"Ân"
Nham Kiều phát hiện nàng đã không còn đau đớn, trên mặt hiện tại đều là động tình chi ý, thế là nắm lây nàng eo nhỏ mà nhanh chóng trừu sáp.
"Ư...ư...ư...thật tuyệt...phu quân...của ngươi làm Vô Da...thật sảng a"
"Về sau...thiếp...thiếp chỉ duy nhất...là của ngươi... nhỏ kiều thê, mãi mãi...bồi bên cạnh ngươi..."
Tần Vô Dạ mê ly nhắm lại mắt đẹp, vong tình mà rên rỉ.
Mông to đầy đặn nhanh chống di chuyển lên xuống, để cho thô to long đầu của Nham Kiều tại bên trong mật huyệt của mình liên tục va chạm mạnh mẽ lên hoa tâm của nàng.
Nham Kiều cảm nhận rất rõ dương côn của mình bị vô số mép thịt mềm mại kẹp lấy, bên trong mật huyệt của nàng liên tục hút lấy không cho hắn dương căn đi ra, thoải mái vô cùng.
Hắn xoay người đem mê người Tần Vô Dạ ép dưới thân, càng mạnh mẽ mà trừu dập.
Thô to dương côn như tàn ảnh ra ra vào vào mật huyệt chặt chẽ ẩm ướt của nàng, kéo theo số lớn dâm thủy văng tung tóe trên thân.
Tần Vô Dạ bị hắn mạnh mẽ như vậy thao làm cho hai mắt vô thần, chỉ còn biết hai chân véo lấy éo của hắn, hai tay ôm lấy đầu hắn ép về ngực sửa của mình.
Loading...
Cố gắn để cho hắn mạnh mẽ tham lam mút lấy anh đào phía trên ngực sữa của mình.
Nàng hiện tại đã biết rõ tại sao Trác Thanh Thanh chư nữ hằng đêm đều bị thao đến mất đi ý thức.
Hiện tại nàng linh hồn đều đã như muốn bay khỏi cơ thể, vô tận khoái cảm từ mật huyệt cùng nhũ hoa truyền đến để cho nàng sảng đến không biết gì cả, trong đầu chỉ có duy nhất hình ảnh của Nham Kiều in sâu vào tâm trí nàng.
Nàng mật huyệt liên tục phun ra nuốt vào cự vật như vậy, bên trong mật huyệt vô số mép thịt đều liên tục bị thô to dương côn mài đến nàng điên đảo, cái gì thuật giường chiếu đều không thể thi triển, hiện tại chỉ có bị động mà hưởng thụ cũng đã quá sức.
Qua thật lâu.
"Thiếp...thiếp.. Không được...sắp không được...a...a...a...tiết...thiếp muốn tiết lần nửa..."
Tần Vô Dạ cong lên thân thể, số lớn mật dịch từ bên trong mật huyệt tuông ra, xối lên long đầu của Nham Kiều.
Nham Kiều thấy vậy, cũng mạnh mẽ đút lấy dương côn chống lên hoa tâm của nàng, số lớn nóng bỏng tinh dịch trực tiếp bắn vào hoa tâm của Tần Vô Dạ, làm nàng thật to rên rỉ tiêu hồn, sau đó là thất thần.
Là bị oanh ngốc rồi, Nham Kiều yêu thương nhìn nàng như vậy, mỉm cười mà đem mềm mại nữ nhân này ôm vào lòng mình, nhẹ nhàng vuốt ve nàng trơn bóng lưng ngọc, ngửi trên người nàng mùi thơm, ngắm nhìn nàng thật kỹ.
....
Một lúc lâu sau, Tần Vô Dạ mới dần dần lấy lại ý thức.
Mở ra kiều mị đôi mắt, nhìn xem Nham Kiều vẫn đang chăm chú ôn nhu nhìn mình.
Nàng phát hiện phía dưới mật huyệt của mình vậy mà vẫn gắt gao bao lấy dương côn to lớn của hắn, như thể chính mật huyệt của nàng cũng không nở để cái này bảo bối rời đi nơi đó.
Tần Vô Dạ vô cùng hài lòng đối với Nham Kiều thái độ ôn nhu, khuôn mặt yêu mị tựa trên ngực hắn mà hưởng thụ hắn vuốt ve, cẩn thận mà cảm nhận dư vị sau cơn mưa gió lúc nãy.
Nhìn xem trên ngón tay mình chẳng biết lúc nào xuất hiện Hàn Băng Giới Chỉ, nàng nội tâm yên ổn, bàn tay ngọc vuốt ve Nham Kiều cơ thể cường tráng, ôn nhu nói nhỏ "Miện hạ, đời này Vô Dạ đều trao cho ngươi rồi, hi vọng ngài cũng mãi mãi trân trọng Vô Dạ"
Nham Kiều nghe vậy trong lòng mềm nhũn, chăm chú ôm lấy nàng, chân thành nói "Ta Nham Kiều đời này vinh viễn không bao giờ cô phụ nữ nhân của mình, vĩnh viễn là như vậy"
Nghe hắn chân thành như vậy, Tần Vô Dạ hài lòng híp mắt nằm trong ngực Nham Kiều nghỉ ngơi.
Nàng đã bị nam nhân này thỏa mãn quá sức, hiện tại cần nghỉ ngơi mới được.
Nham Kiều cũng ôm nàng mà nhắm mắt dưỡng thần, nội tâm rất vui vẻ, đối với vận động lúc nãy, không ảnh hưởng chút nào thể lực của hắn.
Nham Kiều càng thêm ưa thích hưởng thụ thời gian yên lặng ôm ấp những nữ nhân của mình như vầy, rất ấm áp.
...
Buổi chiều.
Tần Vô Dạ mở ra đôi mắt mông lung, nàng cảm thấy Nham Kiều vẫn chăm chú ôm mình, khóe miệng khẽ câu lên, tâm tình hết sức vui vẻ.
Nàng có thể cảm nhận được Nham Kiều hết sức trân trọng mình, nội tâm triệt để buông lỏng, nam nhân như vậy đáng giá nàng trao cả cuộc đời.
"Thanh Thanh các nàng đã chuẩn bị xong cơm tối" Nham Kiều yêu thương mà ôm nàng, nắm lấy to lớn ngực sửa mà xoa nắn, nhẹ giọng nói.
"Ân, Vô Dạ muốn miện hạ giúp ta tẩy thân thể, được không!!" Tần Vô dạ đột nhiên muốn nũng nịu với nam nhân của mình, nháy nháy mắt mà nói.
Nham Kiều buồn cười, dùng ôm công chúa tư thế ôm nàng đi vào phòng tắm
Tại giáo hoàng điện hắn cũng thường giúp các kiều thê tẩy thân thể, đây cũng là việc hắn thích làm đó a.
Tần Vô Dạ thì hai tay ôm cổ hắn, híp mắt chăm chú nhìn Nham Kiều ôn nhu bế nàng.
Nội tâm lại vô cùng yêu thích với Nham Kiều nũng nịu, có lẽ triệt để đem tất cả giao cho hắn, nàng mới thật sự lộ ra tiểu nữ nhi tư thái ẩn giấu bấy lâu nay.
...
Trên bàn cơm, Nhạc Tiểu Thiền nhìn xem Tần Vô Dạ xuân ý chưa tan mà chui trong lòng Nham Kiều.
Yêu nữ này hiện tại vô cùng thích ý ngồi tại trên đùi của sư công, mở ra miệng nhỏ mà từng ngụm nhỏ ăn vào thức ăn do sư công đưa tới.
Nàng nội tâm không biết tại sao lại ghen ghét vô cùng, hừ nhẹ "Đúng là yêu nữ, chỉ biết câu dẫn nam nhân"
Nghe vậy, Tần Vô Dạ híp mắt nhìn nàng, trêu ghẹo nói "Theo ta thấy, có một số người cũng bắt đầu muốn làm yêu nữ câu dẫn nam nhân của ta đây này"
"Ngươi nói ai đó?"
Nhạc Tiểu Thiền lập tức đỏ lên khuôn mặt, trừng lên đôi mắt đẹp hô lớn.
Nàng như con mèo nhỏ bị đạp lấy cái đuôi, nhìn đáng yêu vô cùng.
Trác Thanh Thanh, La Thiên Tuyết, Từ Vi Vi chúng nữ thì che miệng cười, còn quá non nớt Nhạc Tiểu Thiền làm sao có thể đấu lại Tần Vô Dạ cái này nữ nhân kia chứ.
"Tốt, đừng ăn hiếp nàng" Nham Kiều buồn cười nói nhẹ.
"Ân" Tần Vô Dạ nhu thuận mà gật đầu, lại bắt đầu ngụm nhỏ mà ăn đồ ăn do Nham Kiều chú tâm đưa tới, nội tâm ngọt ngào không được.
Tình lữ một dạng cử động đối với nữ nhân thế giới này mang đến sát thương cực lớn đó a.
...
Buổi tối.
"Miện hạ, tông chủ đã dựa vào đồ vật ngươi lưu lại, thành công trấn áp Hư Thực Đỉnh, rất nhanh có thể khống chế nó mà tham ngộ" Trác Thanh Thanh mở ra chân đẹp, ngồi trên lưng Nham Kiều xoa bóp bả vai cho hắn, ôn nhu nói.
Trên thân nàng hiện tại chỉ mặc lấy một tấm lụa mỏng, bên trong hồng hào nhũ hoa cùng đen tuyền âm mao đều như ẩn như hiện, nhìn so với lúc hoàn toàn khỏa thân càng thêm có mị lực.
Mà trên giường lớn La Thiên Tuyết cùng Từ VI Vi chúng nữ cũng là như vậy, đều mặc lấy lụa mỏng mà quay quanh Nham Kiều, dịu dàng xoa bớp cơ thể hắn.
Đây đều do Tần Vô Dạ mà bắt đầu, không biết nàng cùng Trác Thanh Thanh các nàng nói cái gì, nhưng hiện tại lại thành cảnh tượng như vầy.
"Ngày mai ta sẽ quay về xem một chút, đảm bảo không có sai sót nào" Nham Kiều hài lòng mà nhẹ nói
Hắn hiện tại đang gối đầu lên cặp đùi trắng mê người của Tần Vô Dạ mà híp mắt.
"Phu quân quả nhiên để tâm đến nàng rất nhiều đó a"
Tần Vô Dạ mảnh khảnh ngón tay xoa lấy hắn huyệt thái dương, trêu ghẹo nói.
"Ta đối với các ngươi đều như vậy, không khác biệt!"
Nham Kiều lười biếng nói, hai tay phân biệt đang tại vuốt ve La Thiên Tuyết cùng Từ Vi Vi mật huyệt, làm cho hai nàng nơi đó đã ướt đẫm vô cùng.
Các nàng nơi đó vô cùng đầy đặn, mềm mái, Nham Kiều mỗi khi vuốt ve rất thoải mái.
Ngón tay bên trong mật huyệt chặt chẽ của hai nàng chậm rãi đào khoét, số lớn mật dịch bị đào ra mà ướt đẫm bàn tay.
La Thiên Tuyết cùng Từ Vi Vi thì vừa giúp Nham Kiều xoa bóp, một bên nhẹ giọng rên rỉ.
Hai nàng híp lại đôi mắt, tự nhiên mà mở ra khuê cốc để người thương có thể dễ dàng thưởng thức mật huyệt của mình, mật dịch liên tục bị đào ra tràn trề trên tay Nham Kiều.
Tần Vô Dạ cũng đã đi theo hắn một thời gian, đối với Nham Kiều ưa thích sủng ái nơi đó là có biết rõ.
Nàng cũng biết hắn đối với mật huyệt của mình múp míp hơn người lại càng thêm yêu thích, dù sao thì khi nàng ngủ đều biết hắn nâng niu nơi đó của nàng cả đêm đây, nội tâm thầm đắc ý.
"Ta muốn gặp đại tỷ"
Tần Vô Dạ nũng nịu nói, nàng cũng vừa nghe được Bỉ Bỉ Đông cái này chính cung đại tỷ, nóng lòng muốn gặp mặt.
Nham Kiều bị nàng trẻ con làm buồn cười, hít một hơi trên người nàng u hương, nói nhỏ "Ngày mai ta mang ngươi cùng Thanh Thanh các nàng về bên kia, thật tốt chung đụng cùng nhau, Đông nhi rất ôn nhu"
Trác Thanh Thanh các nàng cũng hơi khẩn trương một tí, dù sao đây là lần đầu các nàng chính thức gặp nữ chủ nhân của hậu cung.
"Miện hạ...Tiểu Thiền hiện tại rất lạ...ân...ân..." La Thiên Tuyết mê ly hưởng thụ Nham Kiều ngón tay trong mật huyệt mình đào khoét, run giọng nói.
"Ân...ân...nàng...hiện tại cứ đôi lúc lại thất thần..."Từ Vi Vi cũng rên rỉ vừa nói, thân thể đỏ bừng mà run rẩy, đây là sắp bị làm đến cao trào rồi a.
Trác Thanh Thanh đôi mắt đẹp khẽ đảo, nàng hiểu một chút tình trạng bây giờ của Nhạc Tiểu Thiền, đơn giản là xoắn xuýt mà thôi.
Thiếu nữ mới ban đầu ngây thơ mà đem lòng chứa lấy hình bóng Tiết Mục tên kia khi còn tại kinh sư, nhưng hiện tại nàng một mực đi bên bên cạnh Nham Kiều cái này ưu tú như vậy nam nhân.
Tiểu cô nương tâm trí thiếu nữ dần dần bị hấp dẫn lấy, hình bóng Tiết Mục trong lòng cũng dần mờ đi, nguyên nhân như vậy mà làm nàng bất thường, không biết như thế nào.
Tần Vô dạ cũng là biết chuyện này, híp mắt lại nói khẽ "Nhạc Tiểu Thiền còn quá đơn thuần, hiện tại phu quân chỉ cần mạnh tay mà bắt lấy nàng, như vậy thì sẽ dễ dàng có được nàng a"
Nham Kiều ra hiệu cho Trác Thanh Thanh dừng lại, xoay người lại mà đem đã bị hắn trêu ghẹo đến động tình vô cùng La Thiên Tuyết cùng Từ Vi Vi ôm lấy vào lòng.
Hai nàng thì hạnh phúc rút thật chặt vào ngực hắn, môi đỏ cùng lưỡi mềm liên tục trên người hắn mà liếm láp lấy.
"Ta Nham Kiều chưa bao giờ có ý định ép buột một ai, ta chỉ chiếm lấy khi nào nàng thật tâm tự nguyện đến bên cạnh ta, giống như các ngươi vậy"
Nham Kiều lắc đầu nhẹ nói, ôn nhu vuốt ve lấy mái tóc của hai kiều tiểu vưu vật trong ngực.
...