm linh, hay là xuất phát từ bản năng của nam nhân, Dương Hạo Thiên rất là nhạy bén tìm ra biện pháp để mỹ nhân càng thoải mái . Ngón tay qua lại ở trong vết nứt của mỹ nhân sau khi đến tiểu động phía dưới cũng không có lần nữa rời đi, mà là nhẹ nhàng hướng bên trong cắm tới, dựa vào xuân lộ trơn ướt kia, rất dễ dàng liền nhét vào một đốt ngón tay.
Động tác bất ngờ này làm cho thân thể mềm mại của mỹ nhân lại một trận run rẩy. Theo Dương Hạo Thiên tiến vào, tiểu động vốn vô cùng chặt chẽ kia bỗng nhiên co lại càng chặt hơn, chăm chú cắn chặt ngón tay đi vào của hắn. Làm cho hắn đừng nói là tiếp tục hướng bên trong cắm tới, liền ngay cả rút ra đều có chút khó khăn.
Nếu không cách nào tiếp tục thâm nhập sâu hơn, Dương Hạo Thiên cũng không có cưỡng cầu, ngược lại nhẹ nhàng hoạt động ngón tay, đùa nghịch ở trong huyệt động vừa nhỏ vừa chặt kia của mỹ nhân, trực tiếp đem nàng làm cho hô hấp càng ngày càng gấp rút, âm thanh lãng ngâm cũng càng lúc càng lớn.
Theo thời gian trôi đi, xuân thủy trong huyệt động của mỹ nhân tuôn ra càng ngày càng nhiều. Mà Dương Hạo Thiên cũng phát hiện, huyệt động nho nhỏ kia đã không còn siết chặt giống như vừa nãy. Trong lòng sinh ra khát vọng thăm dò, ngón tay khẽ dùng sức, chuẩn bị tiếp tục thâm nhập càng sâu.
Loading...
Không ngờ mỹ nhân đang hưởng thụ đột nhiên phản ứng lại, đưa tay ngăn cản hắn, gắt giọng:
- Không được đem ngón tay cắm vào!
Dương Hạo Thiên không khỏi sững sờ, hắn không ngờ tới, mỹ nhân vẫn phối hợp, thậm chí có thể nói là chủ động lại ngăn cản hắn, trong lòng không nhịn được có chút thất vọng.
Mỹ nhân hiển nhiên là chú ý tới vẻ mặt của hắn, vừa bực mình vừa buồn cười nói:
- Hài tử ngốc, không cho ngươi dùng ngón tay xuyên, lại không nói không cho dùng thứ khác.
- Thứ gì vậy?
Dương Hạo Thiên ngây ngốc hỏi.
- Tiểu ngốc nghếch, đương nhiên là nó.
Mỹ nhân chỉ chỉ đồ vật vẫn không có nửa điểm dầu hiệu nhũn xuống của hắn.
- Có được không?
Dương Hạo Thiên không khỏi có chút ngổn ngang, nhìn một chút tiểu huyệt động tươi đẹp đến cực điểm kia, lại liếc nhìn đồ vật cũng đã quy mô khá lớn của mình, độ lớn của vật này to gấp mấy lần ngón tay, thật sự có thể cắm vào?
Nhìn thấy Dương Hạo Thiên như vậy, mỹ nhân hiển nhiên là có chút nóng vội, đem hắn đẩy ngã ở trên giường, chính nàng lại ngồi lên, tách ra hai chân cưỡi ở trên người hắn, chậm rãi ngồi xuống, đưa tay nắm chặt đồ vật thẳng tắp hướng thiên của hắn, đặt ở địa phương cực kỳ ướt át kia của mình.
Quy đầu thô ráp cùng mỹ thịt mềm mại vừa tiếp xúc, hai người đều không khỏi thầm hít một hơi. Tuy rằng vẫn không có xen vào, nhưng chỉ là cảm giác đụng chạm đến, cũng đã khiến cho hai người thoải mái không ngớt.
Mỹ nhân khẽ cắn môi, tạm thời đình chỉ động tác, kéo hai tay của Dương Hạo Thiên, để hắn nắm chặt một đôi ngọc nhũ ngạo nghễ nhưng không chút nào rủ xuống trước ngực mình, sau đó lại đem hai tay đưa đến dưới khố, một tay nắm bảo bối của Dương Hạo Thiên, một tay tách ra môi thịt kiều nộn của mình, dùng quy đầu khẽ chà xát trong vết nứt kia, đồng thời cúi xuống, dùng đôi môi mềm mại phong bế miệng Dương Hạo Thiên.
Thật thoải mái! Dương Hạo Thiên thầm kêu to, chú tâm cảm thụ lạc thú hôn môi cùng xúc cảm quy đầu ma sát khe hở của mỹ nhân, đồng thời hai tay cũng không nhịn được dùng sức nhào nặn, làm cho hai luồng mềm mại trơn mịn giống hai đám mỡ đông của mỹ nhân không ngừng biến thành đủ loại hình dạng.
Có thể là thực sự ngứa ngáy không chịu được, mỹ nhân rốt cục đình chỉ ma sát, đem quy đầu đặt trước tiểu động của mình, sau đó dùng sức ngồi xuống. Theo một tiếng tiếng nước chảy rất nhỏ, bảo bối đã lớn không kém nam nhân trưởng thành của Dương Hạo Thiên một phát đâm đến tận cùng, tiến vào thông đạo chật hẹp kia của mỹ nhân.
- Ô...
Sướng khoái to lớn khiến hai người đồng thời phát ra một tiếng kêu khẽ, Dương Hạo Thiên chỉ cảm giác mình tựa hồ là muốn phi thiên, phía dưới bị mị thịt chăm chú bao lấy sinh ra khoái cảm mãnh liệt đến cực điểm, tựa hồ so với tất cả vui sướng của hắn trong mười mấy năm qua cộng lại đều vượt xa.
Ở trong khoái cảm to lớn như vậy, Dương Hạo Thiên không nhịn được cả người run lên, dương tinh đồng tử tích chứa mười mấy năm vậy mà cứ thế phun ra.
Mới nếm thử sướng khoái phát tiết, Dương Hạo Thiên nhịn không được đóng chặt lại con mắt, chú tâm cẩn thận cảm thụ vui sướng tại thời khắc này, mãi đến khi triệt để đình chỉ phun ra, mới đem con mắt một lần nữa mở ra, đập vào mắt, lại là trần nhà quen thuộc trong túc xá, tất cả vừa nãy lại đều là giấc mộng Nam Kha.
Chậm rãi ngồi dậy, Dương Hạo Thiên không để ý đến cảm giác nhơn nhớt trong khố kia, hai tay cắm vào bên trong tóc, dùng sức đem đầu chôn vào trong đầu gối, trong miệng phát ra một trận rên rỉ thống khổ.
Tuy rằng chưa bao giờ trải qua chuyện như vậy, thế nhưng từ lâu nghiêm túc nghe qua sinh lý khóa hắn làm sao có thể không hiểu, mình vừa rồi chính là mộng tinh. Đương nhiên, đây cũng không phải căn nguyên hắn thống khổ, dù sao hắn đã mười sáu tuổi, có mộng tinh đương nhiên là chuyện rất bình thường, thậm chí đến hiện tại mới có lần thứ nhất, tính ra còn có chút chậm.
Chân chính làm hắn thống khổ, lại là người phụ nữ xuất hiện ở trong giấc mộng của hắn. Hắn thực sự không thể nào hiểu được, tại sao đối tượng chính mình ảo tưởng lại là nàng. Tuy rằng mười mấy năm qua, danh hiệu "Đệ nhất mỹ nhân đế đô" của nàng đủ khiến hết thảy nam nhân sinh ra mộng tưởng, thế nhưng trong lòng Dương Hạo Thiên lại rõ ràng, trên đời này bất kể là ai mộng tưởng nàng cũng có thể, chỉ có mình là không thể!
- Vì sao lại như vậy?
Dương Hạo Thiên thống khổ rên rỉ lên, nhưng cảnh tượng trong giấc mộng lại phảng phất như chiếu ảnh hết một lần lại một lần lặp lại ở trong đầu hắn, điều này không khỏi khiến cho hắn càng thêm khổ não.