Nơi phồn hoa giữa thành hoàng đô.
Tọa lạc một tòa lầu các xa hoa, trong lầu các người đến người đi, nối liền không dứt, không thiếu khí tức của võ giả Tiên Thiên xuất hiện, cho dù phóng mắt khắp toàn bộ hoàng đô cũng nhận thấy là một nơi giàu có.
Mà nơi đây, chính là thương hội đứng đầu tiếng tăm lừng lẫy của Thần Huyền Hoàng triều, tổng bộ Thương hội Thiên Phong.
Tầng cao nhất trong Thiên Phong Lâu.
Một nam nhân trung niên có thân hình cao lớn, tướng mạo uy nghiêm đang thu thập một vài thứ ngay tại chỗ.
"Phụ thân, tại sao chúng ta phải rời khỏi hoàng đô tiến về Trường An?"
"Mặc dù Trường An phồn hoa, nhưng kém xa hoàng đô, nếu không trông coi ở chỗ này, Thương hội Thiên Phong của chúng ta có thể sẽ bị Thương hội Vương thị hoặc thương hội khác vượt qua."
Một nữ tử có tướng mạo tú lệ khẽ nhíu mày.
Hạ Vũ Đồng rất không hiểu hành vi của phụ thân nhà mình.
Phải biết, mặc dù Thương hội Thiên Phong là đệ nhất thương hội, nhưng thương hội ở Thần Huyền Hoàng triều cạnh tranh kịch liệt, có hơi thư giãn sẽ bị thương hội khác vượt qua ngay.
Loading...
Thành hoàng đô là quốc đô của Thần Huyền Hoàng triều, tọa trấn nơi đây có thể biết quốc sách của Thần Huyền Hoàng triều nhanh nhất, để điều chỉnh phương hướng để thương hội phát triển.
Mà bây giờ, phụ thân nhà mình khăng khăng muốn rời khỏi tổng bộ của Thương hội Thiên Phong, tiến về Trường An chấp chưởng công việc trong thương hội.
Việc này khiến Hạ Vũ Đồng cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
"Tiên đế tọa trấn, có thể trấn áp tất cả."
"Nhưng Tiên đế băng hà, truyền vị cho một hoàng tử không có năng lực gì, căn bản không áp chế nổi dã tâm của các hoàng tử khác."
"Sau này thành Hoàng đô khẳng định không yên ổn, chúng ta tiến về thành Trường An chỉ là tạm thời tránh né một khoảng thời gian, khi tất cả thái bình, đế vị ổn định sẽ thì trở lại." Hạ Nặc Nhưỡng giải thích nói.
Thương hội Thiên Phong là đệ nhất thương hội của Thần Huyền hoàng triều.
Đương nhiên có Bán Thánh tọa trấn.
Nhưng chỉ vẻn vẹn là Bán Thánh, căn bản không có tư cách liên lụy vào vòng xoáy tranh đoạt thế lực của hoàng quyền, một khi bị cuốn vào trong đó, mấy trăm năm nội tình của Thương hội Thiên Phong rất có thể sẽ trực tiếp hủy trong chốc lát.
"Phụ thân ngài nói rất đúng, đế vị của Thần Huyền Hoàng triều liên quan đến quyền lợi cường thế nhất thiên hạ, thế lực muốn nhúng chàm quyền lợi này hay phụ thuộc vào quyền lợi này không phải số ít."
"Ngay cả một vài cổ lão thế gia của Thần Huyền Hoàng triều cũng không thể không động tâm, trong tình huống này, tạm cách vòng xoáy hoàng đô là quyết định khôn khéo nhất!"
"Phụ thân ngài không hổ là Hội trưởng của Thương hội Thiên Phong."
Hạ Nặc Nhưỡng vừa dứt lời, một giọng uy nghiêm của nữ tử vang lên bên tai Hạ Vũ Đồng.
"Vâng, sư tôn." Hạ Vũ Đồng hơi sững sờ, lúc này cung kính nói trong lòng.
"Ngươi còn trẻ, học tập phụ thân ngươi nhiều một chút."
"Chỉ có thế này, tương lai mới có thể giúp đỡ bản đế."
Thành hoàng đô, phủ Thất công chúa, Thất công chúa Huyền Tuyết ôn nhu nói.
Đây là đệ tử gần đây nàng thu nhận trong hoàng đô.
Là Nữ Đế của Băng Tuyết Thần triều, ánh mắt của Huyền Tuyết cao bậc nào.
Nhưng thiên phú của Hạ Vũ Đồng lại hấp dẫn sự chú ý của Huyền Tuyết.
Ngàn năm khó gặp!
Thiên phú thế này, cho dù ở Băng Tuyết Thần triều cũng là số một số hai.
Tương lai có cơ hội cực lớn tấn thăng lĩnh vực Thần Ma.
Đặt ở kiếp trước, mặc dù thiên tài thế này có thể làm Huyền Tuyết chú ý, nhưng sẽ không buông xuống tư thái thu làm đồ đệ.
Nhưng hiện tại lại khác biệt, thân phận của nàng chỉ vẻn vẹn là Thất công chúa, tu vi càng không kịp kiếp trước.
Thiên tài thế này nên sớm bỏ vào trong túi, tương lai có thể trợ giúp nàng khôi phục lại tu vi kiếp trước.
Mà trừ điều này ra, dung mạo của Hạ Vũ Đồng cũng được xếp vào bảng Thập đại mỹ nữ của thành hoàng đô, điều này trong mắt Huyền Tuyết cũng là một thẻ đánh bạc sau này.
"Vâng, sư tôn." Hạ Vũ Đồng cung kính gật đầu.
Đối với giọng nói xuất hiện trong đầu của mình, Hạ Vũ Đồng đương nhiên biết là ai, nhưng nàng cam tâm tình nguyện nghe theo.
Trước tiên không nói chủ nhân của giọng nói này chính là Thất công chúa của Thần Huyền Hoàng triều.
Vẻn vẹn truyền thụ công pháp của mình, toàn bộ đại lục Nam Châu không người nào có thể địch nổi, điều này khiến Hạ Vũ Đồng thấy được nội tình Thất công chúa Huyền Tuyết giấu ở mặt tối, sau khi mở miệng thu đồ đệ thì đồng ý.
"Sau khi ngươi theo phụ thân ngươi rời khỏi thành hoàng đô, nhớ kỹ giúp vi sư tìm kiếm một người trước đó đã nói với ngươi." Huyền Tuyết có chút nhắc nhở nói.
Thành hoàng đô, nàng đã ngầm phái thế lực tìm tòi mấy lần.
Căn bản không có phương hướng tung tích của Ma Tôn Lâm Ngưng hoặc người đáng nghi.
Mà nàng có thể thành công chuyển thế, Ma Tôn làm người đồng cấp không có lý do chuyển thế thất bại.
Điều này mang ý nghĩa, có lẽ Ma Tôn Lâm Ngưng đã trùng sinh trong gia tộc ngoài thành hoàng đô.
Đây cũng là một trong những nguyên nhân lớn nhất Huyền Tuyết đồng ý cho Hạ Vũ Đồng theo phụ thân rời khỏi hoàng đô, sưu tập tất cả khả năng và tình báo về Ma Tôn Lâm Ngưng.
Còn việc tranh bá đế vị, đó chỉ là thế lực trong Hoàng triều, căn bản không hấp dẫn được sự chú ý của Huyền Tuyết, đối với nàng mà nói, diệt Ma Tôn Lâm Ngưng mới là đại sự lớn nhất.
Mà Thương hội Thiên Phong là đệ nhất thương hội của Thần Huyền Hoàng triều, tin tức linh thông, giao cho Hạ Vũ Đồng không thể nghi ngờ là thích hợp nhất.
"Vâng, ta đã biết thưa sư tôn." Hạ Vũ Đồng như gà con mổ thóc, gật đầu không ngừng.
"Ngươi gật đầu làm gì?" Một bên, Hạ Nặc Nhưỡng đang thu dọn đồ đạc nhìn thấy động tác quỷ dị của nữ nhi nhà mình, không khỏi hơi cau mày. ???????
"Không có gì, cảm giác ngài nói rất có lý." Hạ Vũ Đồng lắc đầu nói.
"Ừ." Hạ Nặc Nhưỡng không để ý: "Nhìn xem còn bỏ sót đồ vật gì không, lần này tranh đoạt hoàng quyền, chỉ sợ phải kéo dài một khoảng thời gian, trong thời gian ngắn chúng ta không thể trở về được."
Hạ Nặc Nhưỡng dặn dò.
"Được rồi, ta đã biết." Hạ Vũ Đồng bất đắc dĩ nói, sau đó bắt đầu đi kiểm tra đồ vật của mình.
Mà ngay lúc hai cha con thu thập trong phòng.
Bên ngoài Thương hội Thiên Phong, đột nhiên xuất hiện rối loạn.
"Xảy ra chuyện gì?"
Hai cha con không hẹn mà cùng dừng động tác trong tay lại, nghi hoặc nhìn ra bên ngoài cửa sổ.
Vừa đúng lúc này.
Cửa phòng bị người dùng lực lớn phá tan.
"Hội trưởng, xảy ra chuyện rồi!"
"Số lượng lớn cấm quân phong tỏa từng cửa ra vào trong hoàng đô, đồng thời còn có cấm quân đóng quân ở các thế lực của thành hoàng đô, hiện tại Thương hội Vương thị đã bị niêm phong, Hội trưởng Vương Đức Phát không biết bị cấm quân áp giải đến nơi nào!" Người tới mặt hốt hoảng bẩm báo nói.
Tốc độ của cấm quân rất nhanh, ngắn ngủi không đến một canh giờ sẽ bố trí xong tất cả.
Nhưng thành hoàng đô nhiều người phức tạp, hành động của cấm quân rất nhanh đã bị từng thế lực biết đến.
"Lại có việc này?" Trong mắt Hạ Nặc Nhưỡng giật mình.
"Thống lĩnh cấm quân thông báo, phụng mệnh bệ hạ phong tỏa thành hoàng đô, cảnh cáo chúng ta đợi ở chỗ này, không được ra ngoài!" Người kia tiếp tục nói.
Bối tối lộ rõ trên mặt.
Cấm quân phong thành, cũng không phải một chuyện nhỏ.
Nhất là Hội trưởng Thương hội Vương thị cũng bị tóm.
Có trời mới biết, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!
"Phụng mệnh bệ hạ?" Hạ Nặc Nhưỡng nhướng mày.
"Là Tân đế Tam hoàng tử, trong thông báo, cấm quân phụng mệnh lệnh của Tam hoàng tử!"
Cả người Hạ Nặc Nhưỡng chấn động.
"Đi, dẫn ta đi gặp cấm quân!"
Sau đó, Hạ Nặc Nhưỡng đi theo người kia rời khỏi phòng.
Mà Hạ Vũ Đồng lại có chút sững sờ đứng nguyên tại chỗ.
"Không thể nào, bản đế biết rõ tiểu tử Huyền Minh kia, làm sao có thể huy động cấm quân được!" Trong đầu Hạ Vũ Đồng vang lên giọng nói cực kì kinh ngạc của Thất công chúa Huyền Tuyết.
—--
Dịch: MB