logo
Thể loại
Xếp hạng
Số chương
...
VIP
Chia sẻ:

Nội dung chương

Cũng không lâu thì thuyền cập bờ. Mộ Dung Phục từ thuyền lên bờ, đi theo là tứ đại gia tướng cùng A Chu, A Bích. Mộ Dung Phục tuy rằng anh tuấn bất phàm nhưng giữa lông mày có một tia ưu sầu.

Mộ Dung Phục nhìn phong cảnh Thái Hồ lại ưu tư nói:

"Giang sơn này diễm lệ như vậy,

Nhưng không vì Mộ Dung Phục ta.

Coi như là đẹp thì làm sao?

Ngày ta khôi phục Đại Yên quá xa vời!!!".

A Chu, A Bích một nỗi đau lòng khi nhìn Công Tử mình ưu sầu. Các nàng biết Mộ Dung Phục vì khôi phục Đại Yên mà bỏ ra bao nhiêu mồ hôi và công sức.

Nhưng lại đáng tiết trời không giúp đỡ, đến hiện tại không có tiến triển gì.

"Công tử. Có người đến!". A Chu thấy Dương Thần hướng nơi đây đi qua, liền nói với Mộ Dung Phục.

Mộ Dung Phục nghe xong thì thấy bốn người. Nam tử bình thường nhưng cổ khí tức làm hắn cảm giác nguy cơ, còn lại ba nữ tử không thấy khuôn mặt nhưng dáng người liền biết là mỹ nữ.

Loading...

Dương Thần vừa đi đến Mộ Dung Phục suy nghĩ: "Có nên giết Mộ Dung Phục rồi bắt lấy A Chu và A Bích không nhỉ?" nghĩ đến đây hắn liền lắc đầu. Cốt truyện chưa bắt đầu, giết hắn thì thế giới này lộn xộn. Tuy không sợ phiền phức nhưng mà thôi tha hắn vậy. Ta nên giao dịch với hắn, cho hắn một chút mơ mộng phục quốc trước đã. Nếu hắn thông minh thì thôi, còn không thì giết cũng không muộn.

"Tại hạ Dương Thần, là vô danh tiểu tốt. Hôm nay muốn cùng Mộ Dung công tử làm tý giao dịch. Đây sẽ là trợ lực lớn và khó gắp cho lý tưởng của công tử. Không biết Mộ Dung công tử có hứng thú?". Dương Thần tuy nói rất khách khí nhưng thanh âm có chứa tu vi để thị uy. Mộ Dung Phục và bốn đại gia thần khi nghe thấy thì lỗ tai ong ong, đầu choáng váng. Vì Dương Thần cố ý nên A Chu và A Bích không bị gì.

"Công tử. Người này tu vi nội lực quá mạnh. Ta lần đầu gặp được. Công tử nên cẩn trọng!". Đặng Bách Xuyên đầu còn hơi choáng váng, khuôn mặt hơi trắng nói với Mộ Dung Phục.

"Xác thật chỉ là thanh âm làm nội tạng ta đều cuồn cuộn. Mấy người các ngươi khách khí một tý, đối phương tự giới thiệu chắc không ác ý. Ta không muốn đắc tội người này. Với lại hân còn nói cơ hội khó gặp, ta cũng muốn biết đó là gì!". Mộ Dung Phục khuôn mặt ngưng trọng nói.

"Ha ha. Tại hạ Mộ Dung Phục, gặp qua Dương Thần công tử!". Mộ Dung Phục áp chế lại tâm tình, khách khí đáp lại Dương Thần.

Dương Thần nhìn Mộ Dung Phục khách khí thì hắn cười. Vì hắn nói trong thanh âm thả ra tu vi làm cho Mộ Dung Phục biết điều, để nữa trao đổi dễ dàng tý.

"Ha ha. Mộ Dung công tử quá khách khí. Tại hạ vô danh mà thôi, hiện tại chỉ muốn cùng Mộ Dung công tử bàn chút về việc giao dịch tương đối có lợi cho công tử.". Dương Thần cười ha ha nói.

"Ha ha. Dương Thần công tử đã muốn bàn công việc thì tại hạ ở Yến Tử Ổ gần đây. Nếu công tử có hứng thú thì đến nơi đó cùng nhau đàm luận. Tại hạ cũng rất chờ mong!". Mộ Dung Phục thấy Dương Thần không có ác ý. Vì thế hắn tính lấy lòng, coi thử có thể chiêu nạp Dương Thần.

"Ha ha. Tốt. Nếu Mộ Dung công tử đã mời thì tại hạ cũng không khách khí.". Nói xong Dương Thần cho phân thân giả bộ từ trong xe ngựa lấy ra ba rương lớn đi đến.

Mộ Dung Phục thấy một người cao lớn vác lấy ba rương lớn thì hiếu kỳ nhưng cũng không hỏi gì.

Sau đó mấy người lên thuyền. Đi cũng không lâu thì đến Yến Tử Ổ. Mộ Dung Phục khách khí mời Dương Thần mấy người đi vào. Mộ Dung Phục tự ngồi ở ghế chủ tọa. A Chu và A Bích hầu hai bên, còn tứ đại gia thần ngồi bên phải. Dương Thần ngồi ghế đầu bên trái mà Chung Linh ba nữ đứng sau lưng hắn.

"Không biết ba vị này là?". Mộ Dụng Phục thấy ba nữ dáng người động lòng người tưởng là nữ nhân hay quan hệ đặc biệt với Dương Thần. Bây giờ thấy các nàng biểu hiện như vậy thì hiếu kỳ hỏi.

"Ha ha. Mấy nữ là thị nữ của tại hạ." Dương Thần cười ha ha nói.

Mộ Dung Phục kinh ngạc không thôi, ba nữ xinh đẹp như vậy mà chịu làm thị nữ của người này. Bất quá hắn cũng không lộ vẻ gì, mà bình tỉnh hỏi:

"Không biết Dương công tử hướng tại hạ nói giao dịch. Không biết tại hạ có gì mà Dương Công Tử để ý đến? Lại có gì quan trọng với tạ hạ đến khó gặp như vậy?".

"Cũng không gì đặc biệt. Tại hạ không thích tiền tài danh tiếng gì cả. Chỉ mỗi cái ưa thích mỹ nữ.". Dương Thần nói tới đây thì cố ý dừng lại nhìn lấy A Chu và A Bích.

Mộ Dung Phục nghe tới đây thì sắc mặt âm trầm. Dù sao hai nữ cũng là nha hoàn hầu hạ lâu năm tại nhà hắn. Nếu như thế mà đưa cho Dương Thần, sau này đồn ra thì còn mặt mũi gì. Mà A Chu và A Bích khuôn mặt trắng bệch, sợ hãi nhìn lấy Mộ Dung Phục.

Thấy Mộ Dụng Phục sắc mặt muốn nói gì thì Dương Thần lại nói tiếp: "Ha ha. Mộ Dung công tử khoan hãy từ chối. Nghe ta đưa vật phẩm trước rồi hãy suy tính kỷ. Tại hạ biết họ khá thân với công tử, nên cái giá ta đưa ra nhất định không để công tử chịu thiệt!!!".

"Không biết Dương công tử ra được cái gì? Dù sao A Chu và A Bích cũng đã theo ta cả chục năm". Mộ Dung Phục nghe Dương Thần nói thì hiếu kỳ. Hắn cũng không muốn từ chối ngay. Mà A Chu và A Bích nghe Mộ Dung Phục không từ chối ngay, lại còn đòi nhìn đồ thì hai nữ mặt càng thêm trắng. Đặc biệt là A Bích vì ai cũng biết nàng thích Mộ Dung Phục từ lâu.

"Ha ha. Không gì nhiều. Ta ra trăm vạn hoàng kim.". Dương Thần nói ra thì phân thân hắn mở ra ba rương lớn, vàng cây và châu báu đầy cả ba rương.

Mộ Dung Phục cùng bốn đại gia thần đều kinh hãi nhìn về ba rương châu báu. Vì lần đầu cả năm người đều thấy được nhiều vàng bạc châu báu đến vậy. Cả A Chu và A Bích thấy cũng kinh ngạc quên cả sợ hãi.

Tuy vàng nhiều nhưng Mộ Dung Phục cũng lấy lại tinh thần hướng Dương Thần nói:

"Tại hạ thấy vàng nhiều như thế cũng kinh ngạc, nhưng dù sao A Chu và A Bích cũng theo ta lâu như vậy. Không phải vàng bạc nhiều như vậy mà có thể trao đổi!". Nhìn vàng nhiều đủ để hắn chiêu binh nhưng chưa đủ làm đại nghiệp. Hiện tại hắn cũng rất động lòng nhưng cũng phải trả giá thêm một chút.

"Ha ha. Mộ Dung công tử khoan hãy từ chối. Trăm vạn hoàng kim chỉ là món đầu mà thôi. Ta còn hai món nữa, tin chắc Mộ Dung công tử nhìn qua rồi sẽ biết cân nhắc!". Dương Thần không để ý đến Mộ Dung Phục từ chối mà nói tiếp.

"Không biết Dương công tử có thể ra thứ gì mà hơn cả vàng kim nha?". Mộ Dung Phục kinh ngạc hỏi. Dù sao trăm vạn hoàng kim cũng không phải số nhỏ, mà còn thứ gì mà còn hơn cả vàng kim?

Dương Thần cười ha ha. Hắn giả bộ đưa tay vào trong ngực lấy ra hai cuốn sách để trên bàn, hướng Mộ Dung Phục nói: "Đó là hai thứ này, đảm bảo Mộ Dung công tử ưa thích. Nó sẽ giúp đỡ rất lớn với sự nghiệp của công tử sau này!".

(Đừng hỏi vì sao main mạnh còn làm này kia. Mình chỉ muốn cho có cốt truyện tý. Chứ hở cái đánh giết, xong bắt nữ nhân thì nó lặp đi lặp lại. Mọi người đọc cũng sẽ dễ chán).

Chia sẻ:

Tính cách nhân vật

4

Nội dung cốt truyện

4

Bố cục thế giới

4

Loading reviews...

Lợi ích của thành viên VIP

Nghe và đọc thoải mái mà không quảng cáo

Sở hữu thêm 02 giọng VIP khi nghe

Có server riêng để load nhanh hơn

Nhận mua hộ truyện bản quyền từ nguồn TQ

Gia Hạn