Dịch giả: Nguyên Dũng
Nhưng hắn không ngờ Quách Hàn Tuyết truy đuổi nhanh như vậy, vừa chạy vừa bò mãi mới xuống được tầng năm thì một cơn gió mạnh xẹt qua không khí sau tai hắn lại truyền đến! Khương Nghị vội ôm đầu lăn qua một bên! Chỉ một tích tắc sau đó liền cảm nhận được một cơn gió như dao xé ngang vụt qua đầu...
“Rắc!”
“Xoảng!”
Mũi tên di chuyển nhanh sượt qua đầu Khương Nghị và phóng thẳng vào tấm kính trước mặt, lập tức làm nổ tung toàn bộ cửa sổ. Tiếng động cực lớn khiến Khương Nghị giật mình nhìn lên, suýt nữa thì đã tè ra quần. Toàn bộ tấm kính cửa sổ cách đó không xa đã vỡ vụn hoàn toàn, vô số mảnh kính bay ra khỏi cửa sổ, văng ra tứ phía!
Lực xuyên thấu cực lớn thực sự đã làm biến dạng toàn bộ khung cửa sổ!
“Trời ạ, cung tên sao lại có uy lực kinh người như vậy?”
Khương Nghị thật sự bị dọa cho sợ chết khiếp, đến súng lục cũng không sánh bằng uy lực đáng sợ này!
Bây giờ Khương Nghị nào còn ý định quay lại để trả thù, hắn chỉ muốn một hai chạy thật nhanh và tránh xa cô gái hung dữ này! Ba mũi tên liên tiếp không trúng được Khương Nghị, Quách Hàn Tuyết không biết là do đang quá tức giận hay do quá hấp tấp, hô hấp trở nên có chút nặng nề! Nhìn thấy bóng người biến mất trước mắt, cô tức giận giậm mạnh chân, sau đó mang khuôn mặt tức tối tiếp tục đuổi theo!
Khương Nghị thậm chí không dám quay đầu lại, chỉ dám vùi đầu chạy trốn! Khi lên đến tầng bốn, hắn nhìn thấy dưới chân cầu thang con Zombie mà mình đá ngã lúc trước đang cố gắng bò lên. Nó phải mất hơn mười giờ mới có thể leo lên được về tầng bốn! Khương Nghị thấy vậy chẳng chút khách khí đưa chân lại đạp một cước, con Zombie vừa mới lên được lại lăn xuống dưới!
Loading...
Khương Nghị đang định chạy đi trước khi nó kịp đứng dậy, nhưng rồi hắn bỗng khựng lại trong giây lát, trên mặt nở nụ cười xấu xa! Hắn không chạy tiếp mà quay người chạy vào tầng bốn, mỗi lần chạy đến một cánh cửa đều đạp vỡ cửa kính. Một số cửa thậm chí còn bị đá văng tay nắm cửa ra xa!
Lúc Quách Hàn Tuyết đuổi đến tầng bốn và nhìn thấy bóng dáng Khương Nghị trước mặt, khi đó hắn đã phá cửa hơn mười phòng! Truy đuổi được hai bước, Quách Hàn Tuyết không biết đối phương định giở trò gì bèn giương cung bắn!
Tinh thần cảnh giác của hắn được nâng lên cao độ lập tức ngã xuống đất sau khi tránh được mũi tên, quay lại và hét vào mặt Quách Hàn Tuyết:
- Con khốn này, có ngon thì qua đây. Đừng để ta đây trốn thoát, nếu không thì sớm muộn gì ta cũng hành ngươi ra bã, h.iếp rồi giết!
Vốn chỉ là một câu nói thốt ra trong lúc tức giận, nhưng lại khiến Quách Hàn Tuyết nghĩ tới chuyện trước đó, hai mắt đột nhiên đỏ lên vì hận:
- Ngươi sẽ không bao giờ có cơ hội nữa. Hôm nay ta sẽ thay trời hành đạo!
Nói rồi cô lại rút một mũi tên bên cạnh ống tiễn ở thắt lưng...
Khương Nghị đảo mắt không nói nên lời, đứng dậy bỏ chạy, tiếp tục gào lên:
- Còn thay trời hành đạo cơ đấy, sao ngươi không phản Thanh phục Minh đi!
Biết bây giờ không có cách nào nói lý lẽ với cô được, Khương Nghị điên cuồng chạy đến cầu thang khác đối diện hành lang...
“Đùng!”
Hắn tưởng rằng phía sau lại có một mũi tên khác lao tới, liền theo bản năng rụt cổ lại khi nghe thấy âm thanh sau lưng, nhưng mũi tên như dự tính lại không xuất hiện mà thay vào đó là những tiếng đập tay điên cuồng và tiếng gầm rú phát ra từ phía sau.
Khương Nghị vui mừng quay đầu nhìn về phía hành lang tối tăm, mơ hồ có thể nhìn thấy bóng Zombie từ các cánh cửa tràn ra, chặn đường Quách Hàn Tuyết! Khương Nghị bày ra khuôn mặt vui trên nỗi đau của người khác khi thấy Quách Hàn Tuyết thật sự không thể đuổi kịp, bèn quay người định chạy lên tầng sáu. Con Đao Cắt Sọ của hắn vẫn còn ở tầng trên, mặc dù hắn không chắc chắn lấy được vũ khí rồi có thể đối phó lại cô gái ngang ngược kia hay không, nhưng chí ít hắn có thể tự bảo vệ bản thân.
Thế nhưng vừa bước lên cầu thang để lên tầng năm, Khương Nghị đã nghe thấy tiếng hét hoảng loạn của cô gái từ phía sau:
- Cứu với! Đừng đến đây...
Khương Nghị thoáng khựng lại, thầm nghĩ cô gái đó hung tàn như vậy, thậm chí còn dám giết người, hà cớ gì đối mặt với vài con Zombie phổ thông lại sợ hãi đến vậy, chỉ e đây là trò lừa của cô ta. Nghĩ rồi Khương Nghị lại chạy thêm hai bước nữa bỗng nghe thấy một tiếng nổ từ tầng bốn, giống như có thứ gì đó nổ tung...
Toàn bộ tầng bốn như vỡ trận, đám Zombie vào ban đêm thể lực và độ hung bạo cũng mạnh mẽ hơn! Những tiếng động liên tiếp khiến đám Zombie trong cả tòa nhà điên cuồng lao về phía cửa...
Hơn phân nửa các cánh cửa trên tầng bốn đã bị Khương Nghị phá hủy, lần lượt bị đánh bật ra.
Quách Hàn Tuyết sắc mặt tái nhợt, nhanh chóng bắn mũi tên trong tay, những Zombie gần nhất lần lượt bị bắn trúng đầu ngã xuống đất, nhưng chẳng mấy chốc, đám phía sau đã tràn lên như hổ đói! Quách Hàn Tuyết lùi lại một bước, chạm vào ống đựng tên sau lưng, nhưng hoàn toàn trống rỗng. Cô nhanh chóng quay đầu lại kiểm tra, sắc mặt nhất thời cắt không còn giọt máu!
Mũi tên vốn không còn nhiều, trong vô thức đã bị dùng hết mà không hề nhận ra... nhưng giờ đây có hơn chục con Zombie đang tụ tập xung quanh cô chực chờ vồ lấy con mồi!
Trong số các cô gái, Quách Hàn Tuyết được coi là người có tính cách rất trầm ổn, khi đối mặt với hiểm cảnh như này, cô không la hét như những cô gái bình thường, chỉ cắn chặt môi đồng thời sử dụng chiếc cung kim loại tổng hợp trong tay làm vũ khí.
Quách Hàn Tuyết có một thể lực hoàn toàn vượt trội. Cô vung cây cung đánh mạnh vào con Zombie trước mặt khiến mắt nó nổ tung, ngã xuống đất chết thảm!
Chỉ một đòn đã khiến sắc mặt của Quách Hàn Tuyết tái nhợt đi, hiển nhiên so với sức tấn công tầm xa xuất sắc của cô thì kinh nghiệm cận chiến lại gần như bằng không! Chỉ mới tiêu diệt một thây ma, tốc độ hô hấp của cô đã tăng lên đáng kể!
Biết mình không thể đối phó với nhiều Zombie như vậy, Quách Hàn Tuyết đột nhiên giơ tay lên, toàn lực vung về phía trước như đang tích lũy sức lực! Một tia sáng xanh lục trông giống như ánh trăng bắn ra từ tay cô, hai Zombie đang định lao về phía trước khựng lại, chỉ thấy hai vệt máu rất mỏng đã xẹt qua cổ chúng, sau đó cơ thể chúng rơi xuống đất, đồng thời hai cái đầu cũng như một quả bóng đá cũ tùy ý lăn dưới đất!