logo
Thể loại
Xếp hạng
Số chương
...
VIP
Chia sẻ:

Nội dung chương

Hạ Hầu Địch đi đến Tinh Nguyệt Các mục địch cũng đã đạt thành.

Ánh mắt nhìn xem Tiết Mục ngồi tại đó uống trà, nàng đứng dậy nói.

“Tiết Mục, Tân Tú phổ hiện tại có một số việc cần chỉnh sửa, chúng ta cần bàn lại”

“Ân” Tiết Mục hướng về Nhạc Tiểu Thiền gật đầu, cùng Hạ Hầu Địch rời đi.

Phủ thành chủ.

Nơi đây trước giờ là vô chủ đấy, nhưng hiện tại bị Hạ Hầu Địch trưng dụng để mà dừng chân mấy ngày.

Đại sảnh bên trong, Tuyên Triết bọn người đều ngồi tại đây mà nhìn hai người.

“Ngươi hiện tại có thể điều động bao nhiêu nhân lực của Tinh Nguyệt Tông”

Hạ Hầu Địch gác chân bắt chéo lên mà hỏi.

Nghe vậy, Tuyên Triết cùng Lý Ứng Khanh đều nhìn về phía Tiết Mục.

Loading...

Lúc nãy tại Tinh Nguyệt Các sự tình, có thể thấy được hắn tiếng nói rất không có trọng lượng trong tông môn.

Nghe vậy, Tiết Mục cũng thở dài trầm ngâm nói “Nói thật, ta tại Tinh Nguyệt Tông treo lấy Đại tổng quản danh dự, nhưng thực quyền lại hoàn toàn không có!"

"Từ khi việc làm ăn của Tinh Nguyệt Các đi vào quỷ đạo, tiếng nói của ta càng thấp vô cùng”

“Nếu không, ngươi trực tiếp gia nhập vào Lục Phiến Môn, dù sao hiện tại ngươi cũng là kim bài bộ đầu” Hạ Hầu Địch sáng lên ánh mắt nói.

Bên cạnh Tuyên Triết cùng Lý Ứng Khanh cũng gật đầu, tài năng của Tiết Mục là rất rõ rệt đấy.

Chỉ vì tại trước mắt Tinh Nguyệt Tông, hoàn toàn không có chỗ cho hắn phát huy mà thôi.

Nghe vậy, Tiết Mục cũng đã có dao động, nhưng lại lắc đầu nói “Ta cần suy nghĩ thêm thời gian”

Yến Chi Phường!

Nhạc Tiểu Thiến đang cùng Tiết Thanh Thu bàn luận sự tình hôm nay.

“Sư phụ, hiện tại Tiết Mục tiếng nói đều đã không có ai nghe"

"Tiếp tục như vậy, con cảm thấy thúc thúc hắn rất có thể sẽ rời khỏi Tinh Nguyệt Tông”

Tiết Thanh Thu nhìn xem đệ tử mình gấp gáp bộ dạng, đương nhiên biết nàng bản thân lo cho Tiết Mục.

Nàng cũng biết rõ việc này chứ, nhưng hiện tại Tinh Nguyệt Tông tình thế sáng sủa, tương lai một mảnh đường bằng phẳng, thật sự không cần Tiết Mục giày vò cái gì.

Còn nữa, Bỉ Bỉ Đông ý tứ mờ mịt nàng cũng rất rõ ràng, nếu có thể trở thành người một nhà thì Tinh Nguyệt Tông càng thuận lợi phát triển hơn.

Lúc trước một ít xúc động với Tiết Mục qua thời gian này cũng đã lắng lại, không còn mù quáng như lúc trước nữa.

Đang lúc nàng muốn nói gì, bên cạnh Hàn Băng Chi môn thình lình xuất hiện.

Nham Kiều nhẹ nhàng bước đi mà ra, nhìn hai sư đồ cười nói.

“Đông nhi ý tứ ngươi không cần quá để bụng, dù sao Nham Kiều ta cũng không phải thiếu nữ nhân đến trình độ ép buộc người khác như vậy!"

"Hợp tác giữa hai bên đang rất tốt, ta cam đoan sẽ không dừng lại!”

Tiết Thanh Thu trầm mặc nhìn kỹ hắn hồi lâu.

Còn bên cạnh Nhạc Tiểu Thiền cũng cẩn thận mà đánh giá vị này Nham Kiều miện hạ.

Nàng đã từ các tỷ muội nghe về nam nhân này rất nhiều, nhưng hiện tại mới là lần đầu tiên gặp mặt.

Quả thật khí chất rất đặc biết, tiêu dao tự tại không bị trói buột, cộng thêm uy thế tự mang bên mình...tất cả tạo thành vô tình lực hút chi mạng với nữ nhân.

Nàng cũng hiểu vì sao Trác Thanh Thanh các nàng, lại si mê người này như vậy.

Thấy Tiết Thanh Thu như có điều suy nghĩ, Nham Kiều lắc đầu bước rời đi.

Hắn hôm nay có hứa mang theo Trác Thanh Thanh, La Thiên Tuyết các tiểu yêu nữ đi ra ngoài khơi biển cả du ngoạn đâu.

Dù sao, hiện tại các lão bà ở nhà đều bế quan hết rồi.

Nhìn xem Nham Kiều biến mất.

Nhạc Tiểu Thiền nhìn xem sư phụ mình trầm mặt hồi lâu, nhịn không được nhỏ giọng nói.

“Sư phụ, người thật sự không còn tình cảm với Tiết Mục?”

Tiết Thanh Thu ánh mắt bình tĩnh, nhàn nhạt nhìn nàng nói “Lúc trước bất quá là do nội tâm một mực kìm nén đã lâu, có chút bốc đồng, hiện tại cũng đã suy nghĩ kỹ!”

“Tiết Mục quả thật không hợp cùng dạng này ma đầu như ta!"

"Hắn trong lòng, là luôn ghét bõ cái gọi là cao thủ giang hồ, mang theo sức mạnh áp đảo chúng sinh mà phá hoại quy tắc vốn có trong lòng hắn đấy"

"Thật ra, người như hắn không hợp với thế giới này” Tiết Thanh Thu ánh mắt nhìn về phương xa, lạnh nhạt nói.

“Người là thật muốn làm nữ nhân của Nham Kiều miện hạ?” Nhạc Tiểu Thiền kinh nghi nói.

“Dù sao thì miện hạ cũng là nam nhân ưu tú nhất mà sư phụ từng gặp được!"

"Lý niệm của hắn cùng ta lại có nhiều điểm giống nhau, làm nữ nhân của người như vậy cũng không tệ!”

Tiết Thanh Thu mỉm cười nói, lại nhìn đệ tử mình một chút bồi thêm một câu “Ngươi đi nói cho Tiết Mục, Viêm Dương Tông đã tỏ ý muốn quay lại phụ thuộc chúng ta,"

"Hiện tại để hắn đi tiếp nhận, về sau nơi đó do hắn tự quyết, xem như trả ơn hắn tại Kinh Sư làm tất cả”

“Ân, đệ tử đã hiểu”

Nhạc Tiểu Thiền hiểu ý sư phụ của mình, gật đầu rời đi tìm đệ tử truyền tin.

Ban đêm hôm ấy, Nham Kiều mang theo một mực cười toe toét Trác Thanh Thanh các nàng, chậm rãi quay về Yến Chi Phường.

Tiết Thanh Thu nhìn xem tiến đến Nham Kiều, mềm mại nhỏ giọng nói “Miện hạ, có thể cùng Thanh Thu trò chuyện một lát sao?”

“Đương nhiên, mỹ nhân mời làm sao có thể từ chối” Nham Kiều gật đầu cười, bước đi theo nàng về hậu viện.

Trác Thanh Thanh các nàng rất hiểu chuyện, đều mang theo hiểu ý mà quay về phòng mình.

Một ngày này, các nàng được Nham Kiều mang đi theo bên cạnh du ngoạn khắp nơi.

Nội tâm đặc biệt vui vẻ, đã vô cùng thỏa mãn.

Nhất là Trác Thanh Thanh, nàng hôm nay lại được miện hạ sủng ái đến toàn thân bất lực, nội tâm càng thêm mê luyến nam nhân này rồi.

Hậu viện bên trong.

Tiết Thanh Thu trên người mặc lấy hắc y váy dài, thân hình thướt tha uyển chuyển theo gió mà lộ ra một cỗ phong tình.

Đứng dưới ánh trăng, nàng cứ như vậy nhìn xem bầu trời đầy sao, giai nhân kết hợp với thiên nhiên hùng vĩ, quả thật là một bức tranh tuyệt thế.

Tiết Thanh Thu trầm mặt một lát, sau đ nói khẽ “Ngươi có mục đích gì với thiên hạ này, ta cũng không muốn hiểu rõ"

"Nhưng ta hi vọng ngươi, có thể một mực giúp đỡ cùng chiếu cố lấy Tinh Nguyệt Tông chúng ta!”

“Đương nhiên, dù sao hiện tại chúng ta vẩn hợp tác rất thuận lợi mà,...ngươi càng là muội muội của Đông nhi” Nham Kiều ngắm nhì nàng bóng lưng tuyệt mỹ, nhẹ gật đầu cười nói.

“Không, ta muốn ngươi chiếu cố nó...như thể nó là đồ vật của ngươi!!” Tiết Thanh Thu quya người lại, chăm chú nhìn hắn mà gằn từng chữ nói.

“Ý ngươi là…thật sự không nên ép bản thân mình như vậy!”

Nham Kiều thở dài “Ta không ích kỷ đến nỗi bởi vì ngươi mà giận chó đánh mèo Tinh Nguyệt Tông"

"Về phía Đông nhi ta cũng sẽ nói rõ, nàng sẽ không vì vậy mà hiểu lầm ngươi”

Nham Kiều nói vừa xong, Tiết Thanh Thu đã nhẹ nhàng đem thân thể yêu mị mềm mại của mình mà chui vào lòng hắn.

Nàng hai cánh tay ngọc chủ động ôm lấy eo hổ của hắn, nhỏ giọng nói “Ta đã gần ba mươi tuổi, cũng đã mệt mỏi lắm rồi!"

"Có thể giống như Bỉ Đông tỷ dựa vào ngươi cái này chỗ dựa vững chắc, cũng là không tệ chút nào!”

Nham Kiều cũng không già mồm, đưa tay ôm lấy nàng thơm ngát mỹ miều cơ thể, một tay vuốt ve lấy mái tóc mượt mà chảy dài xuống lưng của nàng, ôn nhu hỏi

“Không sợ ta là người không chịu trách nhiệm?”

“Ta tin tưởng nam nhân có thể để cho tỷ tỷ, một kỳ nữ như vậy nguyện ý ở bên cạnh, chắc chắn không phải người như vậy”

Tiết Thanh Thu như trút được gánh nặng trong long qua nhiều năm, nàng híp lấy kiều mị mắt đẹp mà hưởng thụ lấy hắn vuốt ve mang đến cảm giác, mềm giọng nói.

Nham Kiều một tay nhẹ nắm lấy tuyệt mỹ cái cằm của nàng.

Ánh mắt mang theo kinh diễm chi sắc, tập trung nhìn xem tuyệt mỹ khuôn mặt này.

Tiết Thanh Thu tuy bị ngoại giới gọi là ma nữ, nhưng nàng cũng lại là một vị có thể mê đảo chúng sinh một yêu nữ chân chính, chỉ là bình thường hiện thân đều mang lấy che mặt mới không ai biết đến mà thôi.

Tiết Thanh Thu ánh mắt hơi ngại ngùng mà cùng hắn đối mặt, nàng nỉ non nói "Miện hạ...về sau xin tốt với Thanh Thu!"

Nham Kiều chăm chú gật đầu, tại trên môi đỏ quyến rũ động lòng người của nàng nhẹ nhàng mà hôn xuống.

Tiết Thanh Thu cơ thể hơi căng cứng, sau đó mềm nhũn mở ra miệng anh đào nhỏ, mặc hắn cuốn lấy lưỡi mềm mại của mình mà trêu đùa lấy.

Cảm giác bị hắn mút lấy đầu lưỡi quả thật làm nàng nội tâm tê dại, mơ mơ hồ hồ mà phối hợp cùng hắn.

Tiếng môi lưỡi giao nhau kéo dài thật lâu, hai người mới tách ra, kéo theo một đạo ngân tuyến mê người.

Nham Kiều một tay nhẹ nhàng cởi lấy váy dài của nàng.

Một thân hình yêu mị đến tận xương, ngay lập tức xuất hiện trong mắt của Nham Kiều.

Da thịt của nàng tựa như tuyết mà trắng nõn, vòng eo như thủy xà lung linh càng thêm nổi bậc bờ mông đẩy đà của nàng, hai chân thon dài thẳng tắp mê người không đền mạng.

Nhìn xem ngạo nhân ngực sửa đang bị yếm đào che lắp một bộ phận, cùng với bên dưới rậm rạp âm mao đào nguyên bị bé nhỏ lụa mỏng tam giác quần cho che lấy, như ẩn như hiện lấm tấm xuân thủy càng thêm tô đậm nơi đó dâm mỹ.

Nham Kiều ánh mắt nhất thời lộ ra vẻ mê mẩn, cứ như vậy chăm chú mà thưởng thức.

“Đẹp không?” Tiết Thanh Thu cảm nhận được hắn đối với mình mê luyến, yêu mị mà lườm hắn hỏi.

Nham Kiều không trả lời, một tay chậm rãi đem đạo kia tam giác quần cho tách ra, chăm chú nắm lấy toàn bộ đào nguyên rậm rạp.

Mềm...ấm áp cùng tươi non.

Đây là những gì hiện lên trong đầu Nham Kiều lúc này.

Tiết Thanh Thu bị sờ đến nơi nhạy cảm làm cho động tình không thôi, tự tay kéo xuống yếm nhỏ.

"Thanh Thu cơ thể như thế nào a miện hạ?" nàng hành động để cho hai ngọn núi tuyết trắng nõn lắc lư lên xuống, nỉ non nói.

“Rất đẹp, rất tuyệt mỹ”

Nham Kiều khô khốc nói một tiếng, sau đó mạnh mẽ mà ngậm lấy mê người tuyết trắng nhũ phong này mà mút lấy, một tay tại trên anh đào phía trên trêu đùa.

“Ư...ư...ân” Tiết Thanh Thu bên dưới khe huyệt cùng ngực sữa bị hắn chiếm lấy, lập tức bị khoái cảm lan tràn.

Nàng nhịn không được rên rỉ một tiếng mê người, hai tay dùng sức trên người nam nhân này mà vuốt ve thân thể cường tráng của hắn.

Nàng là ma môn yêu nữ, một khi quyết định trao thân thì không còn ngại ngùng như hoàng hoa khuê các.

Rất nhanh đã chủ động nghênh hợp nam nhân này, để cho hắn dễ dàng chiếm lấy cơ thể mê người của mình.

Bổng nhiên trời đất quay cuồng, mở mắt ra nàng đã thấy Nham Kiều ánh mắt mê luyến mà đè trên cơ thể của mình trên giường.

Trong lòng thầm than thực lực hắn quả thật kinh khủng, rồi lại hiện lên y ý tự hào.

Dù sao hắn càng mạnh, chứng tỏ nàng lựa chọn càng chính xác.

“Thanh Thu! lúc trước hành tẩu giang hồ lúc, chắc chắn có rất nhiều tuấn kiệt đều nghĩ có được ngươi đúng không?”

Nham Kiều chăm chú ngắm nhìn cơ thể hoàn mỹ trắng nõn như ngọc của nàng, nhẹ giọng nói.

Cơ thể của Tiết Thanh Thu thật sự quá mức hoàn mỹ!

Khê cốc của nàng lúc này như ẩn như hiện giữ rừng âm mao rậm rạp, từng dòng mật dịch từ mật huyệt chầm chậm chảy xuống giường!

Hắn nhịn không được đưa tay nhẹ nhàng đi xuống mà vuốt ve mê người mật huyệt này, mềm mại ấm áp cảm giác thật rất tuyệt.

Nộn huyệt của nàng hết sức béo mập, màu hồng phấn khe huyệt tại giữa rừng âm mao tựa như một kho bảo tàng tuyệt thế.

“A…a...ngươi có để ý sao…ư” Tiết Thanh Thu lần đầu tiên bị nam nhân vuốt ve tại mật huyệt.

Cảm giác khác lạ làm cho nàng môi đỏ mở ra, ưỡn lên cái cổ trắng nõn mà rên rỉ.

“Làm sao lại để ý, chỉ là tự hào mà thôi!"

"Tuyệt mỹ như ngươi đây, hiện tại là nữ nhân của Nham Kiều ta!”

Nham Kiều hôn lên đôi môi mê người của nàng, mà người sau cũng vô cùng thuận theo mà mở ra môi mềm, mặc cho hắn tham lam chui vào.

Rất nhanh, hai lưỡi lại quấn quýt lấy nhau mà tham lam mút lấy.

Nham Kiều đem giai nhân thon dài đùi đệp nhẹ tách ra, để lộ béo mập nộn huyệt trong mắt của hắn.

Dùng thô to quy đầu tại khe huyệt tràn trề dâm thủy này chà sát, chậm rãi trêu chọc lấy.

"Ngô...a...ân...!" Tiết Thanh Thu miệng nhỏ bị bá đạo chiếm lấy, chỉ có thê ngô ngô mà rên rỉ.

Đột nhiên nàng cơ thể run lên dữ dội, hạ thể theo đó co rút mạnh mẽ.

Bên phía dưới, thô to nóng bỏng dương căn tại khe cốc trơn mượt đầy mật dịch của vưu vật này mà liên tục ma sát lấy.

Hai tay Nham Kiều nắm lấy hai cái ngạo nhân cao vút tuyết trắng của nàng mà mạnh mẽ xoa nắn, thỉnh thoảng tại trên hạt đào hồng hào gảy nhẹ.

“Nham Kiều…sướng lắm…thật sướng...a...a...a” Tiết Thanh Thu sảng đến thân thể run rẩy, hay tay gắt gao ôm lấy mà đòi hỏi hắn càng hôn nhiệt tình.

Hai người dạo đầu một lúc lâu, để cho hiện tại thân thể của Tiết Thanh Thu đã toàn thân đỏ ửng, bên dưới mật huyệt bị bao phủ bởi mật dịch tràn lan.

Nham Kiều hơi động, dương căn thô to một phát mạnh mẽ chui vào đào nguyên mê người này.

Lập tức từng tia máu đỏ xuôi theo dương căn mà chảy xuống, chứng tỏ rằng nàng hiện tại đã chính thức thuộc về Nham Kiều.

“Ư…thật to…cảm giác...thật tuyệt...Nham Kiều…nhanh làm cho ta thêm sướng…vang ngươi...”

Tiết Thanh Thu ưỡn lấy eo nhỏ vì khoái cảm, nộn huyệt được nàng nâng lên thật cao để cho mật huyệt dễ dàng nghênh đón lấy dương căn thô to kia.

Nàng mê ly ngập nước ánh mắt chăm chú nhìn lấy Nham Kiều, mị hoặc mà dụ dỗ nói.

Nham Kiều nào còn nghĩ gì được, nhanh chóng đại lực rút ra đút vào, thô to dương căn ra ra vào vào mật huyệt non mềm trơn trượt chặt chẽ này.

Mỗi một lần đều mang theo số lớn mật dịch từ bên trong huyệt động của nàng đi ra, hai mép âm thần bị mang ra lắp vào liên tục, mật dịch văng tung tóe rơi lên trên người Nham Kiều.

Hai tay của hắn dừng sức xoa nắn lấy ngực sữa mê người của nàng, bên dưới kẹp chặc vô cùng, sảng khoái cảm giác lan tràn toàn thân.

“Ân…ân…” Tiết Thanh Thu bị thô to dương căn nhanh chóng trừu dập, sảng đến nàng không thể nói ra lời.

Chỉ biết theo bản năng mà thi triển thuật giường chiếu, muốn để nam nhân của mình càng thêm hưởng lạc.

Nham Kiều dương căn tại trong mật huyệt chặt chẽ xông phá, đột nhiên cảm thấy như vô số cánh hoa nhẹ nhàng trêu lấy long đầu.

Vô số mị thịt bên trong mật huyệt của Tiết Thanh Thu, liên tục áp chặt rồi lại dao động chà sát vào dương căn, làm cho hắn như muốn thăng thiên.

Nếu không phải năng lực mạnh mẽ, có thể đã phải lập tức nộp vũ khí.

Tiết Thanh Thu lúc này cũng sảng đến không biết trời đất, mật huyệt, ngực sữa cùng môi lưỡi thơm đều bị hắn mạnh mẽ mà chiếm lấy.

Nhất là bên dưới mật huyệt bị hắn mạnh mẽ mà va chạm, hoa tâm liên tục bị cường thể đỉnh lấy, làm cho khoái cảm như thủy triều tuông vào tâm trí cùng linh hồn của nàng.

Tiết Thanh Thu không tự chủ thét to liên tục “Nham Kiểu…chết…ta chết mất…a...a...a sướng quá…làm chết ta đi …hảo hảo...mạnh quá…ta hảo lão công…thật giỏi…”

Tiết Thanh Thu thật sự chưa từng nghĩ, lại có một ngày nàng bị một nam nhận bá đạo mà thao đến để cho nàng không còn chút tâm trí nào.

Hiện tại tâm trí cùng linh hồn của nàng đã bay đến cửu thiên đi.

Bên dưới mật huyệt cố gắng mà bó chặt lấy cái này thô to quá phận dương căn, muốn cho hắn càng thêm mê luyến đối với bản thân nàng.

Yến chi phường bên trong, hiện tại có hơn phân nữa nữ đệ tử nghe thấy tông chủ nhà mình tiêu hồn rên rỉ thanh âm.

Các nàng đều thật muốn nhìn xem, phải bị thao sảng đến như thế nào mới làm cho vị này uy nghiêm tông chủ, buông bỏ tất cả mà phát ra dâm mỹ âm thanh như vậy.

“Thật là, thật dâm mỹ quá” Di Dạ bĩu môi, tức giận tiếp tục ôm gối mà ngủ.

“Sư muội thật là…miện hạ lại mạnh mẽ như vậy...” Lưu Uyển Hề nội tâm đều hâm mộ hỏng.

Nhưng nghĩ lại mình cũng sẽ là nữ nhân của vị kia đấy, lập tức càng hướng tới rồi, dưới khuê cốc cũng thủy triều ướt đẫm.

Nhạc Tiểu Thiền nghe sư phụ mê người dâm khiếu, làm cho nàng cũng toàn thân nóng hổi, đầu óc trống rỗng lấy.

Trác Thanh Thanh chư nữ thì tự hình dung ra hình ảnh cái kia thô to dương căn mãnh liệt tại mật huyệt của Tiết Thanh Thu ra ra vào vào, đều nội tâm vô cùng hâm mộ.

"Lần sau nhất định là ta bên cạnh miện hạ!"

Trác Thanh Thanh âm thầm quyết tâm.

Qua không biết bao lâu dâm mỹ.

Tiết Thanh Thu mới mạnh mẽ uốn người cong lên thân thể, phía dưới mật huyệt số lớn âm tinh phun mạnh mà ra ướt cả người Nham Kiều.

Nàng hai chân quấn lên lưng Nham Kiều, hai tay ôm chặt cổ hắn, thất thần ôm chặt lấy hắn mà cảm nhận dư vị sau cơn mãnh liệt sóng lớn.

Nham Kiều số lớn dương tinh cũng tuôn trào mà ra, lấp đầy mật huyệt mê người của nàng.

Nham Kiều thở nhẹ ra, nhẹ nhàng hôn trên môi đỏ của nàng.

Bàn tay trên cơ thể của vưu vật này vuốt ve lấy, để nàng càng thêm cảm nhận thật tốt khoái cảm còn lại.

...

Ps: Nếu các bạn thích truyện của tác, và có ý định muốn ủng hộ tác thêm một chút động lực, thì tại đây nha!

VietinBank: 109874497616

CAO THANG AN

Chia sẻ:

Tính cách nhân vật

4

Nội dung cốt truyện

4

Bố cục thế giới

4

Loading reviews...

Lợi ích của thành viên VIP

Nghe và đọc thoải mái mà không quảng cáo

Sở hữu thêm 02 giọng VIP khi nghe

Có server riêng để load nhanh hơn

Nhận mua hộ truyện bản quyền từ nguồn TQ

Gia Hạn