Người tương thích số?
Chu Chấn khẽ sững người, sau đó lắc đầu, đây là lần đầu tiên hắn nghe đến cụm từ này...
La Vũ Thần lập tức hạ giọng, nói rất bí ẩn: "Vũ trụ được cấu tạo bởi toán học."
"Mỗi cá thể trong vũ trụ đều là một phương trình độc nhất vô nhị trong hệ thống toán học khổng lồ này!"
"Virus số là công nghệ của nền văn minh cao cấp, nó có thể thay đổi các con số trong những phương trình này, nhưng chỉ có thể thay đổi con số thôi!"
"Nó không thể phá hủy cấu trúc của phương trình, cũng không thể tự ý thêm con số vào phương trình, chỉ có thể thay đổi cách sắp xếp các con số ban đầu."
"Lấy một ví dụ dễ hiểu nhất, nếu phương trình của một người là: '4 ÷ 1 = 4'."
"Ừm, đây chỉ là ví dụ, nên không cần sử dụng ẩn số hay những ký hiệu toán học lằng nhằng..."
"Vậy thì, sau khi người này bị nhiễm virus số, hai con số '4' và '1' sẽ không tăng hay giảm, nhưng vị trí của hai con số này sẽ thay đổi."
"Phương trình đại diện cho người này sẽ biến thành: '1 ÷ 4 = 0,25'."
Loading...
"Kết quả của phương trình chính là hình thái mà vật thể thể hiện trong vũ trụ."
"Kết quả của phương trình thay đổi quá lớn, bản chất của vật thể sẽ bị biến dạng từ trong ra ngoài."
"Đây chính là lý do con người sau khi bị nhiễm virus số sẽ biến thành quái vật!"
"Và người tương thích số..."
"Nếu phương trình của một người vẫn là '4 ÷ 1 = 4', sau khi bị nhiễm virus số, phương trình biến thành '1 ÷ 4 = 0,25', nhưng người này lại tiếp nhận được một con số '6' từ bên ngoài, biến phương trình thành '16 ÷ 4 = 4'."
"Như vậy, kết quả của phương trình lại giống như ban đầu."
"Người này không những không trở thành người bị nhiễm bệnh, mà còn có thể thu được sức mạnh vượt thường nhân trong lĩnh vực tương ứng với con số tăng thêm!"
Chu Chấn chăm chú lắng nghe, thấy mọi người xung quanh đều không chú ý đến họ, hắn liền hỏi rất nhỏ: "Tức là, trở thành người tương thích số sẽ không phát bệnh?"
"Mà muốn trở thành người tương thích số, cần phải tìm cách tiếp nhận con số từ bên ngoài?"
"Vậy phương pháp tiếp nhận con số là gì?"
La Vũ Thần cười cười, gật đầu: "Đúng vậy!"
“Trở thành ‘người tương thích số’, sẽ có thể chữa khỏi hoàn toàn căn bệnh của cậu!”
“Có điều, muốn thu được số thì trước tiên cậu phải tìm được ‘rừng rậm số’!”
“Còn về phương pháp cụ thể……”
“Cái này rất phức tạp, tình trạng hiện giờ của cậu rất ổn định, có thể tối nay nói sau cũng được.”
“Phim sắp bắt đầu rồi, chúng ta xem phim trước đã!”
Rừng rậm số?!
Trán Chu Chấn nhíu lại, “rừng rậm số” là nơi “virus số” lây nhiễm vô cùng nghiêm trọng, thậm chí là nơi xuất hiện hiện tượng siêu nhiên!
Loại khu vực đó còn nguy hiểm hơn cả “người bị nhiễm số”!
Chỉ cần đến gần là sẽ chết!
Đang lúc suy nghĩ, một người phục vụ cầm thực đơn đi tới, khom người bên cạnh Chu Chấn, lịch thiệp giới thiệu: “Thưa ngài, đây là rượu đặc biệt của chúng tôi, do chính tay bartender nổi tiếng của quán pha chế…”
Lời còn chưa dứt, người khách đang nhảy nhót phía sau bỗng va vào người hắn, khiến hắn loạng choạng, đụng phải cánh tay phải của Chu Chấn…
Xoảng!
Con dao lập tức rơi xuống đất.
Người phục vụ vội vàng xin lỗi: “Thưa ngài, xin lỗi!”
Nói xong, hắn vội vàng ném đồ xuống, nhanh chóng chạy đi.
Chu Chấn phản ứng nhanh nhạy, lập tức nhặt con dao trên mặt đất lên, thấy La Vũ Thần vẫn nhìn mình, hắn giả vờ như không có chuyện gì xảy ra giải thích: “Tối nay muốn ăn thịt kho tàu nên mua riêng một con dao, về nhà để cắt thịt…”
Nụ cười trên mặt La Vũ Thần cứng lại, hắn hít một hơi thật sâu, vô cùng nghiêm túc nói: "Chu Chấn, bệnh của cậu hiện giờ rất nghiêm trọng!"
"Cần phải điều trị ngay lập tức!"
Nghe vậy, Chu Chấn biết đối phương đã hiểu lầm, nhưng khi nghe nói có thể được chữa trị ngay thì hắn lập tức gật đầu: "Được! Chữa thế nào?"
La Vũ Thần đang định giải thích thì đột nhiên sắc mặt biến đổi, lộ ra vẻ vô cùng dữ tợn, hắn đau đớn ôm đầu, cả người không ngừng run rẩy, dường như đang trải qua một cơn đau khủng khiếp khôn tả.
Chu Chấn sững người, La Vũ Thần hiện giờ... giống hệt với triệu chứng đau đầu trước đây của hắn!
Đối phương phát bệnh rồi!
Bệnh của đối phương, căn bản là chưa khỏi!
Đối phương chỉ cảm thấy mình đã khỏi thôi!
Chu Chấn lập tức tỉnh táo lại, nhanh chóng nắm chặt con dao trong tay, vô cùng cảnh giác nhìn La Vũ Thần.
Lúc này, La Vũ Thần dường như đã hồi phục một chút tỉnh táo, đồng tử của hắn co lại dữ dội, nhìn chằm chằm vào Chu Chấn, vô cùng đau đớn nói: "Phim... sắp bắt đầu rồi... chạy mau!"
Chạy mau?
Có chuyện gì thế?
Chu Chấn lập tức nhận ra có điều không ổn, hắn nhanh chóng đứng dậy bước nhanh về phía cửa ra vào của rạp chiếu phim.
"Đùng đùng đùng!"
Trên sân khấu lúc này xuất hiện thêm một bộ trống, một nữ DJ da đen mặc áo len cổ lọ hở eo, váy da siêu ngắn, hai tay cầm dùi trống, vừa điên cuồng nhún nhảy, vừa gào thét chơi một bản nhạc sôi động. Mái tóc dài của cô xõa tung, rối bời, che khuất phần lớn khuôn mặt, tạo nên vẻ đẹp sa đọa mê ly.
Dưới sàn nhảy, đám đông cuồng nhiệt giơ cao tay, gật đầu và lắc lư nhanh như chớp, hoàn toàn đắm chìm trong bữa tiệc âm nhạc.
Cả không gian náo nhiệt vang dội, thậm chí mặt đất cũng rung chuyển theo từng tiếng nhạc.
Cặp đôi da trắng có hình xăm giống nhau trên xương quai xanh đang ôm chặt, hôn nhau say đắm bất chấp mọi ánh nhìn xung quanh. Một người đàn ông tóc đỏ, mắt xanh có vẻ đã say khướt, bị những cô gái ăn mặc hở hang khích bác, hắn cởi phăng chiếc áo thun, để lộ thân hình trần trụi rồi chạy như bay. Nhân viên phục vụ mặc áo sơ mi trắng dài tay, khoác áo ghi lê màu bạc, thắt nơ papillon, nhanh nhẹn lịch thiệp rót rượu cho từng vị khách.
Tại quầy bar gần khu vực VIP, bartender với mái tóc dài và đôi mắt xanh xám thoăn thoắt rót màu sắc thứ mười một vào ly cocktail cầu vòng, khiến các cô gái trẻ đồng loạt reo hò.
Đèn rọi bốn góc quét qua đám đông, đèn xoay rực rỡ liên tục chiếu xuống, luồng khí lạnh mãnh liệt từ trần nhà ùa đến, hòa quyện với mùi rượu, mùi nước hoa tạo nên bầu không khí thối nát đặc trưng của quán bar đêm.
Tràng cảnh ăn uống âm nhạc xập xình thế này, dường như chẳng có bất kỳ ai chú ý đến Chu Chấn.
Chu Chấn nhanh chóng bước đến cửa. Cánh cửa kính được lau chùi sạch bóng, đóng chặt, khung cửa màu xanh lục sẫm mang dấu vết phong sương, tay nắm bằng đồng thau đã được mài nhẵn bóng loáng.
Trên kính dán một tấm hình mạ vàng, là hình bóng những hành tinh đan xen vào nhau, quỹ đạo móc nối với nhau, vòng ngoài cùng là một ngôi sao tám cánh rỗng, bao trọn lấy các hành tinh và quỹ đạo. Toàn bộ hình dạng phức tạp nhưng không rườm rà, mang một vẻ đẹp rực rỡ độc đáo của thiên văn học.
Bên ngoài tối đen như mực, không biết từ lúc nào, màn đêm đã buông xuống.
Chu Chấn đang định đưa tay đẩy cửa, thì trong lòng đột nhiên dâng lên một luồng hàn ý mãnh liệt…
Lúc hắn mới bước vào, cánh cửa rạp chiếu phim này… không phải như vậy!
Chưa đợi Chu Chấn kịp suy nghĩ thêm, một bàn tay lạnh buốt nặng nề bất chợt từ phía sau vươn ra, đặt lên vai hắn.
“Chu Chấn, bệnh của cậu hiện giờ rất nghiêm trọng, cần phải lập tức điều trị!”