Rời khỏi Lâm phủ, Lâm phi nói, “Trần nhi, ngươi quá xúc động. Chỉ cần ngươi có thể trở thành võ giả, có thể dùng võ đạo cường thân kiện thể, dù mẫu thân chịu nhiều uất ức hơn cũng không sao.”
Trương Nhược Trần đứng nghiêm, xoay người nhìn chằm chằm tấm biển vàng “Lâm phủ”, kiên định nói, “Mẫu thân, ngươi yên tâm đi! Dù không có sự bố thí của Lâm gia, ta vẫn có thể trở thành võ giả, hơn nữa còn là cường giả trong võ giả.”
Lâm phi khẽ thở dài, không tiếp tục nói nữa, đột nhiên nghĩ đến điều gì đó lại nói, “Trần nhi, chắc ngươi đã biết việc Nính San và Thất vương tử sắp đính hôn? Nhưng ngươi đừng quá đau lòng!”
Trương Nhược Trần cười nói, “Mẫu thân, ngươi yên tâm đi! Thiên hạ còn nhiều, rất nhiều cô nương tốt, sẽ có nữ tử tốt hơn Lâm Nính San.”
“Ngươi có thể nghĩ như vậy, mẫu thân thật sự yên tâm.” Lâm phi vui mừng cười nói.
Quay lại Vân Võ vương cung, Trương Nhược Trần ăn viên Huyết đan sau cùng, tiến vào không gian trong Thời Không tinh thạch lại bắt đầu tu luyện Long tượng bàn nhược chưởng.
Sau khi luyện đến sức cùng lực kiệt, hắn mới ngồi xuống nghỉ ngơi một lúc.
“Mẫu thân phải chịu nhục nhã ở Lâm gia, sớm muốn gì ta cũng khiến Lâm gia trả lại gấp bội. Ba năm trước, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Xem ra cần phải tìm cơ hội hỏi thăm Vân nhi tỷ tỷ, đương nhiên hiện tại mục tiêu hàng đầu của ta là nhanh chóng đến Hoàng Cực cảnh trung kỳ.”
Muốn nhảy đến Hoàng Cực cảnh trung kỳ nhất định phải sử dụng Tẩy tủy dịch.
Giá cả một phần Tẩy tủy dịch phải tốn ít nhất hai trăm mảnh ngân tệ mới có thể mua được.
Loading...
Hai trăm mảnh ngân tệ không phải số lượng nhỏ với Trương Nhược Trần.
Hơn nữa, hắn tu luyện 【 Cửu Thiên Minh Đế Kinh 】, muốn đột phá Hoàng Cực cảnh trung kỳ, hiển nhiên một phần Tẩy tủy dịch không đủ.
“Có rồi!”
Trương Nhược Trần vỗ trán một cái thầm mắng mình quá ngu, rõ ràng mình có được một bảo khố cực lớn, còn cả ngày hao tâm tốn sức vì kiếm ngân tệ.
Phải biết rằng đời trước hắn là nhi tử của Minh Đế, từng đọc rất nhiều công pháp và võ kỹ phẩm cấp cao, tất cả đều nhớ rõ trong đầu, tùy tiện lấy ra một bản công pháp tu luyện và võ kỹ tu luyện cũng có thể bán được giá trên trời.
【 Cửu Thiên Minh Đế Kinh 】 và Long tượng bàn nhược chưởng đều là đồ vật cấp bậc thần công bảo điển của Côn Luân giới, tất nhiên không thể lấy ra buôn bán.
Trong trí nhớ của hắn còn có một vài công pháp và võ kỹ cấp thấp, tùy tiện lấy ra một bản cũng có thể tạo thành sự chấn động không nhỏ ở Vân Võ quận quốc.
Trương Nhược Trần lập tức tìm giấy và bút mực, chép lại một bộ võ kỹ linh cấp “Thiên Tâm kiếm pháp”.
Thiên Tâm kiếm pháp đã là võ kỹ phẩm cấp thấp nhất trong trí nhớ của Trương Nhược Trần.
Linh cấp hạ phẩm.
“Võ kỹ linh cấp hạ phẩm chắc được coi là võ kỹ đỉnh phong ở Vân Võ quận quốc, dù là gia tộc lớn như Lâm gia, đoán chừng võ kỹ cường đại nhất cũng là linh cấp hạ phẩm, hơn nữa nhiều nhất chỉ có một bộ làm tuyệt học trấn tộc.”
Phải biết rằng, ở Vân Võ quận quốc có rất nhiều võ giả không có cơ hội tu luyện võ kỹ, dù là võ kỹ nhân cấp hạ phẩm cũng là bảo vật không tầm thường với bọn họ.
Giá cả thấp nhất của võ kỹ nhân cấp hạ phẩm cũng phải bán 300 ngân tệ, trong đó có một số võ kỹ nhân cấp hạ phẩm lợi hại còn có thể bán được 1000 ngân tệ trở lên, tán tu võ đạo bình thường căn bản không mua nổi, một số võ giả vì tranh đoạt một bản võ kỹ nhân cấp hạ phẩm còn không tiếc liều mạng với người ta.
Về phần võ kỹ linh cấp hạ phẩm, một khi bán ra ngoài, dù là gia chủ của những gia tộc lớn kia cũng rất thèm muốn, không tiếc bất cứ giá nào cũng muốn mua võ kỹ về.
Có thêm một bản võ kỹ linh cấp, nội tình của gia tộc sẽ tăng lên một mảng lớn.
Sau khi viết xong cách tu luyện Thiên Tâm kiếm pháp, Trương Nhược Trần lại vẽ hình nhỏ của mỗi một chiêu kiếm pháp lên trang giấy.
Trương Nhược Trần ngưng tụ toàn bộ số chân khí ít ỏi trong thân thể đến ngòi bút, ngưng tụ toàn bộ chân khí và ý cảnh võ đạo vào trong đồ thức của kiếm chiêu.
Hao hết chân khí trong thân thể cũng chỉ vẽ xong một bức tranh.
Trương Nhược Trần lập tức ngồi xếp bằng vận chuyển 【 Cửu Thiên Minh Đế Kinh 】, tu luyện đầy chân khí trong Khí trì, lại bắt đầu vẽ bức tranh thứ hai.
Tốn cả thời gian nửa ngày mới vẽ xong toàn bộ đồ thức 12 chiêu “Thiên Tâm kiếm pháp”.
Mặc dù tu vi của hắn đã không còn nhưng tầm mắt vẫn còn, sự hiểu biết với võ đạo cũng còn, vẽ ra mỗi một chiêu kiếm pháp đều rất tinh diệu, không khác gì kiếm chiêu được vẽ ra phía trên “Thiên Tâm kiếm pháp” ban đầu.
“Dựa vào sự hiểu biết của ta với võ đạo, vẽ ra võ kỹ linh cấp hạ phẩm đã là cực hạn. Nếu muốn ta vẽ đồ lục võ kỹ linh cấp trung phẩm, đoán chừng cũng chỉ có thể vẽ ra một phần ba ý cảnh của võ kỹ linh cấp trung phẩm.”