Điện thoại lập tức vang lên giọng nói của La Vũ Thần: "Cậu trực tiếp vào rạp chiếu phim là được, tôi đang ở bên trong."
"Phim sắp bắt đầu rồi!"
"Cậu nhanh lên, tôi cúp máy đây."
Nói rồi, không đợi Chu Chấn trả lời, đầu dây bên kia đã truyền đến tiếng "tút", cuộc gọi đã bị ngắt.
Chu Chấn nhíu mày, cất điện thoại đi, sau đó tay phải cầm dao phay, bước xuống xe.
Chiếc ô tô bay màu trắng lập tức lặng lẽ rời đi, tự tìm chỗ đỗ xe gần đó.
Đứng trên vỉa hè vắng tanh, Chu Chấn nhìn xung quanh, liếc nhìn khu vườn trung tâm phố vô cùng vắng vẻ, trong lòng hơi thấy kỳ lạ, đây là phố đi bộ thương mại thuần túy, từ cách trang trí và bảo dưỡng của những cửa hàng này, còn có mật độ thùng rác xung quanh, nơi này hẳn là rất sầm uất.
Vào thời điểm này, dù sao cũng nên rất náo nhiệt mới đúng.
Nhưng lúc này, tất cả các cửa hàng trên phố đều mở toang cửa, nhưng không có một vị khách nào, cũng không thấy nhân viên...
Vừa quan sát những cửa hàng xung quanh, Chu Chấn vừa bước lên cầu thang, đi đến cửa rạp chiếu phim.
Loading...
Dưới mái hiên cao, vị trí nổi bật nhất ngay cửa ra vào, được đặt một hàng standee (banner) được làm đẹp mắt.
Bìa của những standee này lấy chủ đề là những con zombie toàn thân đen xanh, tròng mắt trắng dã, lết theo vết máu truy đuổi người sống, góc trên bên trái in tên phim bằng chữ viết đẫm máu: "Zombie kinh khủng".
Đi qua standee, bên trái cửa ra vào, được đóng một tấm bảng đồng màu nâu vàng, trên đó khắc sơ đồ của toàn bộ rạp chiếu phim được viết bằng hai ngôn ngữ quốc tế phổ biến.
Chu Chấn nhìn kỹ bản đồ mặt bằng. Từ cổng chính đi vào là sảnh tiếp tân, đối diện là quầy lễ tân. Bên trái cửa chính là quầy bán vé và máy lấy vé tự động, điểm nhận đồ thất lạc. Bên phải là quầy bán đồ ăn nhẹ như nước ngọt, kem, bỏng ngô, cùng một số bàn ghế để chờ đợi.
Bên trái quầy lễ tân là một hàng cửa soát vé. Sau cửa soát vé là một hành lang thẳng tắp, dẫn đến phòng chiếu phim laser cổ điển được tài trợ bởi một thương hiệu máy lạnh, phòng dụng cụ, nhà vệ sinh, phòng chiếu phim IMAX cổ điển được tài trợ bởi một ngân hàng và phòng chiếu phim VIP với ghế sofa.
Bên phải là khu vực làm việc nội bộ của rạp chiếu phim.
Rạp chiếu phim không lớn, mặt tiền tuy có vẻ sang trọng nhưng chỉ chiếm một tầng. Đi một vòng vào bên trong cũng không mất nhiều thời gian.
Nhưng vấn đề lớn nhất hiện giờ là hắn thậm chí không biết La Vũ Thần trông như thế nào...
Nghĩ một lát, Chu Chấn quyết định đi vào trước xem sao. Dù sao hắn không quen La Vũ Thần nhưng La Vũ Thần chắc chắn sẽ nhận ra hắn.
Vì vậy, Chu Chấn cầm điện thoại di động ở tay trái, con dao gọt trái cây ở tay phải, giấu sau lưng, đi thẳng vào cửa rạp chiếu phim.
Cửa là dạng cửa xoay bốn cánh cao lớn, khung kim loại màu đỏ gỉ sét được khảm kính màu tối, chính giữa còn khảm một bức tranh sơn thủy khổng lồ. Những ngọn núi và dòng nước được vẽ bằng bột vàng lấp lánh dưới ánh sáng mặt trời.
Ầm!
Vừa bước qua cánh cửa, một tràng tiếng la hét nồng nặc mùi rượu ập đến.
Chưa kịp chờ Chu Chấn phản ứng, tiếng nhạc sôi động vang dội đã nổ vang bên tai hắn.
“one! two! one two three!”
Tiếng hô vang dội khắp khán phòng, tia sáng đỏ, cam, hồng, lục nhanh chóng lướt qua, những chiếc đèn pha đan xen chiếu sáng đám đông đông nghịt đang đồng loạt giơ tay lên, phiêu theo tiếng nhạc DJ cuồng nhiệt trên sân khấu.
Hát hò cuồng nhiệt, rượu vang nồng nàn, tiếng ồn ào náo nhiệt tràn ngập không gian.
Mọi người đều điền cuồng lắc lư, hò hét, hoàn toàn không chú ý đến sự xuất hiện của Chu Chấn.
Cảnh tượng náo nhiệt phi thường này tạo thành sự đối lập rõ ràng với khu phố thương mại lạnh lẽo bên ngoài,.
Chu Chấn thoáng sững sờ, rạp chiếu phim 100 năm sau, đại sảnh lại được trang trí thành quán bar đêm à?
Lúc này, một giọng nói quen thuộc vang lên: "Chu Chấn! Đây này!"
Chu Chấn hoàn hồn, quay đầu nhìn theo hướng tiếng nói truyền đến, chỉ thấy trong một chiếc ghế sofa lõm xuống, có một thanh niên mặc áo thun ba lỗ màu xám, quần jean rách te tua đã được giặt đến cũ. Hắn trông cũng tầm tuổi với nguyên chủ, đeo khuyên tai hình móng ngựa, mái tóc đen nhuộm vài lọn màu cam đỏ, trên cổ đeo một chiếc thẻ bài, đang giơ cánh tay vẫy hắn, đồng thời cái đầu lại gật gù theo từng nhịp.
Đây hẳn là La Vũ Thần, bạn thân của nguyên chủ...
Nghĩ đến đây, Chu Chấn cười với La Vũ Thần, bước nhanh tới.
Cùng lúc đó, bàn tay phải hắn đặt sau lưng vẫn nắm chặt con dao.
La Vũ Thần lúc này trông rất bình thường, nhưng hắn đã quen với việc cẩn thận, nếu có chuyện gì bất ngờ xảy ra... hắn sẽ trực tiếp chém vào đầu đối phương!
Mất chút sức lực chen lấn qua đám đông, ngồi xuống chiếc ghế sofa đối diện La Vũ Thần, Chu Chấn còn chưa mở lời thì La Vũ Thần đã hỏi trước: "Sao cậu để tay sau lưng làm gì thế?”
Chu Chấn trả lời một cách rất tự nhiên: "Lưng hơi ngứa, muốn gãi chút thôi."
La Vũ Thần gật đầu, có vẻ cũng không để trong lòng, ngữ khí rất tùy ý tiếp tục hỏi: "Cậu xuất viện khi nào? Dạo này đang làm gì thế?”
Nghe vậy, Chu Chấn học theo bộ dắng của đối phương, dùng cách nói chuyện với bạn cũ trả lời: "Hôm qua mới về nhà, không làm gì, cậu thì sao?"
La Vũ Thần lập tức tinh thần tỉnh táo, hắn vô cùng phấn chấn nói: "Gần đây tôi đang coi một bộ phim tên là Zombie kinh khủng."
"Bộ phim này tuyệt đối là thần tác, quả thật đặc sắc cực kỳ!"
“Tên ‘George’ trong đó, vừa bước vào cửa hàng tiện lợi để mua đồ thì đã bị zombie lao vào cắn chết. Lúc hắn chết, cổ họng bị đứt lìa, khí quản phơi ra ngoài, máu me văng tung tóe, cảnh tượng rất kinh hoàng!”
“Có thêm một cô gái tóc vàng xinh đẹp tên là Danny đang nhảy múa trong hộp đêm, nhảy một hồi thì bạn bè chung quanh bỗng nhiên toàn bộ biến thành Zombie! Cuối cùng lúc chết, ngay cả ruột cũng đều bị kéo ra ngoài!
“Thêm cả tên lính đánh thuê tên Peter nữa, bị zombie đánh nát bét, nghĩ đến thôi đã thấy kích thích rồi!”
“Bộ phim này, cậu nhất định phải xem!”
“Chỉ cần xem một giây đầu tiên thôi, cậu sẽ không thể cưỡng lại được đâu!”
“Lúc lũ zombie mới bùng phát, cảnh quay dài thật con mẹ nó hoàn hảo, cả thị trấn, tiếng kêu rên vang lên khắp nơi, tứ phía đều bị tấn công, không có nơi nào an toàn.”
“Louis sáng sớm đến trường, chuẩn bị lên lớp, vừa bước vào lớp học đã bị lũ zombie xông vào cào đứt đầu!”
“Anna đang ở trong bệnh viện chuẩn bị thuốc, lúc đang tập trung tính toán liều lượng thì bị lũ zombie kéo vào cống, bóp chết!”
“Tay chơi Alan vẫn đang ở quán bar uống rượu, thì một đám zombie ập đến…”
“Có điều, điểm sáng nhất của toàn bộ phim vẫn là phần nội dung trong phòng thí nghiệm…”
Chu Chấn im lặng lắng nghe, đây là một bộ phim 100 năm sau, ngoài tên phim vừa xem trên áp phích bên ngoài, La Vũ Thần nói nhiều như vậy nhưng hắn thậm chí còn không phân biệt được ai là nam chính, ai là nữ chính.
Có điều, lúc đối phương mô tả cốt truyện phim mạch suy nghĩ rất rõ ràng, trông có vẻ rất tỉnh táo, không giống như bị nhiễm "virus số" chút nào...
Nghĩ đến đây, Chu Chấn đột nhiên lên tiếng: "Bộ phim này thực sự rất hay."
"Có điều, hiện giờ tôi không có nhiều thời gian để tiêu khiển như thế."
"Đợi khi có thời gian xem xong rồi chúng ta thảo luận tiếp."
Nhìn nhìn đám đông đang đắm chìm trong tiếng hò reo xung quanh, hắn vẫn cẩn thận chồm người xích đến gần La Vũ Thần, sau đó thấp giọng hỏi: "Bây giờ cậu nói cho tôi biết, phương pháp chữa bệnh là gì đi?"
Thấy Chu Chấn không mấy hứng thú với cốt truyện phim, La Vũ Thần luyến tiếc ngừng việc khen ngợi bộ phim, hắn nhấp một ngụm cocktail trước mặt, mỉm cười hỏi: "Cậu có biết 'người tương thích số' không?"