Nghe hắn nói vậy, La Thiên Tuyết cùng Từ Vi Vi cơ thể hơi dừng lại một chút.
Sau đó hai nàng liếc nhau, càng thêm chân tình mà trên người Nham Kiều hầu hạ.
Nội tâm thầm than, nam nhân này thật sự làm các nàng càng thêm mê mẩn rồi.
Trác Thanh Thanh ôn nhu mà nhìn hắn thật sâu, chậm rãi đi đến sau lưng hắn mà ôm lấy nam nhân này, than nhẹ
"Thanh Thanh thật sự may mắn khi gặp được người, ta thật sự rất hạnh phúc"
Tần Vô Dạ cũng hơi thất thần khi nghe hắn nói như vậy.
Nghĩ lại thì tất cả nữ nhân của Nham Kiều mà nàng biết, đều cam tâm tình nguyện đến bên hắn đó a, vô luận nàng hay Trác Thanh Thanh chúng nữ đều là như vậy.
Nghĩ vậy, nàng nhìn Nham Kiều ánh mắt càng thêm ôn nhu, mỹ miều cơ thể chỉ mang lấy một cái yếm đào nhỏ che khuất một phần ngực sữa mê người, phía dưới đào nguyên lộ rõ mà nghiên người nhìn hắn đang trên thân thể của La Thiên Tuyết cày cấy lấy.
...
Hôm sau.
Loading...
Nham Kiều để Nhạc Tiểu Thiền cùng Mộ Kiếm Ly tự mình tại Lộ Châu tùy ý.
Hắn thì mang theo Tần Vô Dạ cùng Trác Thanh Thanh chư nữ quay về Linh Châu thành, Dạ Huyện.
Nơi đây tại giữa quần sơn bây giờ đã sừng sững mà xuất hiện một tòa rộng lớn sơn môn tại phía trên sơn phong cao vút.
Nơi đó lầu các, cung điện mộc lên san sát, dưới chân núi là thẳng dài uy nghiêm lối vào bậc thang nối liền lên đến sơn môn.
Tinh Nguyệt Tông ba chữ do tự tay Tiết Thanh Thu khắc lên bia đá lộ rõ uy nghiêm của một cường tông đứng đầu thiên hạ.
Dưới chân núi đứng lấy hai bên là mười nữ đệ tử ngẩn đầu ưỡn ngực mà đứng canh gác, tự hào thần sắc trên mặt lộ rõ không bỏ sót chút nào.
Tinh Nguyệt Tông lập tông đã ngàn năm qua, nhưng qua nhiều đời tông chủ cố gắng đều chỉ có thể trong bóng tối mà kéo dài hơi tàn.
Chỉ có hiện tại mới có thể thoát ra bóng tối, bể nghể mà nhìn thiên hạ.
....
Trên đỉnh cao nhất của sơn phong, Đại điện rộng lớn bên trong.
Nơi đây tuy không hào nhoáng xa hoa, nhưng lại nội liễm mang theo uy nghiêm một dạng trang trí.
Tiết Thanh Thu đang đứng trước đại điện mà nhìn xem bận rộn các đệ tử đi đi lại lại bên dưới, mỗi một khuôn mặt đều vui vẻ mà cười nói với nhau, vô cùng năng động, không như khi xưa u ám như vậy.
Bên cạnh nàng băng tinh kết thành cánh cổng xuất hiện đột ngột, mà Tiết Thanh Thu thì khóe miệng không tự chủ hiện lên ngọt ngào nụ cười.
Nàng biết nam nhân kia đây là không an lòng mình khống chế Hư Thực Đỉnh mà cố tình quay lại.
Bị người mình yêu quan tâm che chở thật sự rất hạnh phúc, nàng càng ngày càng mê luyến cái cảm giác này, rất hưởng thụ.
"Xây dựng thật rất không tệ"
Nham Kiều bước ra khỏi cánh cổng, nhanh chóng cảm nhận được xung quanh phong cảnh, mỉm cười nói.
"Còn không thể nào so với Võ Hồn Thành bên kia của Đại tỷ rồi"
Tiết Thanh Thu chậm rãi đi đến bên cạnh hắn, nhu thuận mà chui vào lòng nam nhân này, lắc đầu nói.
Nham Kiều trở tay ôm lấy cái này tuyệt thế vưu vật, đem nàng ôm chặt vào lòng mình mà cười an ủi
"Không nên quá gấp rồi, cần nhiều thời gian để tích lũy nội tình"
Tần Vô Dạ cùng Trác Thanh Thanh, La Thiên Tuyết, Từ Vi Vi chư nữ ở phía sau nhìn xem ân ái hai người, không có cái gì biểu thị.
Bởi vì các nàng cũng thường xuyên được hắn ôm vào lòng yêu thương như vậy, không có gì phải ganh tị cả.
Tiết Thanh Thu liếc nhìn Tần Vô Dạ xuân ý chưa tan trên mắt đẹp, nói khẽ "Ta sớm đã biết, ngươi một khi đi bên cạnh hắn thì sớm muộn đều không thể thoát khỏi, cho dù là thánh nữ Hợp Hoan tông đi nữa"
"Ta hiện tại cũng không muốn rời khỏi, mà lại nam nhân bá đạo này cũng sẽ không bao giờ để ta rời khỏi hắn đây" Tần Vô Dạ chăm chú nhìn Nham Kiều, cười nhẹ nói.
"Mang ta đi xem một chút Hư Thực Đỉnh, nếu không ngoài ý muốn thì hôm nay ngươi bắt đầu có thể tham ngộ" Nham Kiều bàn tay tại trên nhũ phong to lớn của Tiết Thanh Thu bóp lấy xoa nắn, nhẹ nói.
Của nàng vốn đã vô cùng quy mô, về sau lại được Nham Kiều thường xuyên xoa nắn, hiện tại càng mê người rồi, vô cùng mềm mại, ngay cả Nham Kiều tay đều khó mà bắt hết.
"Hừ... Ân" Tiết Thanh Thu bị hắn chạm vào làm cho thoải mái mà thở nhẹ, nhu thuận gật đầu.
...
Nhìn xem đại đỉnh bị bao phủ bới số lớn trận pháp, Nham Kiều có thể cảm nhận được nó có ý bài xích, tuy yếu ớt nhưng lại ảnh hưởng đến Tiết Thanh Tham ngộ tu luyện, cần hắn ra tay làm chút chuẩn bị mới có thể.
Hơi nheo lại ánh mắt, sau lưng Nham Kiều chợt hiện lên một tôn toàn thân là khải giáp, như được tạc từ vĩnh hằng băng tinh mà thành, khổng lồ võ hồn chân thân hiện lên giữa thiên địa.
Thân ảnh khổng lồ này vừa xuất hiện, không khí xung quanh hạ nhiệt nhanh chóng, nếu như không phải Nham Kiều hạn chế, chỉ việc hiện thân của nó cũng đủ đem cả cái Dạ Huyện này biến thành vô tận băng nguyên.
Dưới thao tác của Nham Kiều, kỵ sĩ bàn tay khôi giáp như nắm lấy đồ chơi mà đem khổng lồ Hư Thực Đỉnh nắm vào trong tay, dùng mạnh mẽ năng lượng tiến hành một chút cải tạo, cần thời gian khá lâu.
...
Mà Dạ Huyện quần sơn, Tinh Nguyệt Tông sơn môn bên trong thình lình xuất hiện một tôn cự nhân băng tinh kỵ sĩ còn cao hơn sơn phong.
Khí tức trên người nó tản ra làm cho cả Dạ Huyện cùng Linh Châu thành gần đó đều thấy được rõ ràng, tất cả lâm vào rung động thật sâu.
"Đây là..." vô số yêu nữ của Tinh Nguyệt Tông sợ hãi mà run rẩy, các trưởng lão Nhập Đạo đều đổ mồ hôi lạnh mà xong ra nơi tu luyện.
Các nàng nhìn xem cái này kinh khủng thân ảnh, ngơ ngác không biết làm sao.
"Tất cả chớ hoảng loạn, đây là phu quân của ta làm ra động tĩnh, trưởng lão cùng đệ tử cứ bình thường làm việc"
Tiết Thanh Thu thanh âm lập tức truyền vào tai mọi người.
Nghe vậy, các trưởng lão cùng yêu nữ nhóm đệ tử mới nhẹ nhàng thở ra một hơi, nội tâm an định lại mà bắt đầu nghị luận cùng nhau.
"Đây là Miện hạ làm ra sao? Hư Thực Đỉnh to lớn cùng uy năng kinh khủng lại bị nắm một cách ngoan ngoãn"
Ngọc trưởng lão nhìn xem như ma thần một dạng hàn băng kỵ sĩ, run rẩy lẩm bẩm.
"Đây thật sự là Hợp Đạo nên có sức mạnh sao? thật sự kinh khủng"
"Cái này một cước xuống, ai có thể đỡ nỗi a"
"Các ngươi có nghe nói, lúc trước miện hạ nhắc đến Long Vương toàn thịnh kỳ có thể miểu sát miện hạ, như vậy cái kia Ngân Long Vương đến cùng có bao nhiêu kinh khủng mới có thể làm được a"
"Tê..."
Các yêu nữ nghị luận ầm ỉ, nhưng nội tâm càng cao hứng.
Bởi vì miện hạ hiện tại là phu quân của tông chủ mình, miện hạ càng mạnh thì Tinh Nguyệt tông các nàng càng thêm yên ổn phát triển.
...
Mà khác với Tinh Nguyệt Tông nội bộ hoan hỉ.
Linh Châu thành bên trong vô số nhân sĩ, vô số thế lực nhìn xem xen lẫn trong quần sơn kinh khủng hàn băng kỵ sĩ, từ nội tâm dâng lên vô tận hàn ý.
Hạ Hầu Địch vẩn chưa trở về kinh sư, một mực tại Linh Châu thành.
Nàng ngước nhìn phương xa uy thế kinh khủng thân ảnh, thân thể cao gầy oai hùng cũng không nhịn được khẽ run lên, lẩm bẩm.
"Đây là con người có thể nắm giữ được sức mạnh sao? thật sự không phải là thần linh à"
Tuyên Triết gần đó không biết nên trả lời nàng như thế nào.
Bởi vì khi nhìn đến sức mạnh như vậy, hắn cũng cảm thấy mình một thân Động Hư cảnh giới chỉ nhỏ bé đối với người kia mà thôi, không có một chút khả năng chống lại.
"Con đường phía trước còn quá dài" hắn nội tâm âm thầm tự nhủ.
Linh châu võ hồn phân điện, bốn tên Phong Hào nhìn về kỵ sĩ nơi đó, sau đó thu hồi ánh mắt.
Bọn hắn biết rõ đó là Võ Hồn Chân thân của Nham Kiều miện hạ.
...
Ngoại giới như thế nào Nham Kiều không biết.
Sau một lúc lâu, hắn đặt Hư Thực Đỉnh trở lại vị trí ban đầu, thu hồi võ hồn, hướng về Tiết Thanh Thu hỏi "Cảm nhận xem thử có khác biệt hay không?"
Mà hắn lại không nhận lại câu trả lời, quay người lại chỉ là thấy chư nữ như nhìn thấy quỷ mà nhìn hắn.
Đều mở to đôi mắt đẹp, tràn diện khá hài hước.
"Ngươi đến cùng mạnh đến trình độ nào a" Tiết Thanh Thu lấy lại tinh thần, liếc mắt nhìn hắn hỏi.
Thật sự hiếu kỳ nam nhân của mình cường đại đến trình độ gì, thật sự mỗi lần nàng đều bị hắn làm cho rung động.
Tần Vô Dạ thì kiều mị chui vào lòng Nham Kiều, nũng nịu mà nói "Thật mạnh một cách bất khả tự nghi"
Trác Thanh Thanh, La Thiên Tuyết, Từ Vi Vi cũng gật đầu đồng ý với nàng câu nói.
Nham Kiều cười cười, hơi có thâm ý mà nói nhẹ "Ta mạnh như thế nào, các ngươi không phải đã biết rõ chứ"
Nghe vậy, Tiết Thanh Thu biết ý hắn, nhớ đến những đêm bị hắn đặt tại dưới thân mà mạnh mẽ thao, mỗi lần đều làm nàng vô cùng thỏa mãn đến độ ngất đi, khuôn mặt hơi đỏ lên, gắt giọng
"Không đứng đắn"
Trác Thanh Thanh, Tần Vô Dạ chúng nữ cũng kiều mị lườm hắn một mắt, thật sự bị hắn một câu gợi lên nội tâm ngượng ngùng.
Tiết Thanh Thu không tiếp tục để ý hắn, cảm nhận được Hư Thực Đỉnh đã không còn bài xích nàng, khóe miệng nở nụ cười vui vẻ.
Có Trấn Thế Đỉnh để tham ngộ thiên đạo, lại cộng thêm Nham Kiều sủng ái trên người, nàng tiến bộ tất nhiên sẽ vô cùng nhanh rồi.
Tin chắc không lâu, nàng sẽ bước vào Hợp đạo, cũng xem như đuổi kịp hắn một chút.
Nàng lúc trước cứ nghĩ chỉ cần đột phá Hợp Đạo, thì sẽ có thể so với Nham Kiều, nhưng hiện tại nhìn xem hắn Võ Hồn Chân Thân, nàng biết rõ, khoảng cách vẫn còn rất xa.
"Các ngươi về sau nếu muốn, cứ thỏa thích đến đây cùng ta tham ngộ" Tiết Thanh Thu hướng về Tần Vô Dạ chư nữ mà nhẹ nói, dù sao đều đã là tỷ muội.
"Không gấp, quay về bên kia ăn cơm trước đã, Đông nhi các nàng đang đợi"
Nham Kiều gặp Tiết Thanh Thu cùng Tần Vô Dạ biểu tình nhao nhao muốn thử, bất đắc dĩ ngăn lại nói.
...