logo
Thể loại
Xếp hạng
Số chương
...
VIP
Chia sẻ:

Nội dung chương

Vốn dĩ riêng nhà Trình Như Lan đã đông người, giờ thêm 4 vị ông lão bà lão, xúm lại ngồi một bàn chắc chắn không đủ, cho nên bọn họ tách ra làm hai bàn.

Đương nhiên mấy chị em Vu Tuyết Kiều nấu cơm cũng đều chuẩn bị đủ hai phần thức ăn.

Cả nhà nhanh chóng dọn xong đồ ăn lên bàn.

Nhìn hai mâm cơm tất niên đầy đủ hương vị màu sắc, tất cả đều không nhịn được nuốt nước miếng.

“Cuộc sống bây giờ đúng là năm sau tốt hơn năm trước mà!”

“Đúng vậy, nhớ lúc chúng ta còn nhỏ ăn cơm tất niên, có được ít thịt đã là sang lắm rồi.”

Vu Tuyết Kiều cảm khái không thôi.

“Đúng vậy, lúc đó em còn nghĩ, nếu tất niên được ăn một cái sủi cảo đã cực kỳ mỹ mãn.”

Tần Thi Viên cũng chìm trong hồi ức nói.

“Cho nên là, cuộc sống chúng ta càng ngày càng tốt, chứng minh quốc gia cũng càng ngày càng cường đại.”

Loading...

“Đúng vậy, tới, cả nhà đều đến làm một ly.”

“Cụng ly!”

Đám người ồn ào huyên náo đến tận 9 giờ tối mới kết thúc.

Ông Thẩm ông Chu đã ngà ngà say, cả nhà hôm nay đều rất cao hứng, cho nên mỗi người đều uống không ít rượu.

Chờ Chu Mãn Duệ với Tam Bảo đưa mấy ông bà về nhà xong cũng đã 10 giờ tối.

“Hai người về rồi, mau đi ngâm chân rồi nghỉ ngơi thôi, ngày mai là mùng một còn phải dậy sớm đi chúc tết đấy!”

Trong viện im ắng, chỉ còn Trình Như Lan đang chờ bọn họ.

“A, được, vậy mẹ con về phòng trước nhé.”

Tam Bảo chào cha mẹ xong thì quay về phòng mình.

“Chúng ta cũng đi ngủ thôi, ngoài trời lạnh quá, lên giường sớm chút đắp chăn cho ấm.”

Trình Như Lan bị lạnh đến rụt đầu vào áo.

Chu Mãn Duệ liền nắm lấy tay nhỏ lạnh lẽo của cô.

“Vợ à, em vào phòng trước đi, anh đi ngâm chân xong thì vào.”

“Được, vậy em vào trước nhé.”

Trình Như Lan cũng không kì kèo, bên ngoài thực sự rất lạnh, cô muốn về ổ chăn ấm của mình.

Cô nằm được một lúc thì Chu Mãn Duệ cũng đi vào.

“Mau lên đây xong tắt đèn đi.”

Chu Mãn Duệ tắt đèn xong thì leo lên giường, sau đó ôm chặt lấy vợ mình vào lòng.

Anh hôn nhẹ lên trán Trình Như Lan, thanh âm hơi khàn nói.

“Vợ ơi, anh muốn…..”

“Anh không muốn! Bây giờ muộn rồi, mau đi ngủ đi, sáng mai còn phải dậy sớm đó.”

Trình Như Lan đập một cái lên bàn tay to đang mò xuống dưới của Chu Mãn Duệ, ngáp dài nói.

“Được rồi, hôm nay tha cho em.”

Chu Mãn Duệ thấy cô buồn ngủ như vậy, cũng không đòi hỏi nữa, lại gắt gao ôm chặt lấy cô vào lòng mình, ôn nhu nói.

“Ngủ đi.”

“Ừm.”

Trình Như Lan dựa đầu lên vai Chu Mãn Duệ, chỉnh lại tư thế cho thoải mái rồi mơ màng thiếp đi.

Vài hôm sau thì cả nhà Trình Như Lan trở về quê ăn kết hôn Chí Phong. Nhà cô vừa về tới nhà thì mọi người ra chào đón, hỏi thăm nhau về tình hình gần đây.

Bà Chu đợi mọi người hàn huyên xong thì bà ấy và Lưu Quế Hoa ra ruộng hái rau, tiện thể bắt một con gà và một con vịt đem về nhà, buổi tối đón gió tẩy trần cho cả nhà Trình Như Lan.

Trong lúc trò chuyện, Trình Như Lan mới biết rằng vợ Chí Phong, thì ra ở cách chỗ nhà bọn họ không xa, chính là ở huyện thành bên cạnh.

Mọi người đều ở cùng một tình, lúc đó bọn họ đi học đại học còn là đồng hương nữa, bảo sao cuối cùng hai người họ từ từ đến với nhau.

Hai người bọn họ cũng là bạn học thời đại học.

Ngày mốt Chí Phong kết hôn, vì ở huyện thành bên cạnh, cho nên bọn họ đã sắp xếp được, đến lúc đó lái xe đến nhà đón cô dâu.

Về phần xe thì sao, cũng là bọn họ đem về từ huyện thành.

Mấy tiệm cơm hợp tác với nhà họ Chu lúc trước, có một ông chủ có mối quan hệ khá tốt với nhà bọn họ, cho nên bọn họ mượn ông ấy hai chiếc xe, đến lúc kết hôn thì dùng.

Một chiếc là xe hơi nhỏ và một chiếc là xe tải nhỏ.

Bình thường bọn họ hay dùng chiếc xe tải nhỏ này để xuống nông thôn chở rau.

Cho nên lần này Chí Phong kết hôn, anh cả Chu liền đến tìm ông chủ tiệm cơm để mượn xe.

Nhưng cũng không phải là mượn không không, anh cả Chu đã nói với ông chủ mượn một chiếc xe một ngày 30 đồng.

Ông chủ tiệm cơm cuối cùng cũng đồng ý.

Ngày hai bọn họ sẽ lên huyện đem xe về, ngày mốt đi đón người.

Trong viện nhà họ Chu được treo lên những chiếc đèn lồng màu đỏ vui mừng, trên cửa sổ, trên tường và trên cửa đều được dán những chữ Hỉ màu đỏ rực.

Mấy cô gái nhà họ Chu còn cắt không ít giấy dán đẹp mắt dán vào tân phòng của Chí Phong.

Chăn, gối đầu, đệm giường ở trên giường đều là đồ mới, chăn bông và những thứ khác toàn bộ đều là màu đỏ rực, rất vui mừng.

Ngày hôm sau, cả nhà tất bật chuẩn bị các món ăn cho ngày mai.

May mắn thay, có đủ loại gà, vịt và cá ở nhà, còn có các loại rau củ quả nữa.

Cho nên bọn họ chỉ mua kẹo mừng, hạt dưa, pháo hồng và giấy, đậu phộng thì nhà trồng sẵn, cho nên đã được xào xong từ sớm rồi.

Mọi người cùng giúp giết gà mổ lợn, còn nhờ không ít người trong thôn ngày mai đến giúp đỡ.

Bởi vì thôn dân của Chu gia thôn cũng không ít, Chí Phong làm hỉ sự ở nông thôn, vậy đương nhiên phải mời toàn bộ người trong thôn đến tham dự.

Cho nên ngày mai sẽ có rất nhiều khách, ít nhất là mười mấy bàn.

Bởi vậy nhà họ Chu giết hai con dê, một con heo, mười con gà và mười con vịt, có mấy món ăn mặn này là đủ rồi, bọn họ còn ra ruộng hái không ít rau củ quả đem về nhà.

Chẳng mấy chốc đã đến ngày Chí Phong kết hôn.

Chia sẻ:

Tính cách nhân vật

4

Nội dung cốt truyện

4

Bố cục thế giới

4

Loading reviews...

Lợi ích của thành viên VIP

Nghe và đọc thoải mái mà không quảng cáo

Sở hữu thêm 02 giọng VIP khi nghe

Có server riêng để load nhanh hơn

Nhận mua hộ truyện bản quyền từ nguồn TQ

Gia Hạn