Ta cũng cười lớn:
- Ha ha ha ha! Ta sẽ thỏa mãn cho hai vợ chồng ngươi! Ha ha ha ha!
Cả Anh Thư phu nhân và Ngô trưởng lão đều ngẩng đầu nhìn ta rồi quỳ xuống tràn ngập háo hức. Ngô trưởng lão không giấu nổi mong chờ nói:
- Đa tạ chủ nhân! Đa tạ chủ nhân vậy tối này chủ nhân tiếp tục ddi.t mạnh vào lo^`n và đít vợ ta như vừa rồi nhé! Ta sẽ tận lực phối hợp ạ! Ha ha ha ha!
Anh Thư phu nhân thì đánh đánh vào người của Ngô trưởng lão:
- Các người bắt nạt ta mà! ddi.t như vậy thì làm sao mà chịu nổi! Mới nghe thấy bị chồng banh lo^n ra cho chủ nhân ddi.t mạnh ta lại nứng hết cả lo^n lên không chịu nổi nữa rồi đây này! Hi hi! Yêu chủ nhân và chồng chết mất thôi! Muốn bây giờ là tối luôn để chồng banh lo^`n ra cho chủ nhân ddi.t luôn quá!
Ngô trưởng lão cười nói:
- Phu nhân à! Không cần nghỉ ngơi sao? Chẳng phải vừa rồi mới bị chủ nhân ddi.t mạnh cho ngất đó thôi! Hiện tại đã lại muốn bị chồng banh lo^`n ra cho chủ nhân ddi.t rồi!
Anh Thư phu nhân lè lưỡi ra đáng yêu nói:
- Kệ người ta! Ngất thì đã sao! Mông vẫn chổng lên để chồng banh ra cho chủ nhân ddi.t được mà! Vừa rồi ta ngất nhưng mà trong mơ cũng sướng lắm đó chứ bộ! Hi hi!
Loading...
Ta xoa xoa đầu của hai người mà mỉm cười:
- Tốt lắm! Vậy tối nay chủ nhân sẽ đến phòng hai vợ chồng ngươi để đè con vợ ra mà ddi.t trước mặt chồng đã được hay chưa? Ha ha ha ha!
Hai người nghe ta hứa hẹn thì đều ngẩng đầu lên gật mạnh đầu mà mỉm cười. Không khí trong căn phòng vô cùng vui vẻ.
Sau khi vui vẻ cũng hai vợ chồng Ngô trưởng lão cùng Anh Thư phu nhân ta đi xuống phía bên dưới. Chỉ nghe Ngô trưởng lão nói:
- Diệp Thần à! Hiện tại chủ nhân ngài đã bộc lộ ra thiên phú vô cùng kinh người! Thời gian tới sẽ được phong tặng thành đệ nhất thiên tại của Chính Dương Tông ta! Thân phận thậm chí còn cao hơn Cơ Ngưng Sương một bậc. Chỉ là để giải thích về thực lực của ngài thì thực sự có khó khăn một chút, vì nhìn từ bề ngoài ngài vẫn giống như là đã bị phế hết tu vi rồi! Chuyện này cũng có phần khó nói!
Ta giơ tay lên trên tay lập tức xuất hiện một ngọn lửa hóa thành hình rồng mà nói:
- Đây là tiên hỏa của ta! Cứ nói rằng ta được tiên họa nhận chủ, hiện tại thực lực tăng vọt không thể giải thích theo lẽ thường là được! Cũng không sợ tiên hỏa này dẫn đến tai họa khiến người thèm muốn bởi vì nó và ta đã ký kết khế ước. Nếu ta có mệnh hệ gì nó sẽ báo thù cho ta rồi tan biến. Đây cũng là do ta quá mạnh mẽ đã thần phục được nó. Cũng là nói, đến tiên hỏa đáng sợ này bản tôn còn có thể thần phục được thì những kẻ thù muốn tranh đoạt nó cũng chẳng là cái thá gì với bản tôn cả! Có điều các ngươi phải nhớ kỹ ta không muốn quá khoa trương. Chỉ cần giới thiệu mập mờ một chút thực lực của ta đủ ở cấp độ tuyệt đỉnh thiên tài trong thế hệ trẻ là được. Ngoài ra các ngươi cứ gọi ta giống như trước. Xưng hô không cần thiết phải gọi chủ nhân ở chỗ đông người!
Ngô trưởng lão chắp tay cung kính:
- Vậy được rồi! Hiện tại chúng ta chính là thuộc hạ của con! Sẽ nghe theo lời con!
Anh Thư phu nhân cũng bước tới, khoác vai chồng mà nhìn về phía ta mỉm cười hạnh phúc!:
- Diệp Thần à! Tối nay nhớ đến phòng của chúng ta nha! Nương chờ con! Hi hi!
Ta chắp tay mỉm cười:
- Dạ vâng! Vậy đệ tử xin cáo lui trước, ta còn muốn xem xem đám ở bên dưới sẽ cùng với ta diễn một vở kịch gì? Ha ha ha ha!
Nhìn bóng ta dần xa khuất, Anh Thư phu nhân thở dài lắc đầu nói:
- Cái tên Triệu Khang được chủ nhân cứu mạng còn giành hết công lao, ám hại chủ nhân như vậy thật là đáng chết! Không biết chủ nhân sẽ đối xử với hắn thế nào đây?
....
Ở phía bên dưới lúc này tập trung rất nhiều đồng môn đệ tử nhìn thấy ta đến thì vội vàng thăm hỏi. Nhưng có một đám mở lời khinh miệt, cầm đầu đám này không ngờ lại chính là cái tên Triệu Khang. Chỉ thấy hắn hướng về phía ta khoanh tay hất hàm nói:
- Ha ha ha! Diệp Thần! Ngươi từ trước đến nay không phải là rất oai phong sao? Rất anh hùng sao? Không ngờ hiện tại cũng lại có ngày này! Tu vi bị người phế hết, bản thân còn bị trục xuất khỏi môn phái! Thật là đáng đời!
Ta nhíu mày nhìn hắn mà nói:
- Triệu Khang! Lão tử cứu ngươi một mạng ngươi không biết ơn lại còn lấy oán báo ân! Ngươi không sợ bị quả báo sao?
Triệu Khang nghe ta nói vậy liền ngửa mặt lên trời cười lớn:
- Ha ha ha! Mọi người mau nhìn xem! Tên phế vật Diệp Thần vậy mà dám đe dọa ta kìa!
Nói đoạn hắn nhìn về phía ta, gân xanh nổi lên đầy mặt đắc ý nói:
- Diệp Thần! Ngươi thường ngày tu vi cao hơn ta, hành hiệp trượng nghĩa được mọi người quý mến hơn chúng ta, lại còn được trở thành đạo lữ của Cơ Ngưng Sương tiên tử. Mặc dù nàng đã thức tỉnh Huyền Linh chi thể đã lạnh nhạt với ngươi vậy mà ngươi vẫn mặt dầy không chịu buông bỏ. Hiện tại bị phế hết tu vi, đuổi ra khỏi môn phái chính là quả báo xứng đáng giành cho ngươi! Ngươi bây giờ chỉ là một phế vật bị trục xuất, tu vi chỉ còn luyện khí tầng một ngươi lấy cái gì đe dọa ta, muốn ta nhận lấy quả báo thế nào cơ chứ! Ha ha ha!
Ở bên cạnh hắn một người phụ nữ dung mạo thùy mị xinh đẹp chính là mẫu thân của hắn tên gọi Thịnh Hàm phu nhân nhìn ta thở dài mà nói:
- Diệp Thần à! Con từ trước đến nay vẫn lấn lướt các đệ tử khác. Hiện tại còn phạm phải sai lầm bị trúc xuất khỏi tông môn, đây cũng là điều kiện rất tốt để cho các đệ tử khác như Khang Nhi nhà ta trở mình. Lần này ngươi bị trục xuất khỏi tông môn Khang Nhi ta cũng nhờ lập đại công mà được trở thành đại sư huynh của tình báo các mặc dù cảm thấy rất đáng tiếc nhưng hiện tại con đã bị phế hết tu vi trở thành một phế vật, ta mong con hãy chấp nhận sự thật này!
Ta nhếch mép nhìn Thịnh Hàm phu nhân xinh đẹp, dịu dàng phía trước mà nói:
- Thịnh Hàm phu nhân người không cần phải lo lắng cho ta! Ta vẫn nghĩ ngươi nên lo cho nhi tử Triệu Khang của mình thì hơn! Việc hắn vu oan hãm hại ta đã được Ngô trưởng lão xác nhận rồi! Hiện tại ta không những không bị trục xuất khỏi tông môn mà muốn mời con trai Triệu Khang của người lên đại điện để xử lý kia kìa!
Triệu Khang nghe ta nói vậy thì hai mắt mở lớn, cười khằng khặc nói:
- Ha ha! Diệp Thần! Ngươi không tự nhìn lại bản thân mình xem! Hiện tại đã bị phế hết tu vi trở thành một phế vật nên ăn nói hồ đồ rồi đúng không? Nói cho ngươi biết việc Ngô trưởng lão giúp đỡ ngươi là không thể nào? Chính người đã nói rằng sẽ trục xuất ngươi khỏi tông môn rồi đưa ta lên làm đại sư huynh thay thế đấy! Một phế vật như ngươi vậy mà có thể được Ngô trưởng lão coi trọng hơn Triệu Khang ta! Thật là nực cười!
Rầm! Chát! Binh!
Hự!
Chỉ thấy Triệu Khang đang mải mê nói thì bất ngờ bị ta vút tới đánh cho mấy cái bát tai sấm sét, bồi thêm vài cú đấm vào bụng khiến hắn muốn gục xuống mà nhìn về phía ta trợn mắt lên:
- Diệp Thần! Ngươi... Ngươi dám ra tay với ta?
Ta túm lấy đầu của hắn mà lôi đi:
- Có vấn đề gì sao? Bảo ngươi đi thì ngươi đi! Lải nhải như vậy làm gì? Ngươi nói ta là phế vật nhưng vừa rồi ta đây chỉ dùng một phần rất rất nhỏ thực lực đây này, rất là sợ một cái tát đánh nát đầu của ngươi đấy! Yếu ớt như vậy thì nói ít thôi! Bản tọa làm gì có thời gian nghe ếch kêu, dế hót!
Thịnh Hàm phu nhân nhìn về phía ta đang lôi Triệu Khang đi mà hốt hoảng nói:
- Diệp Thần! Con làm gì vậy? Mau thả Khang Nhi ra!