Editor: Thảo Đào
Phụ trách: Vô Tà Team
Bấy giờ Lý Lạc mới hiểu ra, thì ra là vậy, nếu bàn về tẩm bổ chữa trị thương thế thì Thủy Tướng kết hợp với Quang Minh Tướng quả thật là kiệt xuất trong mặt này.
"Vậy nguyên nhân thứ hai thì sao?" Lý Lạc có chút tò mò nghĩ trong lòng.
Hắn cũng không phải chờ quá lâu, Lý Thái Huyền đã cười giải đáp: "Nguyên nhân thứ hai là vì chúng ta hy vọng con có thể trở thành một Tôi Tướng sư, hỗ trợ cho con đường tu hành tương lai của mình."
"Ngươi có nhớ điều kiện cơ bản để trở thành Tôi Tướng sư không?"
Lý Lạc ngẩn ra, không chút do dự trả lời: "Điều kiện cơ bản của Tôi Tướng sư là bản thân phải có... Thủy Tướng hoặc Quang Minh Tướng?"
Tướng tính được phổ biến rộng rãi, tất nhiên cũng có rất nhiều chức nghiệp phụ trợ được sinh ra theo, Tôi Tướng sư chính là một trong số đó. Khả năng của Tôi Tướng sư là luyện chế ra linh thủy có thể cải thiện và làm tăng phẩm chất của tướng tính.
Ngoài ra còn có Luyện Đan sư, nhưng chức nghiệp này yêu cầu phải có các tướng tính thuộc loại Mộc Tướng hoặc Hỏa Tướng.
Còn có Tướng Cụ sư chế tạo ra các loại tướng cụ, chức nghiệp này yêu cầu có các loại tướng tính thuộc Kim Tướng, Hỏa Tướng, Thổ Tướng.
Loading...
Tôi Tướng sư và Luyện Đan sư khá giống nhau, tuy nhiên vẫn khác nhau ở chỗ Tôi Tướng sư chỉ có thể giúp tăng phẩm chất của tướng tính, còn hầu hết đan dược do Luyện Đan sư chế tạo ra giúp tăng tướng lực.
Cả Thủy Tướng và Quang Minh Tướng đều có tác dụng tinh lọc, cho nên chúng trở thành điều kiện cơ bản và tất yếu để trở thành Tôi Tướng sư.
"Nhưng tại sao ta phải trở thành Tôi Tướng sư?" Lý Lạc hơi nghi hoặc hỏi.
Nhưng chưa cần hắn hỏi đến, thanh âm của Lý Thái Huyền đã vang lên: "Bởi vì con có thể chất không tướng, có thể nâng cao phẩm chất của tướng không giới hạn, nếu con trở thành Tôi Tướng sư thì về sau sẽ có hiểu biết sâu hơn về mặt này, đến lúc đó sẽ càng có khả năng hoàn thiện tướng của mình."
"Ngoài ra các Tôi Tướng sư khác đều chỉ có mỗi Thủy Tướng hoặc Quang Minh Tướng, còn con lại có Thủy Tướng làm chính, Quang Minh Tướng làm phụ, hai lực lượng tinh lọc kết hợp với nhau. Nói thật với điều kiện này, nếu con không trở thành Tôi Tướng sư thì đúng là phung phí của trời."
"Chắc chắn phẩm chất của linh thủy do con luyện chế ra sẽ hơn xa do các Tôi Tướng sư khác luyện ra."
Đạm Đài Lam che miệng cười khẽ: "Tiểu Lạc, đây cũng là một con đường lui cha mẹ để lại cho ngươi, nếu Lạc Lam phủ bị con làm cho phá sản, ít ra cũng phải biết một nghề nào đó chứ, đi đâu cũng sẽ không bị thiệt thòi."
Lý Lạc há to miệng, cuối cùng chỉ có thể gãi đầu một cái, hắn còn có thể nói gì được nữa đây, chỉ có thể khen cha mẹ đa mưu túc trí thôi. Bọn họ suy nghĩ sắp đặt cho hắn một nghề nghiệp, xem như là đã phát huy năng lực của tướng không phải bẩm sinh đầu tiên này tới cực hạn.
"Nhưng mà Tiểu Lạc, tướng không phải bẩm sinh đầu tiên này mới chỉ là nhập môn thôi, cho nên cha mẹ mới có thể dùng linh hồn và tinh huyết của con giúp con luyện thành. Tướng thứ hai và thứ ba lại cao thâm phức tạp hơn nhiều, cho nên chỉ có thể dựa vào chính con tìm tòi."
"Cha mẹ kiến nghị khi thực lực của con bước vào Tướng Sư cảnh hẵng đi luyện ra tướng tướng thứ hai, ta đã để lại một số suy nghĩ cụ thể và kinh nghiệm luyện chế trong thẻ ngọc, con có thể tham khảo."
"Phần "Tiểu vô tướng thần đoán thuật" bên trong thẻ ngọc này chỉ có thể luyện ra được tướng thứ hai, chúng ta đã cất phần luyện ra tướng thứ ba ở Vương thành, thông tin cụ thể trong thẻ ngọc có hết, đến lúc đó con đọc rồi tới Vương thành lấy là được."
Nói tới đây, Lý Lạc nhận ra quang ảnh của Lý Thái Huyền và Đạm Đài Lam đang dần nhạt đi, điều này khiến cho vẻ mặt hắn trở nên căng thẳng, trong lòng biết rõ có lẽ cuộc trò chuyện này sắp phải kết thúc.
"Cha, mẹ..."
Lý Lạc không nhịn được vươn tay với về phía quang ảnh, nhưng lại xuyên qua nó.
Lý Thái Huyền và Đạm Đài Lam thì cúi đầu nhìn về phía hắn, ánh mắt tràn ngập hiền hòa và sủng ái.
"Tiểu Lạc, có lẽ phải kết thúc ở đây..."
"Cha mẹ đều tin rằng, nếu con đã chọn con đường này thì chắc chắn sẽ thành công thoát khỏi tuyệt cảnh trong vòng năm năm."
"Cha mẹ đều biết con rất lo lắng chúng ta, nhưng yên tâm đi, trước khi chưa gặp lại con, chúng ta sẽ không xảy ra chuyện gì đâu."
"Điều cuối cùng, Tiểu Lạc, con phải nhớ kỹ, mặc kệ con có lo lắng cho chúng ta tới đâu đi chăng nữa, không được đi tìm chúng ta trước khi con đạt tới Phong Hầu."
Quang ảnh không ngừng mờ đi, cuối cùng biến mất hoàn toàn, căn phòng lại lần nữa chìm trong im lặng.
Lý Lạc ngồi trước quả cầu thủy tinh đen kịt, hai mắt đỏ bừng, nhưng rốt cuộc hắn vẫn không rơi lệ, chỉ hơi lau qua mắt, nói khẽ: "Cha, mẹ... cảm ơn tất cả những gì hai người đã làm cho ta."
"Hai người hãy chờ xem... Chờ sau này khi gặp lại, ta nhất định sẽ khiến hai người cảm thấy kinh ngạc và tự hào vì ta."
Gạt đi cảm xúc đang trào dâng trong lòng, Lý Lạc đưa tay cầm lấy thẻ ngọc trong quả cầu thủy tinh màu đen, sau đó đặt mắt nhìn về phía vật đang phát ra ánh sáng xanh thẫm thần thánh.
"Từ hôm nay trở đi..."
"Cuối cùng ta đã có tướng tính."
Lúc này trong mắt Lý Lạc lóe lên tình cảm nóng rực, hắn không còn do dự gì nữa, trực tiếp mở tay ra bắt lấy tướng không phải bẩm sinh đầu tiên của mình.
Phụt!
Ngay khi hai bên tiếp xúc với nhau, một cảm giác lạnh như băng lan tới từ lòng bàn tay, ngay sau đó, cảm giác đau nhức dữ dội khó mà diễn tả được bỗng nhiên bùng nổ trong cơ thể Lý Lạc.
Cảm giác đau nhức dữ dội đó lập tức bao trùm lên toàn bộ thần trí của Lý Lạc, trước mắt hắn đột nhiên tối đen, thân thể tê liệt chậm rãi ngã xuống.
Rầm! Rầm!
Từng tiếng đập cửa đã đánh thức Lý Lạc khỏi bóng tối, hắn phải dốc hết toàn lực mới có thể mở hai mắt nặng nề ra được, thứ lọt vào tầm mắt hắn ngay sau đó chính là gian phòng quen thuộc.
"Đây là... Làm sao vậy?"
Hắn tự lẩm bẩm, thế rồi mới phát hiện ra giọng nói của mình vô cùng suy yếu, bộ dáng như người già hơi thở mong manh, như nến tàn trước gió.