Từ sáng sớm nhà họ Chu đã bắt đầu náo nhiệt.
Chí Phong đã cùng Chu Mãn Duệ lái xe đến huyện thành bên cạnh đón cô dâu từ sớm.
“Tổ chức hỉ sự ở nông thôn đúng là náo nhiệt thật đó.”
“Đúng vậy, ở nông thôn mọi người rất nhiệt tình, trong thôn đều có người thân bằng hữu, cho nên làm chuyện gì đương nhiên cũng náo nhiệt hơn rồi.”
“Đúng vậy, không giống với người thành phố, ngoại trừ một ít người thân bạn bè và một số hàng xóm cách vách thân thiết, chắc là cũng không còn ai nữa.”
Trình Như Lan và Nhã Ngọc vừa giúp đỡ mọi người vừa nói chuyện phiếm.
“Nhã Hân, bây giờ cháu có bạn trai chưa vậy?”
Nhã Hân nghe thấy lời này của mợ ba, mặt cô ấy hơi đỏ lên.
“Nhìn phản ứng này của cháu, xem ra là có rồi nhỉ.”
Trình Như Lan cười nói.
Loading...
“Mợ ba, mợ thông minh quá, Nhã Hân đúng là có bạn trai rồi đó.”
“Ôi, thật vậy sao? Vậy thì thật tốt quá, bây giờ các cháu đều lớn cả rồi, đúng là đã đến tuổi lập gia đình rồi đó.”
Trình Như Lan hỏi, “Vậy mẹ cháu có từng hỏi cháu chuyện này chưa?”
Nhã Hân ngượng ngùng trả lời, “Mợ ba, mẹ cháu vẫn chưa hỏi, anh cả sắp kết hôn, cho nên mẹ cháu bận rộn vẫn chưa hỏi cháu chuyện này đâu!”
“Vậy mẹ cháu đợi Chí Phong kết hôn xong rồi nhất định sẽ hỏi cháu, đến lúc đó cháu có nói với mọi người chuyện này không?”
Trình Như Lan hỏi ngược lại.
“Ừm, nếu như mẹ cháu hỏi, cháu sẽ nói cho mọi người biết.”
Nhã Hân nghiêm túc nói.
“Vậy thì tốt rồi, bây giờ cháu có bạn trai, sau này mẹ cháu cũng không cần lo lắng chuyện tìm bạn đời của cháu nữa.”
“Vâng ạ!”
Thời gian một buổi sáng trôi qua trong lúc tất cả mọi người bận rộn, trong nhà họ Chu cũng chật kín người, đều là người cùng thôn đến uống rượu mừng.
Trình Như Lan phụ trách phát kẹo và hạt dưa cho mọi người, đổi lấy bầu không khí vui mừng.
“Sao bây giờ Chí Phong và cha mấy đứa vẫn chưa quay về nhỉ?”
Trình Như Lan nhìn đồng hồ trên tay, đã gần mười một giờ, sao mà mấy người đi đón cô dâu bọn họ còn chưa đến nữa?
“Mẹ, chắc là sắp tới rồi đó. Cha và Chí Phong xuất phát từ sớm rồi.”
“Đúng vậy, cho nên mẹ mới nói sao bây giờ bọn họ còn chưa đến nữa, sắp chuẩn bị xong tiệc rượu buổi trưa rồi.”
Lúc hai mẹ con đang nói chuyện, một người nào đó bên ngoài hét lên, “Bọn họ đến rồi, cô dâu đến rồi.”
Mấy người Trình Như Lan nghe thấy tiếng động, nhanh chóng chạy ra ngoài.
Quả nhiên liền thấy một chiếc xe hơi nhỏ và một chiếc xe tải đang chạy đến đây dọc theo dòng người.
Bên cạnh còn có rất nhiều trẻ em và người lớn vây quanh, không ngừng hò hét.
“Cô dâu đến, cô dâu đến.”
“Cuối cùng người đón dâu đã trở lại.”
Phía trước hai chiếc xe treo một đóa hoa lớn làm bằng vải đỏ, xe chạy đến cửa nhà mới dùng lại.
Sau khi Chí Phong ôm cô dâu xuống xe, pháo treo ở cửa cũng đốt cháy, tiếng nổ lách tách vang lên.
“Cô dâu vào cửa, cô dâu thật xinh đẹp.”
“Đúng vậy, cháu dâu nhà họ Chu cưới về thật là xinh đẹp.”
“Nghe nói hình như cô ấy cũng là sinh viên đại học đó.”
“Thật đúng là không thể so với cuộc sống của nhà họ Chu mà, con cháu trong nhà đều là sinh viên đại học, bây giờ ngay cả cháu dâu cũng là sinh viên đại học, thật sự hâm mộ quá đi.”
“Đúng vậy đúng vậy, cuộc sống của nhà bọn họ càng ngày càng tốt.”
Trình Như Lan nghe thấy những lời này, ra hiệu cho chị dâu vào nhà lấy mấy nắm kẹo mừng rải ra ngoài.
Lưu Quế Hoa lập tức vào nhà lấy một vài nắm kẹo mừng, sau đó rải ra ngoài sân.
Mọi người lúc này không thèm bàn tán nữa, vội vàng sôi nổi cúi xuống đất tranh giành kẹo mừng, đặc biệt là mấy đứa nhỏ con nằm bò xuống đất tranh giành khắp nơi.
Chí Phong ôm vợ mình vào nhà.
Sau đó thôn trưởng cử hành nghi thức kết hôn, cuối cùng, Chí Phong dẫn cô dâu kính ông bà nội và cha mẹ uống trà.
“Được rồi được rồi chính thức bắt đầu tiệc rượu!”
Sau khi nghi thức kết hôn kết thúc, tiệc rượu cũng bắt đầu.
Sau đó có mấy người trong thôn đặc biệt đến giúp bưng đồ ăn lên bàn.
Mấy người Trình Như Lan cũng không cần phải giúp đỡ, vì vậy liền dẫn con gái và cả nhà chị dâu hai ngồi vào bàn cùng ăn.
“Tiệc rượu tổ chức ở quê đúng là náo nhiệt hơn thành phố nhiều.”
“Đúng vậy, người dưới quê sôi nổi hơn, cũng đều người thân đồng hương cả mà!”
“Chị dâu hai, khi nào nhà chị làm hỉ sự vậy?”
Lúc đang ăn, Trình Như Lan vừa ăn vừa nói chuyện với Kim Yến Phương.
“Tổ chức hôn lễ cho Chí Phong xong rồi, đến lúc đó Nhị Nha nhà chị cũng phải xuất giá.”
“Nhị Nha đang hẹn hò với người ở đâu vậy?”
“Người con bé đang hẹn hò là bạn học chung trường khi con bé học đại học trên huyện thành, sau lại bọn họ làm việc cùng một chỗ, từ từ đến với nhau.”
“Chị gặp cha mẹ của cậu ấy đó chưa? Tình hình trong nhà như thế nào vậy?”
“Ha ha, cũng bình thường thôi, cha mẹ đều là công nhân trong huyện, nhưng mà chỉ cần con bé sống hạnh phúc, anh chị cũng không ép buộc chuyện gì.”
Trình Như Lan không ngờ rằng Kim Yến Phương lại có suy nghĩ như vậy.
Nhưng mà cô nghĩ đến những ngày tháng khi mình còn ở nông thôn và ở chung với bọn họ, cũng có thể đủ cảm giác được Kim Yến Phương cũng không giống Lưu Quế Hoa trọng nam khinh nữ nghiêm trọng như vậy, cô ấy rất quan tâm đến mấy đứa con gái ở trong nhà.