- Hiệu trưởng là bọn hắn động thủ trước, bọn ta chỉ là phòng vệ chính đáng...
- Đây chính là lý do các người đưa hết tất cả Khế Ước Linh của người ta vào bệnh viện hả?
A Lương trừng đám người một cái.
Một học sinh lẩm bẩm.
- Tôn chỉ của xã đoàn chúng ta chính là không phục thì đánh, dù sao cũng có lão xã trưởng làm chỗ dựa cho bọn ta.
- Không đúng, xã nào mà điên cuồng ngang ngược như thế hả?!
- Niệu Tố Xã.
- ...
Thần sắc A Lương trì trệ sau đó phất phất tay, nói.
- Các ngươi tản đi trước đã, đầu óc ta có chút đau nhức...
Loading...
Thần sắc đám người khẽ giật mình sau đó nhanh chóng rời khỏi văn phòng...
- Người không ở đây cũng có thể gây phiền toái cho ta.
A Lương vuốt đầu, nói.
- Trường học này đúng là không quản được...
- Quên đi, vẫn nên để Liễu lão sư tới xử lý chuyện Niệu Tố Xã...
Hắn nhìn một bàn đầy văn kiện trước mắt lại tiếp tục lao vào công việc bận rộng phong phú...
...
Hoa Quốc, vùng biển phía Nam.
Một hình thể cá mập khổng lồ đang nằm trên bờ biển.
Chính là Sa Hoàng lúc trước!
Lúc này thân thể nó tràn ngập tinh quang giống như gông xiềng, áp chế toàn bộ thực lực của nó.
Trong khi đó, trong lòng của nó thời thời khắc khắc đều đang chửi rủa.
Nhưng đây đã là tất cả những gì nó có thể làm...
Bởi vì đã từng tiến hành truy sát Trần Thư quá lớn đương nhiên là bị tội phạm Nam Giang ghi nhớ báo thù…
- Năm đó ngươi chạy rất nhanh, hiện tại để ngươi chạy đủ!
Trong lòng Sa Hoàng vẫn vang vọng lời Trần Thư nói.
Kết quả đương nhiên không cần nói cũng biết.
Không còn thấy Sa Hoàng xưng bá hải vực nhưng trên thế giới có thêm một phương tiện giao thông đi từ Lam Tinh đến Cổ Ngự Đại Lục.
Sa Bỉ Hào...
Giờ phút này.
Đám người xung quanh nhao nhao nhích lại gần ngồi lên chuyến bay tiến về Cổ Ngự Đại Lục...
Dù sao bây giờ đã không còn dị không gian, đám Ngự Thú Sư muốn săn giết Hung Thú chỉ có thể tiến về Cổ Ngự Đại Lục xa xôi.
Mà Sa Bỉ Hào, đương nhiên trở thành phương tiện giao thông đám Ngự Thú Sư thích nhất.
Chẳng những giá cả rẻ, tốc độ lại cực nhanh về phần tính an toàn lại càng đạt tiêu chuẩn...
Rất nhanh, Sa Hoàng đã cất cánh bay lên không trung dựa theo lộ tuyến cố định đi về phía Cổ Ngự Đại Lục...
- Tốc độ thật nhanh...
Mọi người nhìn cảnh tượng bốn phía đi qua cực nhanh, trong lòng có chút sợ hãi cùng thán phục.
Mặc dù bị Trần Thư áp chế thực lực nhưng bản chất của nó vẫn là Truyện Kỳ Thú Hoàng, hoàn toàn xứng đáng là phương tiện giao thông đứng đầu trên thế giới!
Lúc ban đêm.
Sa Bỉ Hào thành công vượt qua không gian thông đạo Bắc Cực đưa mọi người đi tới phía trên Cổ Ngự Đại Lục.
Không ít Ngự Thú Sư nhao nhao rời khỏi lưng Sa Hoàng.
Chính thức bước lên Đại Lục cổ kính khổng lồ vô biên này!
Vừa tới đây đám Ngự Thú Sư cùng nhìn về phía trước giống như bị đồ vật gì đó hấp dẫn.
Chỉ thấy đám người phía trước đang sừng sững ba pho tượng nhân loại to lớn.
Pho tượng thứ nhất là một người trung niên, mặt mũi của hắn uy nghiêm,tràn đầy khí thế lớn lao giống như là vương giả bễ nghễ thiên hạ.
Pho tượng thứ hai là một vị lão nhân, trên người hắn mặc một bộ trường sam giống như là một vị Thánh giả được vạn người kính yêu.
Mà pho tượng thứ ba lại là một tên thanh niên trên người mặc áo khoác, hắn mang theo nụ cười tràn đầy ánh nắng có vẻ như là người có tính cách thiện lương…
Bọn hắn đưa lưng về phía Lam Tinh ngắm nhìn Cổ Ngự Đại Lục mênh mông, giống như cùng nhau trấn áp Hung Thú lại như đang bảo vệ nhân loại ở phía sau...
Trong mắt không ít người không nhịn được xuất hiện sự tôn kính cúi đầu với ba pho tượng đó...
- Lão sư, bọn hắn là ai vậy?
Một đám học sinh trên mặt không hiểu nhìn về phía lão sư mặc váy trắng đằng trước.
- Các ngươi ngốc quá, ở đây không phải còn có danh tự sao?
Một nam sinh nhìn về phía dưới của pho tượng, quả thật có khắc tên của bọn hắn, đồng thời miệng không nhịn được lên tiếng.
- Sơ đại Nhân Hoàng, Viêm...
- Nhị đại Nhân Hoàng, Cổ Thuấn...
- Tam đại... Ôi chà... Tội phạm Nam Giang, Trần Thư?!
- Không phải chứ Vu Phàm, ngươi có được không vậy, chỉ nhìn đọc cũng đọc sai nữa hả?
- Ngươi thì biết cái gì?
Nam sinh trừng mắt, nói.
- Hai người trước đều là Nhân Hoàng, kết quả người thứ ba là tội phạm, đây không phải là bất thường quá saosao
- Chẳng qua có sao nói vậy, đó là tình huống quái dị gì thế?!
Nam sinh vội vàng tìm ra chủ đề, nói.
- Lão sư, hai Nhân Hoàng còn có một tên tội phạm, đó là tổ hợp phối hợp gì vậy? Không phải là viết sai chứ?
- Đương nhiên là không.
Nữ nhân mỉm cười, nói.
- Cái này mới là phương thức mở ra chính xác nhất!
- Một tên tội phạm vì sao lại có thể đứng cùng một chỗ cùng với Nhân Hoàng chứ...
- Bởi vì hắn là Trần Thư!
Giờ phút này, hai mắt lão sư xuất hiện quang mang khóe miệng cũng thật lâu chưa tiêu tan đi ý cười.
Một đệ tử thử thăm dò nói.
- Vương lão sư, không phải ngài quen biết hắn chứ?
- Đương nhiên quen biết.
Nữ nhân mỉm cười, nói tiếp.
- Hắn thực ra... Cũng là lão sư của ta.
Trong mắt của nàng xuất hiện hồi ức giống như nghĩ đến những gì đã qua, không khỏi cười một tiếng.
- Thật vậy sao?
- Oh shit, không thể nào?
Các học sinh nháy mắt sôi trào trong mắt tràn ngập vẻ tò mò.
Mặc dù không biết thân phận của đối phương nhưng một tên tội phạm có thể ngang bằng địa vị với Nhân Hoàn, đương nhiên là gợi lên lòng hiếu kỳ của bọn hắn.
- Lão sư, có thể nói cho chúng ta một chút sự tích của hắn được không...
- Sự tích của hắn sao?
Vương Thanh Tuyết ngây ngốc nhìn pho tượng khổng lồ thứ ba, lẩm bẩm.
- Đó là một câu chuyện truyền kỳ rất dài…
...
...
...