logo
Thể loại
Xếp hạng
Số chương
...
VIP
Chia sẻ:

Nội dung chương

Hắn ôm lấy Khang Mẫn nhưng lại ngủ không được, quay đầu nhìn nàng thì đã ngủ

Dương Thần liền suy nghĩ thì Hệ Thống truyền lại nội cấp bậc tu luyện ở Thiên Long:

Tiên Thiên Cao Thủ = Lv 60.

Hậu Thiên Cực Hạn = Lv 57-59.

Hậu Thiên Trung Kỳ = Lv 54-56.

Hậu Thiên Sơ Kỳ = Lv 50-53.

Tông Sư - Nhất Lưu Cao Thủ - Nhị Lưu Cao Thủ. Trong đó từ Hậu Thiên trở xuống sẽ càng yếu, mà Tiên Thiên là cực hạn của Thiên Long.

Dương Thần thầm đánh giá:

Lão Tăng quét rác là Tiên Thiên.

Vô Nhai Tử, Lý Thu Thủy, Thiên Sơn Đồng Mỗ, Mộ Dung Bác, Tiêu Viễn Sơn là Hậu Thiên Cực Hạn mà thực lực hơn thua chắc một hai cấp mà thôi.

Loading...

Kiều Phong chắc là Hậu Thiên Trung Kỳ.

Đoàn Dự, Hư Trúc, Mộ Dung Phục, Đoàn Diên Khánh,... đều là Hậu Thiên Sơ Kỳ, cũng chênh lệch một hai cấp.

Dương Thần bây giờ Thân Thể Lv 60 nên rất rắn chắc, như Lão Tăng dùng toàn lực chắc cũng bị thương nhẹ mà thôi.

Tu Luyên Thể lợi hại là có thế giúp thân thể cứng rắn hơn người khác, mà còn như Dương Thần dùng toàn lực một quyền thì Lão Tăng chết là cái chắc.

Tuy nói như vậy nhưng muốn giết được Lão Tăng cũng bận rộn một phen. Nghĩ tới đây, Dương Thần cười cười. Vì hắn cũng đâu rảnh tự nhiên không việc gì làm, lại chạy đi kiếm Lão Tăng đánh nhau.

Bây giờ Dương Thần nghĩ sẽ đi tìm mỹ nữ trước. Sau đó nhờ có Hệ Thống che đi nên Thiên Đạo không thể bảo vệ mấy nhân vật chính thì giết từ từ để mạnh hơn. Tiếp theo là xử luôn Lão Tăng. Cứ như vậy, hắn suy nghĩ ổn thoả thì liền nhắm mắt ngủ.

Gần sáng hôm sau, Dương Thần đánh thức Khang Mẫn: "Bốp. Dậy thôi nào. Đi theo ta hành tẩu. Tuy ta không sợ Cái Bang nhưng ta cũng không muốn phiền phức.".

Khang Mẫn bị đánh cái mông thì cũng tỉnh: "Vâng. Chàng đợi thiếp mặc y phục đã.".

Dương Thần nhìn Khang Mẫn trần truồng đứng lên thay quần áo mà mông lắc lư, vú đung đưa thì liền đi lại xoa xoa cái vú. Khi Khang Mẫn mặc xong thì hai mắt mị nhãn, dĩ nhiên là bị Dương Thần xoa xoa hai vú cũng đã động tình.

Nhìn Khang Mẫn hai mắt mơ hồ, Dương Thần ôm lấy eo nàng Lăng Không bay khỏi Cái Bang. Bay đến phòng trọ hắn mướn thì đi vào phòng. Lúc này Khang Mẫn mới lấy lại tinh thần.

"Nàng ra kêu đồ ăn đi, ăn xong chúng ta lên đường.". Dương Thần nhìn lấy Khang Mẫn nói.

"Vâng. Mà phu quân tính đi đâu?" Khang Mẫn đáp một tiếng, lại hiếu kỳ hỏi.

"Ha ha. Trên đường đi sẽ biết. Người đó nàng cũng quen nha!". Dương Thần cười cười.

"Vâng". Khang Mẫn đáp, rồi đi ra phòng gọi món ăn. Tuy nàng cũng đang rất thắc mắc là người nào mà mình lại quen nhưng cũng không hỏi lại.

Mà tiểu nhị thấy một mỹ nữ đi ra phòng của khách nhân hào phóng kia thì cũng ngưỡng mộ.

Khi hai người ăn xong thì mặt trời cũng đã lên. Dương Thần đưa cho Khang Mẫn khăn lụa mỏng nói: "Nàng che mặt lại đi, để người Cái Bang nhận ra thì mất công lại có phiền phức.".

Khang Mẫn cầm lấy khăn lụa che lên, nhìn nàng che nửa khuôn mặt thì càng thêm quyến rũ, thêm thần bí. Dương Thần liền ôm lấy eo nàng, vén nhẹ lên cái khăn hôn lên môi nàng.

Một hồi lâu thả ra, tay vẫn giữ lấy eo thon đi xuống lầu. Khang Mẫn chỉnh lại cái khăn đi theo. Dương Thần thanh toán tiền phòng xong thì đi mua xe ngựa để hai người đi. Hắn thả ra phân thân biến thành hình dạng khác làm xe phu.

Xe ngựa hướng Vạn Kiếp Cốc chạy đi. Trên đường hai người sáng thì đi, tối thì mướn phòng nghỉ ngơi và làm vài trận đại chiến.

---

Mà Cái Bang thì mấy ngày nay đều loạn cả lên. Hiện tại trong đại sảnh, Mã Đại Nguyên sắc mặt âm trầm.

Lúc này, một đệ tử Cái Bang chạy vào, quỳ xuống nói: "Bẩm Phó Bang Chủ. Chúng ta đã kiếm khắp nơi gần đây đều không phát hiện ra Khang phu nhân.".

"Choang. Đồ vô dụng. Cả đám ăn hại, kiếm một người cũng không xong. Cho thêm người kiếm, chừng nào được thì thôi.". Mã Đại Nguyên đập nát chén trà quát. Hắn nghe được phân đà bị người khác phá nên đi qua xem, chưa được một ngày thì có đệ tử tâm phúc báo phu nhân mình mất tích. Phải biết rằng hắn rất thích Khang Mẫn, chỉ cần Khang Mẫn muốn gì cần gì hắn đều cố gắng lấy được đưa cho nàng. Khi nghe nàng mất tích hắn bỏ luôn công việc mà thức trắng đêm chạy về Tổng Đà Cái Bang.

---

Hai người không quan tâm Cái Bang loạn như thế nào. Dương Thần và Khang Mẫn sau mấy ngày thì chạy gần tới Vạn Kiếp Cốc.

"A. Thì ra chàng đi Vạn Kiếp Cốc để thu Cam Bảo Bảo à!". Mấy ngày nay đi theo Dương Thần, nàng nhìn phương hướng thì liền biết.

"Ha ha. Đúng rồi. Rất thông minh nha. Ta thu nàng ấy với con gái. Để nàng có thêm bạn bồi tiếp phu quân nha. Cứ tối nào Mẫn Nhi cũng phải cầu xin ta tha thì cũng thương.". Dương Thần nghe Khang Mẫn hỏi thì cười ha ha nói. Hắn lại xoa ngực, bóp mông nàng.

"A. Phu quân thật hư nha. Nhưng mà thiếp thích.". Khang Mẫn nghe nói vậy đỏ mặt mà oán trách, nhưng lại ngượng ngùng.

"Ha ha. Thôi xuống xe đi dạo nào, ngồi xe mấy ngày cũng ê cái mông.". Dương Thần nói rồi ôm lấy eo Khang Mẫn xuống xe đi dạo. Mà nữ nhân đi dạo là thiên phú.

Khang Mẫn một đường đi, mua đủ thứ đồ nào là trang sức, quần áo, son môi,... Dương Thần làm cu li hai tay xách đủ thứ túi.

Hai người một đường đi dạo khi về tới xe ngựa thì cũng là buổi chiều. Khi Dương Thần để mấy túi lên xe, quay đầu nhìn thì thấy được một tiểu cô nương 15-16 tuổi thanh thuần đáng yêu, xinh đẹp. Khi nàng lớn lên chắc chắn làm mê đảo mọi nam nhân.

Dương Thần liền đoán được nàng là ai, gần Vạn Kiếp Cốc mà xinh đẹp như vậy thì tiểu cô nương chỉ có một người là Chung Linh.

Thấy được nàng, Dương Thần liền nghĩ ra kế. Hắn liền kêu qua Khang Mẫn nói gì đó. Khang Mẫn gật đầu mà hướng Chung Linh đi tới.

Chia sẻ:

Tính cách nhân vật

4

Nội dung cốt truyện

4

Bố cục thế giới

4

Loading reviews...

Lợi ích của thành viên VIP

Nghe và đọc thoải mái mà không quảng cáo

Sở hữu thêm 02 giọng VIP khi nghe

Có server riêng để load nhanh hơn

Nhận mua hộ truyện bản quyền từ nguồn TQ

Gia Hạn