logo
Thể loại
Xếp hạng
Số chương
...
VIP
Chia sẻ:

Nội dung chương

“Tiểu Tam, hôm nay ta dạy cho ngươi một đạo lý mà tại nơi đâu cũng đúng!"

"Đó chính là quyền đầu cứng mới là hết thảy, chỉ có thực lực mạnh mẽ mới có thể giữ được thứ quý báo của bản thân mình!”

Đường Tam nhìn xem bá khí ầm ầm lão ba, ánh mắt bắt đầu sùng bái đứng lên.

Mà Sử Lai Khắc bọn người cũng nhao nhao cảm khái, Hạo Thiên Đấu La quả nhiên bá khí.

Theo bọn hắn nghĩ, tình huống tiếp theo sẽ là 92 cấp Độc Cô Bác sẽ không thể nào chống lại 96 cấp Siêu Cấp Đường Hạo, tất nhiên bị Hạo Thiên Đấu La kinh khủng hồn lực dồn ép mà phải liên tục bại lui.

Nhưng bất ngờ lại đột nhiên xảy ra.

Từ sâu bên trong Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn, bốn đạo hồn lực xa lạ cũng bộc phát mà ra, cùng với Độc Cô Bác hợp sức đè ép về phía Đường Hạo.

Đường Hạo cảm nhận được áp lực kinh khủng truyền đến, âm thanh kinh hãi “Hai vị 96 cấp Siêu Cấp Đấu La, hai tên 93 cấp Phổ Thông Đấu La?!”

Cảm nhận được năm cổ áp lực truyền đến trầm trọng, Đường Hạo quả thật rất chật vật không chịu nỗi.

Dù hắn là 96 cấp, lại có đỉnh cấp khí võ hồn Hạo Thiên Chùy, nhưng dù là có yêu nghiệt hơn nữa cũng không thể so được năm người này hợp lực lại a.

Loading...

Mà phía sau của hắn, Đường Tam bọn người càng là không chịu nổi, đều trắng bệch khuôn mặt mà sợ hãi.

Ngọc Tiểu Cường càng là thê thảm vô cùng, tại đây hắn là phế vật nhất, cho nên rất nhanh bị kinh khủng áp lực ép đến nằm dài trên mặt đất, tựa như một đầu chó chết.

Đường Hạo cắn răng bộc phát cực hạn, giúp phía sau bọn nhỏ chống đỡ áp lực kinh khủng này, khàn giọng hô lớn “Các ngươi nhanh chóng rời đi, ta chống chịu một lát”

Nghe hắn nói vậy, Phất Lan Đức bọn người nhao nhao lấy lại tinh thần, sau đó không kịp chờ đợi mà dốc hết bú sữa mẹ khí lực chạy nhanh rời đi khu vực này.

Đường Tam lo lắng nhìn xem phụ thân mình, bất quá hắn biết mình ở lại đây cũng chỉ trở thành gánh nặng mà thôi, quay đầu cắn răng hô “Ba ba, ngươi nhất định phải cẩn thận lấy!”

Triệu Vô Cực ghét bỏ mà sách lên dưới mặt đất tàn tạ không chịu nổi Ngọc Tiểu Cường, nhanh chóng lao đi rời khỏi hung hiểm chi địa này.

“Đường Hạo, xem ra lần này là nấm đấm của chúng ta đủ cứng để giữ lại tài bảo rồi a?"

"Mà ngươi...mới là người chật vật mà chạy chối chết đâu!!” Độc Cô Bác nhìn xem tất cả trong mắt, mang theo mỉa mai nói.

Nhìn xem bọn người sau lưng đã rời đi, Đường Hạo âm thầm thở phào nhe nhõm.

Nhưng nghe Độc Cô Bác nói vậy, Đương Hạo khuôn mặt âm trầm hung ác nhìn xem nơi sâu, lại nhìn về Độ Cô Bác “Hôm nay là chúng ta chịu thiệt, nhưng phong thủy luân chuyển, ngươi chớ đắc ý!”

“Ồ, chính ngươi Đường Hạo mới là người bá đạo muốn chiếm lĩnh nơi này đi, hiện tại đừng làm như là mình tốt đẹp lắm như vậy!” Độc Cô Bác càng thêm khinh thường nói.

Đường Hạo không nói gì, cắn răng quay người rời đi.

Sau nữa canh giờ liên tục di chuyển, Sử Lai Khắc bọn người mệt không chịu nổi dừng lại nghỉ ngơi.

Phất Lan Đức cùng Triệu Vô Cực còn rất tốt, dù sao là Hồn Thánh tu vi, chạy như vậy không gì có gánh vác quá lớn.

Nhưng còn lại Sử Lai Khắc bọn nhỏ đều ngồi trên mặt đất thở hổn hển, dù sau vừa mới chịu lấy áp lực từ năm vị Phong Hào Đấu La, lại phải cật lực thật nhanh chạy đi, áp lực lên cơ thể là quá lớn.

Mà Ngọc Tiểu Cường hiện tại bị Triệu Vô Cực ghét bỏ quăng trên mặt đất, khóe miệng còn xùi lấy bọt mép, nhìn thê thảm vô cùng.

Nhìn hắn thảm trạng như vậy, ngoại trừ Đường Tam cùng Phất Lan Đức ra, còn lại mọi người đều trong lòng khinh bỉ hắn.

Thình lình, Đường Hạo có chút chật vật xuất hiện bên cạnh Đường Tam, nhìn xem bọn hắn vẫn an ổn mới nhẹ an tâm.

“Ba ba, ngươi không sao chứ?” Đường Tam thấy phụ thân quay trở lại, âm thầm thở ra, nhanh chóng hỏi.

“Không có việc gì, bọn hắn cũng không có truy sát tới” Đường Hạo thở phào một ngụm, bình tĩnh nói.

“Nghe nói thời gian trước, Độc Đấu La đã tuyên bố cùng Thiên Đấu hoàng thất Tuyết gia không còn qua lại, xem ra hiện tại hắn đã gia nhập vào thế lực khác!”

Ninh Vinh Vinh vỗ vỗ bộ ngực nặng trĩu của mình, thở hổn hển mà nói.

Lúc này nội tâm nàng cũng vô cùng nghi hoặc, thế lực nào lại có thể một lần phái ra bốn tên Phong Hào, dù sao có thực lực này cũng không tính nhiều.

Chu Trúc Thanh cùng Tiểu Vũ thì tựa ở bên nhau mà nghĩ ngơi lấy, khuôn mặt cả hai đều trắng bệch, nhất là Tiểu Vũ, dù sao đó là năm tên xa lạ Phong Hào Đấu La a.

Còn về Đường Hạo thì không làm nàng sợ hãi, đó là bởi vì thời gian trước thân phận của nàng đã công bố.

Đường Hạo cũng nói rõ sự tình của hắn cho nàng nghe, cho nên Tiểu Vũ không lo lắng hắn.

Đái Mộc Bạch, Mã Hồng Tuấn, Oscar cũng im lặng lấy lại sức, vừa mới trải qua kinh hoàng bọn hắn hiện tại rất là yên phận.

Đường Hạo âm trầm nhìn về Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn phương hướng, trầm giọng nói “ Đối phương ngoại trừ Độc Cô Bác ra, tại chỗ sâu còn có hai tên 96 cấp Siêu Cấp Đấu La, cùng hai tên 93 cấp!”

Nghe vậy, mọi người cùng nhau hít một ngụm khí lạnh, bọn hắn vậy mà ý định cướp đoạt thiên tài địa bảo của một thế lực như vậy, càng nghĩ càng âm thầm kinh hãi.

Ngọc Tiểu Cường chật vật từ mặt đất bò dậy, lau đi trên miệng bụi đất cùng nước bọt, không từ bỏ nói “Nhưng càng như vậy, thì càng chứng tỏ bên trong có chí bảo vô số, chúng ta không thể cứ như thế bỏ qua được!”

Nghe hắn nói vậy, mọi người cũng gật đầu.

Thử nghĩ xem, đến cỡ nào giá trị mới cần năm vị Phong Hào tọa trấn chứ, chắc chắn đó là vô cùng to lớn tụ bảo bồn.

Sự thật thì bọn hắn nghĩ quá nghiêm trọng, hai tên 96 cấp Phong Hào chính là Cúc Nguyệt Quang cùng Quỷ Mị.

Bọn hắn chỉ là thỉnh thoảng tiến đến chăm sóc dược thảo tại đây mà thôi.

Đường Hạo nhóm người là xui xẻo, mới vô tình đụng tới thời gian này, cũng không trách bọn hắn bị kinh trụ đến.

“Ba ba, nếu không chúng ta mời thêm người giúp đỡ vậy” Đường Tam mắt sáng lên nói.

Mặc dù như vậy ắt phải chia đi chiến lợi phẩm, nhưng đó cũng là cách duy nhất.

Đường Hạo nghĩ nghĩ, cũng nhẹ gật đầu.

Đây đúng là cách duy nhất hiện tại, sau đó nhìn về Ninh Vinh Vinh nói “Vinh Vinh, ngươi liên hệ ba ba của ngươi, nói chuyện xảy ra tại đây, sau đó nói với hắn ta mời hắn đến hợp tác”

“Còn phía ta, cũng sẽ liên hệ trở về Hạo Thiên Tông!” Đường Hạo lại nói thêm.

Nghe vậy, người tại đây đều hưng phấn trở lại.

Có Thất Bảo Lưu Ly tông cùng Hạo Thiên Tông hai cái này thượng tam tông hợp tác, thiết nghĩ sẽ dễ dàng đoạt được tiên thảo đi.

Thế là đoàn người mang theo mơ tưởng hảo huyền trở về, chuẩn bị kế hoạch.

Mà phía bên này, Độc Cô Bác quay lai chỗ sâu.

“Bọn hắn chắc chắn sẽ không từ bỏ, có thể lần sau người đến sẽ là Hạo Thiên Tông, thậm chí có thêm Thất Bảo Lưu Ly tông!” Độc Cô Bác hướng về Cúc Nguyệt Quang nói.

“Yên tâm đi, ta đã báo cáo tình hình nơi đây cho Nham Kiều miện hạ, đến lúc đó miện hạ sẽ đích thân đến đây tọa trấn!” Cúc Nguyệt Quang khuôn mặt bình thản nói.

“Hừ, trên đời này còn chưa có ai có thể cướp đồ của Võ Hồn Điện chúng ta!”

Bên cạnh Quỷ Mị, Thứ Đồn, Xà Mâu cũng nở nụ cười châm chọc.

“Đến lúc đó, ra muốn nhìn xem...khi bọn hắn phát hiện nơi này là của Võ Hồn Điện, không biết khuôn mặt sẽ đặc sắc ra sao?” Độc Cô Bác cũng nở nụ cười lạnh.

Hồ Tâm Đình, Nham Kiều ôm lấy thân hình mềm mại đẫy đà Bỉ Bỉ Đông đang ngồi trên đùi của mình, nhàn nhã trò chuyện lấy với chúng nữ.

Đột nhiên Nham Kiều sắc mặt hơi ngưng, sau đó là nở nụ cười quái dị.

Nhìn xem hắn như vậy, đang rút vào ngực hắn Bỉ Bỉ Đông hiếu kỳ nâng lên đầu, ôn nhu hỏi “Có chuyện gì sao phu quân?”

“Có, mà lại rất thú vị nữa là đằng khác!!”

Nham Kiều ôn nhu hôn nàng môi đỏ mộng nước một ngụm, sau đó nói những chuyện xảy ra tại Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn lúc nãy.

Nghe thấy Đường Hạo cha con chật vật chạy trốn sự tình, chúng nữ đều cười vui vẻ vô cùng.

“Lần sau có thể đến thêm không thiếu đây!” Thiên Nhận Tuyết thản nhiên nói

“Hừ, nếu chỉ có một mình gia gia tại, không phải đã bị bọn hắn ăn hiếp chết!” Độc Cô Nhạn hừ lạnh nói.

Sau đó nàng lườm về Nham Kiều một mắt, dù sao nam nhân của mình lần trước cũng khi dễ gia gia không ít đây.

Càng nghĩ nàng càng giận, đem nhân gia đều đánh đập một trận, còn đem cháu gái của người ta ăn đến không chừa một chút cặn nào.

Nham Kiều thấy nàng ánh mắt bất thiện nhìn tới, khục một tiếng giả vờ nhìn nơi khác.

Thanh Liên thì đứng lên, đi đến bên cạnh mà ôm hắn một cánh tay, nói nhỏ “Vậy huynh định như thế nào đây?”

“Trước hết đừng lộ ra nơi đó là của Võ Hồn Điện chúng ta, đợi bọn hắn hùng hổ tiến vào!”

Nham Kiều hơi ngừng lại một chút, sau đó thú vị nói tiếp “Tiếp đó ta mang theo Đông nhi làm thịt bọn hắn một bút, dù sao đều là thượng tam tông, chất béo rất là nhiều a!”

Nghe hắn nói vậy, Thiên Nhận Tuyết che miệng cười khúc khích “Lần này cũng không ai nói chúng ta ỷ thế hiếp người được, dù sao bọn hắn là chủ động tới cướp đồ của chúng ta đây!”

Còn lại chúng nữ gật đầu liên tục.

“Đến khi đó ta mang muội cùng một vài tên Trưởng Lão đi qua!” Nham Kiều nhìn xem trong ngực hắn mềm mại Bỉ Bi Đông, mỉm cười nói

“Ân, do chàng quyết định là được!” Bỉ Bỉ đông ôn nhu mổ trên mặt hắn một ngụm, mê luyến cười nói.

“Đệ tử của muội, tiểu hồ ly tiến đến rồi đây!” Nham Kiều hơi có cảm nhận được phía ngoài Hồ Liệt Na tiến vào, buồn cười nói.

Nghe vậy, Thiên Nhận Tuyết cùng Thanh Liên thì bình thường, dù sao các nàng đã gặp qua Hồ Liệt Na từ trước.

Nhưng Độc Cô Nhạn lại lộ ra hiếu kỳ vô cùng, nàng cũng là lần đầu tiên gặp vị này đồ đệ của đại tỷ đây.

Nhưng lại nghe phu quân nói tuổi của Hồ Liệt Na cũng đã bằng mình, nàng hơi có vẻ quái dị mà hướng về Bỉ Bỉ Đông nói “Đại tỷ, như vậy nàng cũng phải gọi ta một tiếng sư cô đúng không?”

Nghe Độc Cô Nhạn ngây thơ lời nói, Nham Kiều, Thiên Nhận Tuyết cùng Thanh Liên trực tiếp cười phun.

Nghĩ tới hình ảnh Hồ Liệt Na hướng về bằng tuổi mình Độc Cô Nhạn khom lưng cung kính gọi sư cô, luôn có vẻ quái dị a.

...

Ps: Nếu các bạn thích truyện của tác, và có ý định muốn ủng hộ tác thêm một chút động lực, thì tại đây nha!

VietinBank: 109874497616

CAO THANG AN

Chia sẻ:

Tính cách nhân vật

4

Nội dung cốt truyện

4

Bố cục thế giới

4

Loading reviews...

Lợi ích của thành viên VIP

Nghe và đọc thoải mái mà không quảng cáo

Sở hữu thêm 02 giọng VIP khi nghe

Có server riêng để load nhanh hơn

Nhận mua hộ truyện bản quyền từ nguồn TQ

Gia Hạn