logo
Thể loại
Xếp hạng
Số chương
VIP

Chương 41 - [Bản Dịch] Vạn Tướng Chi Vương

Tác giả:

Nghe chương này

Chia sẻ:

Nội dung chương

Trên đỉnh cây Tướng Lực to lớn như tòa lầu, Lâm Phong và Từ Sơn Nhạc, hai vị phụ trách của Nhất Viện và Nhị Viện cũng vì việc phân chia lá vàng mà xảy ra tranh chấp.

"Từ Sơn Nhạc, thầy nên hiểu rõ Nhất Viện chúng tôi tập trung bao nhiêu học sinh ưu tú. Thiên phú của bọn họ vượt xa học viên của các viện khác trong Học phủ Nam Phong. Cho nên, nếu có thể cho họ một số điều kiện tu luyện tốt hơn, thành quả mà bọn họ đạt được cũng sẽ vượt xa những học viên khác." Lâm Phong trầm giọng nói.

Từ Sơn Nhạc hừ lạnh nói: "Nhất Viện quả thực ưu tú nhưng Nhị Viện của tôi cũng không phải toàn là phế vật không xứng đáng hưởng thụ lá vàng? Hơn nữa, trên cây Tướng Lực tổng cộng có 50 lá vàng, hiện tại đã có 40 lá đều ở trong tay Nhất Viện, thầy còn chưa biết đủ sao?"

Lâm Phong nhíu mày nói: "Đây không phải là vấn đề biết đủ hay không biết đủ, mà là học viên của Nhất Viện vốn dĩ có thể phát huy giá trị của lá vàng lớn hơn."

"Tôi không phải là đang nhằm vào học viên Nhị Viện của thầy nhưng sự thật vốn là như vậy."

Từ Sơn Nhạc cười lạnh nói: "Thầy chẳng qua là muốn vắt kiệt tất cả tài nguyên của Học phủ Nam Phong, chỉ để dạy ra thêm vài học viên có thể vào ‘Học phủ Thánh Huyền Tinh’, khiến cho lý lịch của thầy thêm phần huy hoàng, sau đó thuận lợi thăng nhiệm lên Học phủ Thánh Huyền Tinh giảng dạy, đúng không?"

Thực ra, không chỉ có vô số học sinh xem Học phủ Thánh Huyền Tinh là mục tiêu theo đuổi, ngay cả những giảng viên của các học phủ trung cấp cũng xem nơi đó như thánh địa. Tất cả những nỗ lực của họ, chung quy cũng chỉ vì muốn có cơ hội đặt chân vào Học phủ Thánh Huyền Tinh giảng dạy. Đối với thân phận, địa vị và cả tương lai sau này của họ, đây đều là một bước tiến mang ý nghĩa vô cùng to lớn.

Có mục tiêu này không phải là chuyện xấu nhưng Từ Sơn Nhạc cảm thấy Lâm Phong làm việc quá mức thực dụng, hơn nữa chỉ lo lợi ích của bản thân. Giống như lúc trước đá Lý Lạc đến Nhị Viện, kỳ thực hoàn toàn không cần thiết, cho dù Lý Lạc có là "Không Tướng" nhưng cũng không đến mức thật sự kéo chân sau.

Lúc đó Lâm Phong làm như vậy, có lẽ phần lớn là dùng Lý Lạc để lập uy, khiến những học sinh ưu tú của Nhất Viện không dám khiêu chiến uy quyền của anh ta, người mới đến Học phủ Nam Phong không lâu.

Nghe vậy, sắc mặt của Lâm Phong lập tức trở nên âm trầm, nói: "Từ Sơn Nhạc, thầy đừng có nói bậy bạ."

Loading...

Các giảng viên khác của Học phủ Nam Phong ở bên cạnh thấy hai người cãi nhau nảy lửa, vội vàng lên tiếng khuyên can.

Lão viện trưởng Vệ Sát cũng có phần đau đầu. Lá vàng trên cây Tướng Lực vốn dĩ khan hiếm, mỗi viện đều muốn được chia nhiều hơn, đây là chuyện không thể chối cãi. Dù sao thành tựu của học viên cũng liên quan đến đánh giá và thăng tiến của những giảng viên như bọn họ.

Lâm Phong đã làm phiền ông ta về chuyện này rất nhiều lần, vẫn luôn bị ông ta trì hoãn, nhưng hôm nay xem ra, vẫn phải đưa ra một câu trả lời.

Vệ Sát nhìn những bóng người trên cây Tướng Lực phía dưới, trầm ngâm một lát, nói: "Lá vàng của Nhị Viện không thể vô duyên vô cớ chia ra, dù sao không thể vì Nhất Viện ưu tú hơn mà hoàn toàn tước đoạt tinh thần cầu tiến của học viên Nhị Viện."

"Nếu các người đều muốn tranh đoạt lá vàng, vậy thì phải dựa vào bản thân học viên đến tranh giành."

"Như vậy đi, Nhất Viện và Nhị Viện mỗi bên tìm ra ba học viên, yêu cầu đẳng cấp Tướng Lực không được vượt quá cảnh giới Lục Ấn, cho hai bên tỷ thí. Nếu cuối cùng Nhất Viện thắng thì Nhị Viện chia ra năm lá vàng, còn nếu Nhị Viện thắng thì Nhất Viện các người sẽ phải lấy từ phần của mình ra mười lá vàng chia lại cho Nhị Viện."

Lời của lão viện trưởng vừa dứt, Lâm Phong và Từ Sơn Nhạc lập tức ngừng tranh cãi, nhíu mày.

Chia sẻ:

Loading comments...

Lợi ích của thành viên VIP

Nghe và đọc thoải mái mà không quảng cáo

Sở hữu thêm 02 giọng VIP khi nghe

Có server riêng để load nhanh hơn

Nhận mua hộ truyện bản quyền từ nguồn TQ

Gia Hạn