Cấm quân là quân đoàn duy nhất ở Hoàng đô và trực thuộc với Hoàng đế đương triều.
Trong đó, tướng sĩ thấp nhất đều là võ giả Hậu Thiên cảnh.
Có thể nói đó là một trong những con át chủ bài của Hoàng đế.
Nhưng điều này không có nghĩa chỉ cần là hoàng đế là có thể điều động nhánh quân đội này. Xét cho cùng, đây cũng là một nhánh quân đội võ giả, có sự kiêu ngạo mà những quân đội khác không có.
Hoàng đế dù có địa vị cao đến đâu, nhưng nếu bản thân Hoàng đế kẻ nhu nhược, bọn họ làm sao có thể thoải mái nhận lệnh.
"Tam ca" Huyền Minh của nàng, nàng rõ vô cùng.
Theo lẽ thường, hắn chắc chắn không thể điều động cấm quân.
"Sự tình có biến, ngươi phải đi theo phụ thân ngươi, không được đi lại tùy tiện."
"Nơi này đã có bản Đế, sẽ bảo đảm các ngươi không gặp vấn đề gì."
Phủ Thất công chúa, đôi mắt Huyền Tuyết hơi lóe lên tia sáng, dặn dò Hạ Vũ Đồng.
Loading...
"Vâng sư tôn, đệ tử đã rõ." Hạ Vũ Đồng thuận theo gật đầu.
Vẻ mặt hoang mang của người vừa tới cùng với vẻ mặt nghiêm nghị của phụ thân khiến cho nội tâm Hạ Vũ Đồng không khỏi hơi hồi hộp một chút.
Tuy rằng Hoàng đô phồn vinh hưng thịnh, đầy rẫy kỳ ngộ nhưng Thần Huyền Hoàng triều với tư cách là khu vực trung tâm lại ẩn chứa nguy hiểm lớn nhất trên đời này.
Đó - chính là Hoàng đế!
Ở đây, Hoàng đế một tay che trời!
Mệnh lệnh của Hoàng đế, không người nào có thể lẩn tránh.
Nếu việc đóng cửa thành của cấm quân có dính dáng đến thương hội Thiên Phong bọn họ thì e rằng khó mà tốt được.
Có điều hiện giờ, chính sư tôn đã đưa ra lời hứa hẹn, Hạ Vũ Đồng thở phào một hơi nhẹ nhõm. Dù sao, sư tôn nhà mình cũng là Thất công chúa đương triều. Lời nói của nàng vào lúc này, hữu dụng với Hạ Vũ Đồng hơn so với bất cứ người nào khác.
Phủ Thất công chúa!
Huyền Tuyết kết thúc cuộc nói chuyện với Hạ Vũ Đồng.
Nàng đột nhiên đứng bật dậy vẻ mặt đầy bất ngờ.
Trong trí nhớ của mình, nàng đã từng tiếp xúc với cấm quân, nhánh quân đội do Hoàng đế trực tiếp sở hữu, nên cũng coi như hơi hơi hiểu được tập tính của thống lĩnh cấm quân.
Theo đạo lý mà nói, Tam hoàng tử Huyền Minh không có tư cách điều động nhánh quân đội này, mà cứ coi như tam hoàng tử có ra mệnh lệnh trước mặt cấm quân đi chăng nữa thì cũng có khả năng cao không được để ý tới.
Hơn nữa, ngoại trừ cấm quân ra, nàng đoán chừng Tam hoàng tử Huyền Minh không hẳn đã có thể sóng sót qua đêm qua.
Nhưng bây giờ, dường như tất cả đều nằm ngoài dự đoán của nàng.
"Người đâu." Nghĩ đến đây, ánh mắt Huyền Tuyết hơi cứng lại.
"Có thuộc hạ."
Ở trong một góc tối tăm, một nữ tử trung niên mặc áo bào đen bó sát người hiện thân.
"Đi thăm dò một chút, tối hôm qua mấy vị ca ca của bản Đế có động tĩnh và phản ứng gì." Huyền Tuyết phân phó.
"Vâng, điện hạ." Nữ tử trung niên hơi khom người, sau đó thân hình chậm rãi biến mất.
Thân phận của nữ tử trung niên giống với thống lĩnh quân tư nhân trong phủ Đại hoàng tử. Chỉ có điều, Huyền Tuyết đã cải tạo nó thành một tổ chức có cơ cấu tương tự với tổ chức tình báo, mệnh danh là Băng tổ, chuyên sưu tầm tình báo, giám sát thế lực khắp nơi và với xử lý một ít việc vướng tay vướng chân.
Các thành viên của Băng tổ đều tu hành công pháp nàng truyền ra, cảnh giới thấp nhất cũng là cảnh giới võ giả.
Người có tu vi cao nhất chính là nữ tử trung niên, tu vi chừng Bán Thánh cảnh.
Chỉ cần Huyền Tuyết thuyết pháp thêm mấy lần, giúp nàng ta lĩnh ngộ ý cảnh ban sơ, là có thể đặt chân vào lĩnh vực Bán Thánh.
Sau khi nữ tử trung niên biến mất, Huyền Tuyết trở lại bên trên bảo tọa, chờ đợi.
. . .
Rất nhanh, không đến nửa canh giờ, nữ tử trung niên đã quay lại.
Lại một lần nữa bóng người xuất hiện ở trong cung điện.
"Hồi bẩm điện hạ, căn cứ giám sát đêm qua của Băng tổ, phủ của mấy vị hoàng tử cộng thêm của một ít thế lực ở Hoàng đô, đều cho người lẻn vào hoàng cung, có điều sau khi tiến vào hoàng cung thì tất cả đều mất động tĩnh. . ."
"Sáng sớm hôm nay, bầu không khí ở phủ mấy vị hoàng tử đều vô cùng căng thẳng, một ít thế lực bên trong hoàng đô xuất hiện hiện tượng tụ tập trước cổng thành, nhưng nương theo việc cấm quân đóng cửa thành, nhốt tất cả mọi người trong đô thành, những người khác thì bị cấm quân áp giải đi. . ."
Trung niên nữ tử bẩm báo.
"Ồ?"
Huyền Tuyết ngồi ngay ngắn trên bảo tọa, đôi mắt hơi nheo lại.
"Đêm qua trong hoàng cung đã xảy ra chuyện gì có lẽ có thể hiểu được."
Huyền Tuyết hơi trầm ngâm, tự hỏi.
Các vị Hoàng tử khác kiêng kỵ trước sự tồn tại của tiên đế. Trong khoảng thời gian tiên đế vẫn còn trên đời vốn đã không dám vươn xúc tu vào cung, nhưng Huyền Tuyết thì khác, nàng đã từng có thành tựu cường giả chí cao lĩnh vực Thần Ma.
Chỉ với cảnh giới Thánh cảnh viên mãn, nàng căn bản không thèm để vào trong mắt.
Đã từng là Nữ Đế của Băng Tuyết Thần triều, đương nhiên Huyền Tuyết hiểu được tầm quan trọng của tình báo, vì lẽ đó, nàng đã tạo ra những thành viên của Băng tổ, xâm nhập và trng cả hoàng cung.
"Hồi bẩm điện hạ, trong hoàng cung, chỉ được biết Tam hoàng tử điện hạ đã bổ nhiệm hai vị đại thống lĩnh mới của cấm vệ, sáng sớm hôm nay có người của Băng tổ đến báo, nói là đêm qua cấm vệ bắt được không ít cái gai lẻn vào hoàng cung!"
"Nhưng tình huống cụ thể, vẫn còn không biết được, cấm vệ trông giữ rất nghiêm!"
Trung niên nữ tử thành thật đáp.
Đại thống lĩnh cấm vệ quân tiền nhiệm, có lẽ bí ẩn đối với thế giới ngoài kia nhưng đối với nội bộ hoàng cung mà nói, đấy không phải điều bí mật gì.
Trừ khi thực sự liên quan đến những thứ tuyệt mật, thì cấm vệ mới có thể cấm tung tin ra ngoài.
"Bổ nhiệm hai vị Đại thống lĩnh cấm vệ. . ."
Ánh mắt Huyền Tuyết khẽ nhúc nhích, nhếch miệng.
"Xem ra vị "Tam ca" này của bản Đế đúng là ngoài mong đợi của mọi người!"
"Điện hạ, tiếp theo chúng ta nên làm gì, cấm vệ phong thành đã khiến rất nhiều thế lực xảy ra khủng hoảng!"
"Một vài thành viên Băng tổ ở bên ngoài truyền tin tức về, mong điện hạ có thể phòng ngừa chu đáo, tránh khỏi lần nguy hiểm này." Trên mặt trung niên nữ tử mang theo vẻ ưu lo, nói.
"Không sao, chúng ta không tham dự vào lần biến cố này, chỉ cần vị "Tam ca" kia của bản Đế không phải kẻ ngu si, thì sẽ không chủ động đến trêu chọc ta đâu."
"Có điều, chuyện này đúng là đã khiến bản Đế hơi có hứng thú với hắn rồi."
Đối với lo lắng của nữ tử trung niên, Huyền Tuyết không để ý lắm.
Nàng thực sự không lọt mắt nổi cuộc tranh bá ở nơi chật hẹp nhỏ bé này nhưng ngay lúc này đây nàng lại nổi lên lòng hứng thú với người tên Huyền Minh kia.
Đã từng là Nữ Đế của Băng Tuyết Thần triều, một trong những cường giả hàng đầu ở trung tâm thế giới. Trên đời này, thứ có thể khiến nàng nhìn nhầm đã ít lại càng ít!
Nàng cũng muốn nhìn thử xem đến cuối cùng là Huyền Minh có món đồ gì mà lại có thể khiến cả nàng cũng có thể lừa gạt được, coi hắn như thể một phàm nhân bình thường, không có lên bất kỳ lòng phòng bị nào cả.
"Sau biến cố lần này, ta phải dành thời gian đi nhìn vị "Tam ca" này của ta một lần mới được."
"Có lẽ, có thể mượn sức mạnh sưu tầm Ma tôn Lâm Ngưng."
Huyền Tuyết thầm nhủ trong lòng.
Sau đó, nàng nhìn về phía nữ tử trung niên.
"Căn dặn Băng tổ ở hoàng đô trong khoảng thời gian này tạm thời đình chỉ hoạt động một khoảng thời gian."
"Còn nữa, liên lạc với Thương hội Thiên Phong, nếu như cấm quân xảy ra xung đột hoặc là giao thiệp gì với bên đó thì phải lập tức bẩm báo cho bản Đế." Huyền Tuyết phân phó.
"Vâng, điện hạ." Trung niên nữ tử cung kính đáp rồi chậm rãi lui ra.
Là tổ trưởng của Băng tổ, nàng hoàn toàn trung thành với Huyền Tuyết. Đối với bất cứ mệnh lệnh gì của Huyền Tuyết, nàng đều không chút kiêng dè nào mà chấp hành!
—--
Dịch: MB