Trình Như Lan nghe Manh Manh phân tích, cảm thấy nó nói rất có đạo lý.
Nếu bây giờ cứ thế lôi ra một đống đồ vật trân quý, quả thật khó mà giải thích được xuất xứ của chúng nó, nếu chờ thêm mấy năm nữa, thời gian trôi qua, mọi thứ cũng khó điều tra hơn nhiều.
Hơn nữa thời cơ hiện tại quả thật không có tốt cho lắm.
“Được, Manh Manh, vậy nghe theo mi.”
“Đúng rồi, chủ nhân, cô nghĩ xong dùng tích phân như thế nào chưa? Vẫn dùng đổi vật tư sao?”
“Vật tư thì không cần, hiện tại trong không gian còn một đống lớn kìa, cho nên ta không muốn đổi thành vật tư, ta đang nghĩ, hay là dùng tích phân đổi thuốc đi.”
“Chủ nhân, cô muốn đổi thuốc gì?”
“Như vậy đi, mi giúp ta đổi 10 bình thuốc tăng khả năng miễn dịch của cơ thể với cải thiện sức khỏe, 5 bình thuốc an thai, 3 thuốc tăng trí lực và tái tạo thân thể.”
“Chủ nhân, cô chắc chứ?”
“Đương nhiên, thuốc miễn dịch với tái tạo thân thể có tác dụng với người già không? Có thể chống lão hóa sao?”
Loading...
Trình Như Lan không yên tâm hỏi.
“Đó là đương nhiên, chủ nhân, chỉ cần thể chất của cô manh lên, thì thân thể với khí quan sẽ lão hóa chậm hơn người khác gấp nhiều lần.”
Manh Manh nghiêm túc giải thích.
“Vậy tích phân của ta đủ dùng không, có thể đổi hết không?”
“Chủ nhân, có thể, tích phân của cô có thừa.”
“Vậy là tốt rồi.”
Biết có thể đổi xong, Trình Như Lan liền dùng toàn bộ tích phân đổi thành thuốc, cô đây là đang tính lưu trữ để sau này phòng ngừa vạn nhất.
Mấy thứ này quý giá, cô cũng sẽ không tùy tiện đưa cho người khác dùng.
Thuốc an thai là để dành cho sau này con dâu thứ ba với Kiều Kiều có con thì dùng.
Mặc dù bây giờ đang thừa ra nhưng cô cũng không tính động đến.
Còn mấy loại thuốc kia tương lai có thể cho cha mẹ chồng với cha mẹ cô mỗi người dùng một liều, như vậy có thể giúp bọn họ lão hóa chậm một chút.
Sau khi về Thủ Đô, Trình Như Lan với Chu Mãn Duệ lại quay lại làm việc.
Xin nghỉ lâu như vậy, công việc cần xử lý đều chất thành đống lớn rồi.
“Mẹ, Tiểu Đoàn Tử bây giờ thỉnh thoảng sẽ ê ê a a như muốn gọi người vậy.”
Buổi tối sau khi Trình Như Lan với Chu Mãn Duệ tan làm trở về, bỗng nhiên nghe được Tần Thi Viên kích động khoe phản ứng hôm nay ở trong nhà của Tiểu Đoàn Tử.
“Thật vậy sao, Tiểu Đoàn Tử biết nói rồi sao? Bây giờ con bé còn nhỏ như vậy mà.”
Trình Như Lan có chút không thể tin được.
“Mẹ, thật đó, nhưng mà con bé chỉ có thể nói một từ thôi.”
“Từ nào vậy?”
“Hôm nay con bé cứ gọi con là mẹ, mẹ!”
Tần Thi Viên kích động nói.
“Có phải con thường dạy con bé gọi mẹ không?”
“Đúng vậy, bình thường ở nhà không việc gì, con sẽ dạy con bé gọi cha mẹ và ông nội bà nội, nhưng mà con bé chỉ biết nói a a a a thôi, không ngờ hôm nay lúc con dạy con bé tập nói, con bé bỗng nhiên trả lời gọi con một tiếng mẹ!”
“Xem ra Tiểu Đoàn Tử bắt đầu từ từ biết gọi mọi người rồi.”
Trình Như Lan cũng vô cùng vui mừng.
“Đúng vậy, Tiểu Đoàn Tử bây giờ đã hơn một tuổi, ngày thường anh có thể dạy nó gọi cha mẹ, ông bà nội nhiều hơn, nói không chừng con bé sẽ học càng lúc càng nhanh đó.”
“Vâng, mẹ, con sẽ làm như vậy.”
Nhìn thấy dáng vẻ hâm mộ của Vu Tuyết Kiều ở bên cạnh, Trình Như Lan buồn bực nói rằng.
“Hai đứa con của con, bây giờ còn chưa được một tuổi, đương nhiên vẫn chưa thể gọi con là mẹ rồi, cho nên con cứ từ từ chờ, chờ bọn nhỏ lớn hơn một chút, tự nhiên sẽ gọi thôi.”
“Mẹ, con biết hai đứa nhỏ bây giờ còn nhỏ như vậy, con đương nhiên không sốt ruột, chỉ là con nhìn thấy Tiểu Đoàn Tử gọi Thi Viên mẹ, con cũng muốn đợi đến ngày đó nhanh một chút.”
“Con đó nha, nóng vội không thể ăn đậu hũ nóng được đâu, bây giờ bọn nhỏ còn nhỏ như vậy, người làm mẹ như con sao lại sốt ruột như vậy chứ?”
Trình Như Lan buồn cười vỗ vào tay Vu Tuyết Kiều một cái, trách một câu.
“Nhìn thấy dáng vẻ chị dâu cả, chị dâu hai có con đã cảm thấy mãn nguyện này, em cũng muốn có con quá.”
Hứa Yên Nhiên ngồi bên cạnh nghe bọn họ nói chuyện, hâm mộ mà nói.
“Yên Nhiên, em đừng nóng vội, em sẽ có con thôi, chuyện này cần phải có duyên phận, cho nên sốt ruột cũng không được đâu, hơn nữa em và Tam Bảo mới kết hôn chưa đến một năm mà, cứ thong thả.”
“Đúng vậy, đúng vậy, Yên Nhiên, nếu bình thường con muốn ôm đứa nhỏ, con có thể bế ba đứa nhỏ này tùy thích!”
“Ha ha, đúng vậy, đúng vậy, vừa lúc chị có hai đứa nhỏ, một mình chị cũng không thể ôm hết được, em muốn ôm thì cứ ôm, chị còn có thể bớt chút việc.”
“Ha ha, được thôi, em rất thích trẻ con đó.”
Hứa Yên Nhiên vừa nói vừa ôm lấy nhóc con mà Vu Tuyết Kiều đang ôm trong lòng.
Ba chị em dâu vì đứa nhỏ mà có rất nhiều chủ đề để nói, thấy ba người nói chuyện sôi nổi như vậy, Trình Như Lan lắc đầu liền không quấy rầy bọn họ nữa.
Thay vào đó, cô một mình trở về phòng tiếp tục công việc phiên dịch.
Kiều Kiều dạo này cũng rất bận rộn, bây giờ con bé là một nhà ngoại giao mới vào nghề, còn phải học hỏi rất nhiều thứ, hơn nữa lúc trước Kiều Kiều đã mất rất nhiều thời gian để về quê dự đám cưới với cha mẹ, cho nên bây giờ đã thua kém người khác rất nhiều.
Bây giờ Kiều Kiều chỉ có thể làm việc chăm chỉ và nỗ lực hơn nữa, mới có thể không bị người khác bỏ lại ở phía sau.