Sáng hôm sau, Nham Kiều mở ra ánh mắt, nhìn xem hạnh phúc quấn lấy hắn Hồ Liệt Na, yêu thương mà hôn nàng một ngụm.
Đêm qua cuối cùng vẩn là tiều hồ ly này cầu xin tha thứ đấy.
Hắn vừa định rời giường mà chuẩn bị bửa sáng cho các nàng, bên cạnh Bỉ Bỉ Đông lại một tay đem hắn kéo trở về, mê người thân thể một lần nữa chui vào lòng ngực hắn, kiều mị nói "Hôm nay chúng ta sẽ tự mình xuống bếp, nhiệm vụ hiện tại của ngươi là bồi ta tiếp tục ngủ"
"Tốt, ta cũng rất thích ôm ngươi mà nằm ì đây" Nham Kiều yêu thương mà ôm lấy báu vật này.
"Ân, ngủ một mình nào có nằm trong lòng ngươi thoải mái" Bỉ Bỉ Đông hài lòng mà ôm lấy hắn tiếp tục ngon giấc.
...
Nham Kiều giành cả buổi sáng bồi chúng kiều thê, lúc trở lại Linh Châu thành đã quá trưa.
“Miện hạ, Bắc Lăng Quang huyện có Hắc Giao ẩn hiện phá hoại, chúng ta có muốn đi xem một chút hay không?”
Trác Thanh Thanh nhìn xem Nham Kiều đang tại đọc lấy số lớn tình báo của các đại phái, đi lại bên cạnh tự nhiên mà chui vào ngực hắn, ôn nhu hỏi.
Nham Kiều bỏ xuống trong tay tư liệu, ôm lấy cái này mê người yêu nữ.
Loading...
Trác Thanh Thanh rất đặc thù, khí chất của nàng mềm mại lại không kém phần yêu mị, ôm vào lòng đặc biệt ấm áp, rất mê người.
Nham Kiều một tay luồng vào trong áo, bắt lấy ngực sữa của nàng xoa nhẹ, hơi có ý riêng nói “Hắc Giao a, ta cũng có một con, ngươi có muốn xem không”
"ân...ân..." Trác Thanh Thanh bị hắn xoa lấy quy mô ngực sữa, nhịn không được rên nhẹ.
Nàng dù sao cũng là yêu nữ xuất thân Tinh Nguyệt Tông, lập tức nghe hiểu ý của hắn, khuôn mặt hơi đỏ, kiều mị mà lườm hắn một mắt “Như vậy Thanh Thanh cũng phải mở mang kiến thức mới được, dù sao 'Hắc Giao' này lợi hại đến ngay cả tông chủ đều bị nó ‘đánh’ bại đây”
Nham Kiều cười cười, tại bên tai nàng nhẹ nói “Đêm nay ta đến phòng ngươi”
“Ân miện hạ, ngươi đều bắt ta chờ đợi thật lâu”
Trác Thanh Thanh u oán mà trong ngực Nham Kiều uốn éo nũng nịu, nàng linh hồn sớm đã bị nam nhân này bắt đi, hiện tại mới có thể đem thân thể mà giao cho hắn.
Hai người tâm tình một chút, sau đó Nham Kiều cũng hứng thú mà mang theo Trác Thanh Thanh các nàng mấy người một đường chậm rãi phi hành đến bí cảnh xuất hiện Hắc Giao.
Nham Kiều cũng muốn nhìn xem loại này Hắc Giao so với Hồn Thú thì như thế nào, nghe nói có thể so với Nhập Đạo cường giả chắc cũng không tệ.
Một đường nhàn nhã mà ngắm cảnh xung quanh, đến khi đến nơi thì bên trong đang bộc phát đại chiến.
Một nam một nữ cùng một mập mạp đang hợp sức cùng Hắc Giao đại chiến, xung quanh đứng đấy rất nhiều bộ khoái Lục Phiến Môn, cùng Viêm Dương tông môn nhân, vây quanh trợ uy.
Nhìn cảnh tượng khá là hài hước.
Trong đó có một số người nhìn quen mắt đấy.
Tiết Mục cái này keo da chó, An Tứ Phương cái này Ngân Bài Bộ đầu của Linh Châu Thành, cùng với cái tên gì ấy nhỉ, chỉ nhớ là là to con bị hắn nhìn một mắt thì đã quỵ.
Nguyên bản Hắc Giao đang vô cùng cuồng mãnh mà cùng ba tên Quy Linh cao thủ đại chiến, nhưng khi Nham Kiều mang theo chư nữ xuất hiện, Hắc Giao như gà con gặp hồng hoang cự thú, thân hình lặp tức cứng đờ mà đứng im.
Mọi người tại đây có thể rõ ràng nhận ra nó đang run rẩy dữ đội, đôi mắt cuồng bạo hiện tại tràn đầy vẻ kinh hoàng cùng hoảng sợ.
Đang cùng Hắc Giao đại chiến ba người, thấy Hắc Giao đột phát như vậy, đều cẩn thận mà rút lui một khoảng cách mà kinh nghi nhìn xung quanh.
“Ồ, ngay cả long hệ huyết mạch đều chẳng có, đúng là như dự kiến”
Nham Kiều nhìn xem cái này khá to lớn Hắc Giao, chậc chậc mà đánh giá.
Thấy hắn xuất hiện, không khí lặp tức im ắng trở lại, An Tứ Phương trên thân hùng hổ khí tức cũng héo rũ, bất an mà nhìn xem Nham Kiều.
Phong Liệt Dương tay cầm đao run mạnh, ngay cả đao củng rơi xuống đất, nhìn về Nham Kiều ánh mắt đều chết lặng, hắn nhớ đến sự tinh lần trước.
Tiết Mục thì nghiến răng mà cúi đầu, đây là nam nhân cướp đi Tiết Thanh Thu.
Chỉ có thiếu nữ đeo kiếm là kinh nghi mà đánh giá kỹ Nham Kiều, ánh mắt không mang theo hoảng sợ chút nào, mà còn ẩn ẩn muốn đi lên khiêu chiến.
“Miện hạ, người đã thấy qua thật long sao?” Trác Thanh Thanh nghe hắn nói long huyết mạch, hiếu kỳ hỏi.
“Đương nhiên thấy qua, còn là một đầu mẫu Long đấy” Nham Kiều cười nói.
Nghe hắn nói vậy xung quanh mọi người đều quên khiếp sợ ban đầu, mà ánh mắt mang theo chấn kinh.
Bọn hắn nghe thấy cái gì, trên đời này thật sự tồn tại Long sao?
Nếu là ai khác nói như thế, sớm đã bị cười rụng răng.
Nhưng đây là Hợp Đạo chí cường giả a, hắn nói có thì rất có thể là có long tồn tại trên đời này.
“Nham Kiều miện hạ, trên đời này thật sự có long sao? Kiếm Ly xin thỉnh giáo” Mộ Kiếm Ly tiến đến, cung kính chắp tay hỏi.
“Ân, còn không chỉ một đầu” Nham Kiều nhìn thiếu nữ này, thoải mái gật đầu nói.
“Miện hạ, như vậy chúng có mạnh không, so với truyền thuyết chân chính tà sát như thế nào”
La Thiên Tuyết hiếu kỳ mà ôm lấy cánh tay của hắn, nàng gấp gáp muốn biết đáp án.
Nghe vậy mọi người cũng tập trung tinh thần lắng nghe bí sử này. Hôm nay sau khi ra ngoài, tin tức này chắc chắn sẽ rung động cả thiên hạ.
Nham Kiều vuốt cằm “Tà sát là thứ đồ gì mà có thể cùng so sánh với long"
"Để dễ hình dung, các ngươi nói Lận Vô Nhai mạnh không mạnh?”
“Đương nhiên mạnh, nếu không có miện hạ, Bỉ Đông Miện hạ, Đại cung phụng, Nhị cung phụng, thì hắn là thiên hạ tối cường hai người đấy” La Thiên Tuyết quả quyết gật đầu.
“Ân, như vậy ta có thể nói thẳng, nếu hắn tại không dựa vào Đỉnh mà chống cự, ta có thể nháy mắt giết chết hắn đấy"
"Mà ta hiện tại nếu đụng phải đầu kia mẫu long thời kỳ toàn thịnh, cũng sẽ bị trong nháy mắt giết chết đấy” Nham Kiều đưa ra nhận xét khá là khách quan.
“Ầm”
Nghe câu đầu bọn hắn còn có thể chấp nhận, nhưng nghe câu sau toàn bộ đều đờ đẫn.
Có thể miểu sát người có thể miểu sát Lận Vô Nhai.
Đây là cái gì cấp độ thực lực, cho dù thần đi nữa cũng không thể mạnh thái quá như vậy đi.
'Lộc Cộc'
“Ngay cả miện hạ nếu đối đầu cũng phải bị miểu sát sao?” Trác Thanh Thanh khô cằn nuốt một ngụm, run rẩy hỏi.
Không chỉ nàng, La Thiên Tuyết, Mộ Kiếm Ly, An Tứ Phương, Phong Thanh Dương, thậm chí Tiết Mục đều bị chấn rung động tại chổ trợn tròn mắt, chứ đừng nói đến người của Viêm Dương tông cùng lục phiến môn bộ đầu.
Còn có một tiểu nữ nhân ẩn nấp trong bóng tối cũng bị tin tức này chấn động đến ngây dại.
Qua một hồi lâu, La Thiên Tuyết mới miễn cưởng ôm lấy hắn mà hỏi “Nó làm sao mạnh như vậy a miện hạ?”
Nham Kiều buồn cười vuốt đầu nàng, thản nhiên nói “Dù sao đầu kia mẫu long cũng sống ít nhất mấy chục vạn năm rồi, không mạnh đều không có thiên lý a”
“Lộc cộc”
Lần này bọn người lại khô cằn mà nuốt một ngụm nước bọt, sống mấy chục vạn năm, mà lại là ít nhất.
Đây là sống bao nhiêu lâu a, là trường sinh bất tử có được hay không.
Tại thế giới này cường giả Động Hư cũng chỉ vài trăm năm tuổi thọ mà thôi, nghe vạn năm làm đơn vị tính toán, bọn hắn đều bị chấn đến mơ màng rồi.
“Nếu có cơ hội ta dẫn các ngươi đi gặp nàng một mắt, nhưng hiện tại thì không được rồi”
Nham Kiều ôm lấy La Thiên Tuyết còn hơi run kiều tiểu thân thể, cười nói.
“Tốt, tuy đầu này Hắc Giao hơi yếu, nhưng đem về cho Thanh Thu nuôi giữ nhà hay trêu đùa vẩn được, bây giờ nên quay về thôi” Nham Kiều hơi vung tay, trong không khí hư không hóa thành to lớn huyền băng đại thủ mang theo khôi giáp, như nắm con mèo nhỏ mà bắt lấy Hắc Giao, sau đó mang theo Trác Thanh Thanh các nàng quay về.
Trước khi đi, Nham Kiều trên thân Hắc Giao rút ra số lớn Hắc Giao huyết, tiện tay ngưng kết tạo thành một khỏa huyết tinh hạch, lại hút lấy một đóa hắc hoa nơi xa, sau đó cùng nhau mà ném về trong một góc tối.
Nhìn xem Nham Kiều như nắm gà con mang theo to lớn Hắc Giao bay đi, mọi người ở đây vẩn còn đờ đẫn mà tiêu hóa lượng lớn tin tức kinh người lúc nãy.
Mà trong bóng tối Tần Vô Dạ nhìn xem trên tay Huyết Giao kết tinh cùng với Hắc Giao Huyết Hoa, thất thần hồi lâu.
Nhìn xem Nham Kiều hướng đi, nàng nhìn thật lâu, rồi lại vũ mị mỉm cười, lẩm bẩm “Quả nhiên đối với nữ nhân vẫn rất ôn nhu nha"
"Đợi ta thành tựu Động Hư lại đi cảm tạ người vậy, thân thể này giao cho hắn cũng là ta vinh hạnh”
“Thiên hạ này lại còn tồn tại kinh khủng như vậy long, xem ra trước giờ chỉ là ếch ngồi đáy giếng"
"Thế giới nước còn rất sâu đây, mà muốn hiểu rõ chỉ có cách đi theo vị này”
“Thật đúng là biết treo nhân gia khẩu vị, hừ” nàng kiều hừ một tiếng, thân hình chậm rãi biến mất.
Nàng đây là quay về Linh Châu thành bế quan đi, dù sao thiên hạ hiện tại nơi đó là xem như an toàn nhất rồi.
Mà theo số đông người còn lại tỉnh hồn, vô số tin tức thông qua Hồn Đạo khí truyền khắp thiên hạ, bên trong chứa những gì bọn hắn nghe thấy tất cả hôm nay.
Một ngày này thiên hạ trời đều sẻ bị chấn đến lật tung đi.
Nham Kiều không quan tâm bọn hắn, mà mang theo to lớn Hắc Giao quay về Yến Chi Phường.
Hứng thú mà mang nó đặt tại bên trong một bể nước ở hậu viện bắt đầu điều giáo lấy, hắn khá là thích thuần dưỡng động vật nha.
Phía ngoài Trác Thanh Thanh cũng đem tin tức hôm nay nghe được mà kể lại cho Tiết Thanh Thu, Di Dạ, Nhạc Tiểu Thiền cùng Lưu Uyển Hề nghe.
Ngay cả Tiết Thanh Thu cũng khiếp sợ không nhẹ, dù sao Nham Kiều cũng chưa kể cho nàng nghe về chuyện này đâu.
“Có thể miểu sát Hợp Đạo cấp, lại đã sông mấy chục vạn năm, khủng khiếp” Di Dạ thân thể nhỏ nhắn co lại trên ghế, lắp bắp mà nói.
“Sống mấy chục vạn năm long, như vậy có khác nào trường sinh cơ chứ, đây là Long thần sao?” Nhạc Tiếu Thiền cũng tái lại khuôn mặt mà khiếp sợ, nàng quả nhiên nói trúng.
Lưu Uyển Hề thì cũng không kém gì mấy, đều bị cái này bí sử chấn kinh đến khuôn mặt trắng bệch.
...