Nhạc Tiểu Thiền chậm rãi đi vào Tinh Nguyệt Các.
Đến đây, nàng cũng bị không khi náo nhiệt nhưng không mang theo mất trật tự làm cho choáng váng.
Nàng chưa bao giờ nghĩ rằng, có một ngày Tinh Nguyệt Tông nàng có thể làm được như vậy, có thể nhận được vô số người cung kính mà đối đãi.
Nàng một đường đi vào một gian phòng tại tầng trên cùng của Tinh Nguyệt Các.
Nơi đây là nơi tập trung tất cả sổ sách buôn bán của các.
Bên trong chỉ có thể là tinh anh đệ tử hoặc chấp sự trưởng lão mới có tư cách đi vào làm việc.
“Ồ, Thiếu tông chủ đã quay lại rồi”
Trác Thanh Thanh đang chăm chú xem xét trên tay sổ sách mua bán, ngẩn đầu nhìn đến Nhạc Tiểu Thiền đi vào, gật đầu chào hỏi.
“Ân, ta đến đây phụ giúp các ngươi một tí”
Nhạc Tiểu Thiền thân thiện gật gật đầu, đối với đồng môn, nàng xưa nay rất là thân thiết.
Loading...
Trác Thanh Thanh ra hiệu cho nàng ngồi tại bên cạnh mình, rót cho nàng một chén trà.
Sau đó cười nói “Thật ra tại đây cũng không quá mức bận rộn như ngươi nghĩ, dù sao thì chỉ cần chúng ta nắm rõ sổ sách thì mọi chuyện không cần quá lo lắng”
Các nàng chỉ phụ trách quản lý, về phần tiếp khách hàng đã có đệ tử bình thường thay phiên nhau đón nhận.
Cho nên những lúc không tu luyện thì các nàng thường tại đây mà quan sát Tinh Nguyệt Các vận hành.
Nhìn xem các thân vệ của sư phụ mình chăm chú cẩn thận mà làm việc, Nhạc Tiểu Thiến có một loại xúc động, nhịn không được nói “Lúc trước chúng ta chỉ được dạy như thế nào câu dẫn nam nhân để mà mang lại lợi ích cho tông môn, nhưng hiện tại lại chỉ cần làm chính đáng như vậy thì đã mang lại lợi ích to lớn, thật khó có thể tin”
“Thật đúng là khó có thể tin, nhưng đó là sự thật, chúng ta hiện tại không còn là ma môn bị kêu đánh kêu giết nữa” La Thiên Tuyết ngẩn đầu vui vẻ nói.
Cứ như vậy Nhạc Tiểu Thiền cũng học cách thống kê sổ sách, một hồi lâu nàng nhớ tới một chuyện mà ngẩn đầu, nói nhỏ
“Trên đường về, ta nghe nói Phong Liệt Dương tên kia hiện tại vẫn còn trọng thương không thể xuống giường, là nguyên nhân nào dẫn đến?”
Nghe vậy, các tiểu yêu nữ đều nhịn không được khúc khích nỡ nụ cười.
Các nàng nhớ đến ngày hôm đó sự việc, cho dù các nàng đều không thể không thông cảm với Phong Liệt Dương xui xẻo, đúng là họa tới không lường được.
“Còn không phải là do Bộc Tường tên chó chết kia liên lụy” Từ Vi Vi nhịn cười nói.
Sau đó các nàng người một câu, ta một câu đem sự tình lần đó thuật lại cho Nhạc Tiểu Thiền nghe.
“Vị kia miện hạ thật đúng là bá đạo đâu” Sau khi nghe xong, nàng không nhịn được hít một hơi thật sâu.
“Như vậy không phải thật tốt sao? Càng bá đạo càng hấp dẫn đó a”
Từ Vi Vi nhớ lại Nham Kiều thân ảnh, không tự chủ nở nụ cười hoa si mà nói, bên cạnh mấy nữ nhân còn lại cũng giống như nàng mà cười khúc khích.
“Một đám tiểu yêu tinh” Trác Thanh Thanh tức giận trừng các nàng một mắt
“Hừ, lần trước không biết là ai lại tự nguyện lột sạch trắng nõn, chỉ mang một cái yếm nhỏ mà tại trong ngực miện hạ nỉ non uốn éo nũng nịu lấy"
"Rồi lại là ai bị miện hạ vuốt ve mật huyệt một tí thì đã bất lực mà tuôn ra cả thân ướt đẫm đây a” La Thiên Tuyết nhịn không được hướng về Trác Thanh Thanh trêu chọc nói
“Phốc...” Nhạc Tiểu Thiền phun ra một ngụm.
Nàng ngơ ngác nhìn xem các yêu nữ này nói ra lời kinh người, lại nhìn phong vận mê người Trác Thanh Thanh, như có điều suy nghĩ.
Trác Thanh Thanh nghe vậy lập tức đỏ bừng cả khuôn mặt, trong đầu nhớ lại lần đó mơn trớn cùng Nham Kiều miện hạ.
Tuy chưa làm một bước cuối cùng, nhưng cả cơ thể mình cũng đã bị miện hạ ăn đến sạch sẽ lưu loát, khóe miệng không khỏi nở nụ cười thỏa mãn.
Linh Châu thành tuy vẩn như trước kia không có tường thành, nhưng tại các lối vào chủ chốt đã dựng lên các cổng thành nguy nga, tạo nên một sự phồn hoa hơn xa lúc trước.
Hạ Hầu Địch, tổng bộ đầu của Lục Phiến Môn hiên ngang mà dẫn theo thủ hạ đi vào cổng thành, nhìn xem phồn hoa bên trong, than nhẹ
“Nghe nói Linh Châu thay đổi nghiên trời lệch đất, hôm nay thấy được, quả nhiên không giả”
“Vũ lực đến trình độ tuyệt đối, đúng là có thể biến một ma quật như Linh Châu thành trước kia trở nên ngay ngắn trật tự như hiện tại”
Nàng thon dài thân ảnh, mỹ lệ dung nhan, kèm theo khí chất lẫm liệt tạo nên một tuyệt thế vưu vật của thiên hạ.
Ngắm nhìn thật lâu, Hạ Hầu Địch ánh mắt mang theo mơ ước “Nếu Lục Phiến Môn chúng ta có sức uy hiếp như vậy, thiên hạ này sẽ không còn loạn lạc nữa rồi”
Nghe nàng nói vậy, xung quanh thủ hạ đều cười khổ lắc đầu không nói, trong tâm trí thầm nghĩ tổng bộ đầu thật biết mơ ước.
Võ Hồn Điện người ta kinh khủng bậc nào, Động Hư cao thủ như mây, chỉ là trấn thủ Linh Châu thành là đã có bốn vị Động Hư chí cường giả cùng với hơn hai mươi Nhập Đạo cao thủ, chính vì vậy mới có thể để thiên hạ người người kính sợ.
Lục Phiến môn hiện tại chỉ có một mình Tuyên Hầu là Động Hư, Nhập Đạo chỉ chưa tới một bàn tay số lượng Ngọc bài bộ đầu, làm sao mà so sánh được.
“Tề Trường Sinh tên kia thật sự có gan tại Linh Châu này gây sự hay sao?” Tuyên Triết một bên đi theo, một bên hướng về một lão giả nói.
Người này chính là Thần Cơ Môn người đứng đầu, Lý Ứng Khanh. Hắn cũng là đi đến hỗ trợ bắt lấy phản đồ Tề Trường Sinh lần này.
Mục đích chuyến này của Lục Phiến Môn cũng không chỉ bao nhiêu đó, mà còn phụ trách giúp hoàng thất mua số lớn Hồn Đạo Khí.
“Tình báo nhận được sẽ không sai, hắn có một vật cần lấy để có thể tiếp tục thí nghiệm của hắn"
"Mà Kỳ Trân Các lần này đấu giá hội lại có món đồ đó, các ngươi đều biết người này quả thật đã điên rồ, không thể theo lẽ thường mà đánh giá” Lý Ứng Khanh vuốt râu nói.
“Chúng ta nên đi đến cùng Tinh Nguyệt tông báo trước một tiếng thì tốt hơn, nếu không sau này gây ra động tĩnh quá lớn sẽ khó mà thu xếp” Tuyên Triết nhắc nhở Hạ Hầu Địch một tiếng
Nghe vậy Hạ Hầu Địch lông mài cau lại, mang theo tức giận nói “Từ khi nào triều đình làm việc lại phải được môn phái giang hồ thông qua chứ”
Tuyên Triết đang định nói gì, thì bên cạnh mọt tên giang hồ nhân sĩ mang theo trào phúng nói
“Hạ Hầu tổng bộ thật hảo khí phách, nhưng ta nhớ sự kiện kinh sư lần trước, lại không thấy Hạ Hầu tổng bộ nhắc đến a…hắc hắc..."
"Đã đến Linh Châu thành, thì là rồng cũng phải cuộn mình lại”
“Ngươi…” Hạ Hầu Địch cùng Tuyên Triết bọn người đều tức giận.
Đặc biệt là Hạ Hầu Địch, nàng càng khống chế không được mà rút yêu đao ra, Quy Linh đỉnh phong khí tức trên người cũng dũng mãnh mà ra.
Mà người trào phúng kia cũng không sợ chút nào, thản nhiên rời đi.
Hắn rất rõ ràng, tại Linh Châu thành là không thể gây chuyện, không thể động thủ đấy, cho nên lúc nãy hắn cũng chỉ nói một câu như vậy mà thôi.
Quả nhiên, lập tức nơi xa có mấy đạo mờ mịt Động Hư chi ý quét mà đến, tại Tuyên Triết trên thân dừng lại chốc lát, rồi khóa chặc lấy Hạ Hầu Địch.
Lập tức thân thế nàng căng cứng, toàn thân lông tơ nổ tung, cơ thể lạnh buốt.
Tuyên Triết lập tức ngăn lại Hạ Hầu Địch trước mặt, ôm quyền ngữ khí tạ lỗi nói
“Các vị bỏ qua cho, tổng bộ đầu chỉ nhất thời không thể khống chế bản thân, chứ không phải cố ý phá hư quy củ của các vị”
Mấy đạo khí thế thấy vậy cũng tản đi, như ngầm đồng ý tạ lỗi.
“Hô…đa tạ Tuyên Hầu… là ta quá lỗ mãng rồi”
Hạ Hầu Địch thở ra một hơi, khuôn mặt áy náy nói.
“Không có gì, về sau không nên lỗ mãng nữa là được, Linh Châu hiện tại đã không thuộc Đại Chu rồi"
"Chúng ta phải hiểu được đều này” Tuyên Triết lắc lắc đầu, than nhẹ.
“Chư vị, trước tiên đi Tinh Nguyệt Các” Hạ Hầu Địch nắm chặc nấm đấm, cắn răng nói.
“Vâng” nghe thấy tổng bộ đầu chịu thỏa hiệp, còn lại mọi người cũng nhẹ nhàn thở ra.
Tinh Nguyệt Các phòng tiếp khách.
“Hạ Hầu tổng bộ thật bá khí, ngay tại Linh Châu thành cũng giám rút đao, tiểu nữ thật bội phục”
Nhạc Tiểu Thiền nhìn xem nữ đệ tử dâng lên trà, bưng lấy nhấp một ngụm, hướng về Hạ Hầu Địch nhóm người mà hơi ngoạn ý nói.
“Là chúng ta lỗ mãng, Nhạc thiếu tông chủ xin đừng để bụng” Hạ Hầu Địch không còn phiền muộn lộ ra, chỉ là nhàn nhạt nói.
Nhìn xem không có nhìn thấy nàng tức giận bộ dáng, Nhạc Tiểu Thiền bĩu môi không còn trêu chọc.
“Không biết chư vị có việc gì phân phó, tân tú phổ cùng tuyệt sắc phổ cũng nên có kỳ thứ hai, không lẽ là vì chuyện này”
Tiết Mục uống một ngụm trà nghi hoặc nói.
Hắn vốn không đến Tinh Nguyệt Các làm gì đấy, nhưng nghe nói Hạ Hầu Địch cùng Tuyên Triết đến đây, hắn lập tức chạy đến, dù sao cũng là đối tác làm ăn của hắn.
Phía Hạ Hầu Địch còn chưa nói gì, một bên chấp sự trưởng lão nghe thế cau mày nói
“Tiết tổng quản nên xem lại cách nói chuyện của mình, chúng ta là làm việc cho Võ Hồn Điện chư vị đại nhân, ‘phân phó’ ở đây là không tồn tại”
Nghe nàng nói như thế, trong phòng bầu không khí lập tức vi diệu, Hạ Hầu Địch cùng Tuyên Triết lông mày gắt gao cau lại, rồi lại nhìn Tiết Mục.
Thầm nghĩ, xem ra quyền nói chuyện của hắn tại Tinh Nguyệt Tông không hề giống như tưởng tượng cao như vậy.
“Tiết Mục chỉ vô ý mà nói như thế, Ngọc trưởng lão không cần chăm chú như vậy” Nhạc Tiểu Thiền nhìn xem lúng túng ở đó Tiết Mục, vội vàng giải vây nói
Nghe nàng nói vậy, Ngọc Trưởng lão mới không nói nữa, yên lặng quan sát.
“Khục, chúng ta đến đây, thứ nhất là mua sắm một lượng lớn Hồn Đạo Khí, thứ hai là vì truy bắt tội phạm nguy hiểm đã lẽn vào Linh Châu"
"Hi vọng đến lúc đó, Tinh Nguyệt tông chư vị hỗ trợ chúng ta một chút bận rộn” Hạ Hầu Địch đi thẳng vào vấn đề.
"Các vị là muốn chúng ta thông báo cho Võ Hồn Điện một tiếng, có thể cho các ngươi động võ truy bắt tội phạm trong thành" Tiết Mục lấy lại tinh thần, hỏi.
"Đúng vậy, hai ngày sau Kỳ Trân Các đấu giá hội là lúc hắn ra tay, chúng ta cơ hội cũng là ngay lúc này" Tuyên Triết gật đầu nói.
"Ân, ta sẽ báo lại cho Thanh Thanh tỷ, nàng sẻ nói một tiếng với phía bên kia"
Nhạc Tiểu Thiền biết việc này cũng không thể xem nhẹ, gật đầu nói.
...
Ps: Nếu các bạn thích truyện của tác, và có ý định muốn ủng hộ tác thêm một chút động lực, thì tại đây nha!
VietinBank: 109874497616
CAO THANG AN