Kỳ Trân Các bên trong, lúc này bầu không khí cũng không phải nhẹ nhàng như vậy.
Lâm Đông Sinh chính mắt thấy buổi đấu giá của mình bị phá hủy, vốn định lớn tiếng mà mắn chửi lục phiến môn bọn người là vô dụng đấy.
Nhưng nhìn xem khuôn mặt Tuyên Hầu cũng ầm trầm ra nước, cho nên cũng không muốn đâm đầu vào đống lửa.
Thế là đem tức giận dồn hết về Tề Trường Sinh cái này kẻ cầm đầu.
“Thật giảo hoạt, cố ý dùng chiến ngẫu tự hủy động tĩnh mà thu hút ánh mắt của tất cả mọi người tại đây, lại giấu ở chổ tối mà điều động một chiến ngẫu khác đoạt lấy đồ mình muốn, là chúng ta quá sơ xuất rồi” Hạ Hầu Địch khuôn mặt không mấy đẹp đẽ, cắn răng nghiến lợi mà nói
“Tất cả là thùng cơm, đồ vô dụng” Thanh âm Lâm Đông Sinh chửi bới thuộc hạ của mình, rơi vào tai Lục Phiến Môn càng làm cho Hạ Hầu Địch khuôn mặt càng đen hơn.
Nàng nghe ra đối phương cũng đang chửi lục phiến môn đấy, tuy nhiên lần này đúng là sai lầm của người mình dẫn đến, nên chỉ có thể im lặng.
“Người của Võ Hồn Điện không ra tay sao?” Trịnh Hạo Nhiên cùng Tiết Mục đến bên cạnh nghi hoặc hỏi.
“Hừ, Tề Trường Sinh rất khôn khéo, hắn chỉ tại bên trong Kỳ Trân Các phá hư, khi ra bên ngoài thì một cái rắm cũng không giám phóng, bon họ đương nhiên không đi xen vào” Lâm Đông Sinh buồn bực nói.
Lần này đấu giá hội, khuôn mặt của Tung Hoành Đạo ném đến tận nhà rồi.
Loading...
Nếu không thể có một kết quả mà giao phó cho mọi người, về sau ai còn giám tham gia Kỳ Trân Các bọn hắn tổ chức đấu giá nữa chứ.
“Miễn là không phá hư trật tự bên ngoài, Võ Hồn Điện là sẽ không tham dự vào đấy” Tiết Mục thở dài nói.
“Ngươi mưu ma quỷ kế nhiều như vậy, hiện tại ngươi cũng là địa đầu xà tại đây, ngươi nghĩ kế xem” Hạ Hầu Địch hướng về Tiết Mục nói
Thế là cả đám người một câu ta một câu mà bàn bạc lấy, cuối cùng cũng nhờ có Trịnh Hạo Nhiên có bổn mạng linh khí mà đưa ra cách truy tung.
Vì thiếu đi nguyên liệu cuối cùng lại bị Tề Trường Sinh cướp đi, cho nên có thể dựa vào bán thành phẩm pháp khí mà truy tung vị trí của nó, đúng là may mắn trong bất hạnh.
Một đoàn người đi theo dấu vết, vượt qua một số ngọn núi mà đi đến một huyệt cốc, vốn định tiến vào.
Tuy nhiên chưa kịp thăm dò thì bên trong đã bạo phát chấn động cực lớn, cả tòa núi hùng vĩ trong mây đổ sập mà xuống.
Đám người ngốc trệ hai mặt nhìn nhau, đây là tình huống gì, Tề Trường Sinh tự biết khó thoát mà nổ núi tự sát hay sao.
Trịnh Hạo Nhiên khuôn mặc khó coi nói “Ta đã mất dấu hoàn toàn rồi”
Tuyên Triết ánh mắt hơi co lại, một lát mới nhẹ giọng nói “Ta cảm nhận được Động Hư ba động, rất có thể Tề Trường Sinh đã bị bắt đi rồi”
Nghe thế ánh mắt mọi người co rụt lại.
“Ở Linh Châu này ngoại trừ bọn họ ra, không có Động Hư nào khác giám giống trống khua chiên như vậy” Tiết Mục nghĩ tới điều gì, hơi có thâm ý mà nói.
“Như vậy tại sao không tại trong thành ra tay, mà phải đợi đến hiện tại?” Hạ Hầu Địch nghe hiểu ý, nhưng vẩn có chỗ trống nghi hoặc.
Một đoàn người lại trầm mặt, mà một bên Lâm Đông Sinh nghe nói chuyện này liên quan đến Võ Hồn Điện, nội tâm thì đã từ bỏ truy tìm Tề Trường Sinh ý niệm rồi đấy, về nhà tiếp tục kinh doanh là được rồi.
“Bọn họ là để ý đến Thần Cơ Môn chiến ngẫu"
"Trong tòa núi này tất nhiên là cứ địa của Tề Trường Sinh, bên trong có số lớn Chiến Ngẫu cùng tài liệu nghiêm cứu, mà dựa theo tình hình này, Tề Trường Sinh rất có thể đã bị bắt đi” Thần Cơ Môn Lý Ứng Khanh đột nhiên than nhẹ nói.
“Bọn hắn muốn nắm giữ Thần Cơ Môn hạch tâm đạo lý... đáng chết!!!” Hạ Hầu Địch nắm chặc nấm đấm, tức giận đến mắng chửi người.
Cái này liên quan rất rộng, nàng còn chưa thể làm chủ được.
Phải báo về triều đình mới có thể ứng đối, nhưng nàng có thể nắm chắc rằng, sẽ không có bọt nước nào nổi lên.
Bởi vì hiện tại Đại Chu đều cẩn thận mà không giám đắc tội Võ Hồn Điện, chuyện này đa phần sẽ chìm vào đấy cốc rồi.
Lâm Đông Sinh cảm thấy mình không nên dây dưa quá sâu vào sự tình lần này, thế là hướng mọi người chấp tay “Tại hạ có việc giải quyết, cáo từ rồi”
Nói xong muốn mang theo thuộc hạ nhanh chóng ly khai, hắn chỉ muốn làm ăn mà thôi.
Dính líu đến sự tình này là không có chút nào chổ tốt, ngược lại có thể nguy hiểm đến tính mạng đó a.
“Lâm chưởng quỷ tạm dừng chân đã” Tiết Mục nhanh chóng gọi lại.
“Tiết tổng quản có gì chỉ giáo?” Lâm Đông Sinh hiện tại chỉ muốn rời đi nơi thị phi này, cho nên ngữ khí cũng không như bình thường khách khí như vậy.
Mọi người cũng nhìn về phía Tiết Mục.
“Tuy Tề Trường Sinh bị bắt đi, nhưng các ngươi có nghĩ, một mình Tề Trường Sinh tại sao có thể lẩn trốn lâu như vậy, lại có thể mở mang một căn cứ"
"Hắn lấy đâu ra nhiều tài nguyên như vậy, tất nhiên chỉ có thể là có thế lực phía sao ầm thầm hổ trợ mà thúc đẩy hắn” Tiết Mục nói ra suy nghĩ của bản thân.
“Ý của Tiết tổng quản là có người đẩy tay phía sau?” Lâm Đông Sinh nghe vậy cũng nghĩ đến việc này, ánh mắt nheo lại.
Bọn người ánh mắt lắp lóe, đã Tề Trường Sinh bị Võ Hồn Điện mang đi, bọn hắn không có cách nào.
Nhưng nếu thật sự có một bên khác lẩn đi vào, như vậy tất nhiên phải hứng chịu tất cả lửa giận của mấy thế lực này mới được.
“Qua ngọn núi này, phía bên kia là Tâm Ý Tông địa bàn” An Tứ Phương đột nhiên lầm bầm.
“Nơi này tuy còn tại Linh Châu địa giới, nhưng tiếp xúc Tâm Ý Tông lại thuận lợi vô cùng, nếu như vậy Tề Trường Sinh đem căn cứ xây dựng tại đây cũng có thể hiểu” Tuyên Triết cũng gật đầu mà đồng ý.
“Được lắm, Tâm Ý Tông” Lâm Đông Sinh khuôn mặt âm trầm mà nói.
Tổn thất uy tín của Kỳ Trân Các, hiện tại rốt ruột tìm được chổ phát tiết, không trút giận lên Tâm Ý Tông làm sao giao phó với tông chủ.
Hạ Hầu Địch cùng Tuyên Triết cũng ánh mắt nguy hiểm, rõ ràng cũng đã nhận định nguyên nhân tất cả là do Tâm Ý Tông gây ra.
Hiện tại dù cho không phải Tâm Ý Tông làm, thì trong lòng bọn hắn cũng phải tin là có, tìm một đối tượng mà hướng về phía trên giao phó mới được.
Chưa kể khả năng này rất cao đó a.
Trịnh Hạo Nhiên cũng đã hiểu rõ tình hình, đành vò đầu nói “Như vậy, sự tình đến đây là kết thúc đúng không”
Nghe hắn nói vậy, mọi người còn lại đều trừng hắn một mắt. Đương nhiên là kết thúc, không lẽ ngươi muốn đến cửa Võ Hồn Điện mà đòi người, muốn chết hay sao a ngươi.
Cứ như vậy một đội ngũ cuồn cuộn mà đến, cũng rất nhanh mà quay về, tất cả trở thành công cóc.
Nhưng tin chắc sao khi trở về Linh Châu thành, Viêm Dương Tông, Tung Hoành Đạo, Lục Phiến Môn đều sẽ nhằm vào Tâm Ý Tông mà trả thù đấy.
Trên đường đi về, Hạ Hầu Địch đi bên cạnh Tiết Mục nói nhỏ “Tiết Thanh Thu bây giờ đã ngã vào lòng nam nhân khác, ngươi vẫn định tại Viêm Dương tông mà vùng vẫy sao”
Nàng lúc trước cứ ngỡ hai người này mới là một đôi, nhưng vài ngày trước nghe tin Tiết Thanh Thu đã thuộc về người khác, mà Tiết Mục cũng bị đẩy đi Viêm Dương tông.
Từ đó thấy rõ Tiết Thanh Thu đã quyết ý cắt đứt quan hệ của hắn với Tinh Nguyệt Tông.
Tiết Mục nhớ đến nữ nhân phong hoa tuyệt đại kia, hiện tại đã là nữ nhân của người khác
Nghĩ đến nàng ỉ ôi mà chịu lấy nam nhân khác giày vò dưới thân, những ngày này hắn cũng rất đau khổ.
Tuy nhiên đã rất cố mà quên đi chuyện này, hiện tại nghe Hạ Hầu Địch nhắc lại lần nữa, không tự chủ siết chặc nấm đấm.
Hắn cũng không trả lời Hạ Hầu Địch, cứ như vậy im lặng quay về.
Yến Chi Phường bên trong, Tiết Thanh Thu đang nghe vào đệ tử báo cáo.
“Hiện tại cả Linh Châu thành đều nói rằng Tâm Ý Tông hậu thuẫn Tề Trường Sinh khiêu khích Tung Hoàng Đạo, cố ý che giấu tội phạm triều đình"
"Việc này cũng đã có Lục Phiến Môn chứng thực, Viêm Dương Tông Tiết tổng quản củng tham dự vào” nữ đệ tử nói ra sự việc hôm nay, sự tình đã khuếch tán ra xung quanh các châu.
“Đây là cố ý chụp nồi lên Tâm Ý Tông, thú vị, ngươi lui xuống trước” Tiết Thanh Thu phất tay vẩy lui đi nữ đệ tử.
Nàng quay đầu nhìn xem Nham Kiều, hắn đang híp mắt tựa lưng vào to lớn ngực sữa trắng nõn của sư tỷ mình Lưu Uyển Hề mà nhàn nhã hưởng thụ nàng ôn nhu xoa vai.
“Có ý tưởng gì sao?”
“Không ngoài tìm một đối tượng gánh lấy trách nhiệm, dù phải hay không bọn hắn đều sẽ đem nồi này úp triệt để lên Tâm Ý Tông"
"Nếu chúng ta lấy Hư Thực Đỉnh chuyển dời đến Tinh Nguyệt tông, tà sát có nổi lên hay không”
Nham Kiều trở mình, đem Lưu Uyển Hề cái này mê người thân thể ôm vào lòng, ngửi trên mái óc nàng mùi hương, mỉm cười nói.
Mà bị hắn ôm vào lòng như vậy, Lưu Uyển Hề lại rất thỏa mãn mà đem thân thể mình dán sát vào lòng nam nhân này, ánh mắt nàng như chảy ra xuân thủy mặc hắn ôm ấp vuốt ve.
“Sẽ không đấy, khoảng cách không quá xa, đỉnh di chuyển cũng sẻ không ảnh hưởng”
Tiết Thanh Thu cũng không để ý hành động của hai người, lắc đầu nói, rồi lại giật mình “Ngươi là dự đỉnh đoạt Hư Thực Đỉnh”
“Là Tinh Nguyệt Tông đoạt đỉnh, không phải Võ Hồn Điện nha” Nham Kiều đối với nàng ngoắc tay, lắc đầu cười nói.
Tiết Thanh Thu lườm hắn một mắt, ngoan ngoãn mà đi đến, mềm mại chui vào lòng hắn, hai mỹ nhân tuyệt thế khuynh thành đều bị hắn ôm trọn vào lòng.
“Nếu Võ Hồn Điện đoạt, thiên hạ này đều sẽ loạn rồi"
"Nhưng nếu là Tinh Nguyệt Tông đoạt, thì không ai suy nghĩ gì thêm cả, dù sao tà sát không nổi lên”
“Ân, đúng là như vậy” Tiết Thanh Thu cũng hiểu ý tứ của hắn, gật đầu nói.
Võ Hồn Điện nếu mưu đồ đoạt đỉnh, thiên hạ này đều sẽ bị động dây thần kinh mà tụ lại cùng nhau phản kháng lấy.
Nhưng nếu là nàng mưu đỉnh, Nham Kiều trợ giúp thì lại mang ý nghĩa hoàn toàn khác.
Đó chỉ là Nham Kiều sủng ái nàng mà giúp nàng tranh đỉnh, như vậy thiên hạ sẽ không suy nghĩ quá nhiều.
Tiết Thanh Thu biết hắn cũng không muốn đỉnh làm gì, tranh đỉnh chỉ là giúp nàng tu luyện dễ dàng hơn thôi, ánh mắt cũng ẩn chứa tình ý nhiều hơn, chủ đông mà trên miệng hắn hôn nhẹ.
Lưu Uyển Hề nằm trong lòng Nham Kiều nghe hai người bàn luận, nội tâm cũng vô cùng phức tạp.
Tâm Ý Tông là chính đạo đỉnh cấp tông môn, khi xưa Tinh Nguyệt tông đối đầu với nó chỉ có phải né tránh phần.
Nhưng bây giờ tại trong miệng sư muội lại nghe ra rất nhẹ nhõm, không để ý nhiều như trước.
Đây tất cả đều do nam nhân này mang lại, bởi vì hắn trợ giúp mà các nàng đã không phải bị kêu đánh kêu giết như xưa nữa, có thể quang minh chính đại mà kinh doanh tông môn.
“Miện hạ, Uyển Hề nguyện đời này giành tất cả cho người” Nàng hai mắt mê ly mà ôm lấy cổ Nham Kiều, nỉ non nói.
...
Ps: Nếu các bạn thích truyện của tác, và có ý định muốn ủng hộ tác thêm một chút động lực, thì tại đây nha!
VietinBank: 109874497616
CAO THANG AN