logo
Thể loại
Xếp hạng
Số chương
...
VIP
Chia sẻ:

Nội dung chương

Đang khi tất cả còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, chỉ thấy Nhã Tát lập tức nhảy lùi về sau, ở dưới chân hắn từ lúc nào đã xuất hiện một con rắn độc vừa đớp hụt hắn một cú trí mạng.

Mà để ý kỹ thì máu trào ra miệng của đại tế tư có màu đen đặc, hiển nhiên đã bị chết vị dính độc, từ trong người của hắn cũng bò ra một con rắn nhỏ, toàn thân đen kịt.

Những con rắn này chính là vừa rồi tranh thủ lúc đối phương sơ ý, bị hấp dẫn bởi đội hình cung tiễn thủ ta đã triệu hồi hai con rắn nhỏ nhất, độc nhất, nhanh nhất để đến tấn công kẻ địch.

Mặc dù không thể một phát đớp chết hai tên nhưng ta vẫn ưu tiên giết chết tên đại tế tư trước.

Vẫn là luồn vào bên trong đại tế tư, trước mắt giết hắn trước cho chắc. Còn lại thằng thủ lĩnh của đối phương đớp chết được thì tốt.

Chứ không may đánh rắn động cỏ, để hắn cứu được tên đại tế tư thì đúng là quá tội!

Hiện tại mặc dù tên Nhã Tát dã man nhân thống lĩnh này có thể tránh thoát được, coi như đáng tiếc một chút nhưng như vậy đã là kết quả vô cùng tốt đẹp!

Hiện tại bầy ong và thú của ta không còn bị đe dọa bởi hỏa công do tên tế tư tạo ra nữa, chiến thắng có thể nói đã nắm chắc trong tay rồi!

Tên Nhã Tát nhìn thấy binh lính của mình nhanh chóng giết chết hai con rắn độc thì hướng về phía ta tức ddi.t nói:

- Pháp sư nhân loại! Hóa ra chính là ngươi đã triệu hồi những con rắn này quấy rối chúng ta đêm qua! Ngươi thật là hèn hạ!

Loading...

Ta nhếch mép:

- Quá khen rồi! Ta không phản đối! Sau khi ngươi chết có thể vác đơn đi kiện về sự hèn hạ này của ta!

Nhã Tát tức ddi.t đến mức răng va vào nhau lập cập:

- Ngươi... Ngươi...sẽ phải trả giá! Tất cả các ngươi sẽ bị đại quân của chúng ta giết chết! Các ngươi không thể chống lại được đại quân của chúng ta đang tiến đến! Không bao giờ!

Rầm!

Vào lúc này một âm thanh chát chúa vang lên. Viên dã man nhân thủ lĩnh đối chiến cùng với trọng giáp thiết kỵ không thể chống đỡ nổi mấy đòn đã bị đánh gục, trở thành một thi thể ngã xuống.

Các dã man nhân còn lại cũng sợ hãi, giẫm đạp lên nhau mà chạy nhưng không được.

Cơ thể bọn chúng đã bị ong đốt cho sưng phồng lăn lộn vì đau đớn.

Dã man nhân hiếu chiến, bản tính ngu muội hiện tại quá đau đớn cũng không thể làm gì khác hơn là liên tục lăn lộn, cầu xin tha mạng.Âm thanh gào thét, thống khổ vô cùng.

Ta ra lệnh cho mọi người:

- Bắt giữ các dã man nhân lại! Không cần phải tiêu diệt!

Quả nhiên bọn dã man nhân này tuy ngu ngốc nhưng vẫn có linh trí.

Nghe thấy có thể bị bắt giữ đứa nào đứa nấy vứt hết vũ khí trong tay, giơ tay lên đầu hàng.

Cũng nhờ vậy quân phía bên ta dễ dàng bắt trói được toàn bộ, không phải gánh chịu thương tổn nữa.

Tên thủ lĩnh dã man nhân nhìn thấy đại thế đã mất thì cùng với một vài vệ sĩ của mình hậm hực nói:

- Pháp sư nhân loại! Ngươi được lắm! Nhã Tát ta sẽ trở lại! Dẫn theo mọi người tới nơi này, khiến cho ngươi phải trả giá!

Nói đoạn định co giò bỏ chạy. Chỉ đáng tiếc ta có một binh đoàn vô cùng cơ động đã bịt kín đường đi của hắn. Đó chính là ong!

Đàn ong che hết đường rút lui của Nhã Tát, khiến hắn sợ hãi. Hơn thế nữa, những con ong còn đang không ngừng thu hẹp lại khoảng cách.

Nhã Tát đã bắt đầu cảm thấy sợ hãi:

- Các ngươi muốn làm gì?

Nhã Tát túm lấy đầu vài tên vệ sĩ bên cạnh nói:

- Vệ sĩ! Bảo vệ cho ta thoát khỏi nơi này! Không phải chỉ là bầy ong thôi sao? Dùng thân thể của các ngươi để che chắn cho ta!

Có điều những tên vệ sĩ không dám nhúc nhích.

Bọn chúng không sợ hãi kẻ địch nhưng đó là khi bọn chúng có thể đánh một trận với người ta!

Còn hiện tại bảo bọn chúng lên đấu với mấy con ong phía trước thì đấu thế nào? Chỉ là đem thân ra cho nó chích mà thôi.

Huống chi ong nhiều như vậy, có thể che được cho ngươi chạy đi hay sao? Che làm sao nổi chứ? Đừng ảo tưởng nữa có được không?

Ngươi ảo tưởng vì sao lại nghĩ đến lôi ta ra cho ong chích để ngươi chạy. Ngươi ảo tưởng như thế cũng khôn quá rồi!

Nói thế là đủ để biết đám người của Nhã Tát hiện tại cảm thấy bất lực như thế nào. Ta cùng mọi người tiến lại gần phía Nhã Tát mà nói:

- Những tên vệ sĩ đầu hàng rồi nói cho ta biết thông tin về đại quân của các ngươi! Ta sẽ cho các ngươi con đường sống!

Những tên vệ sĩ nghe thấy vậy vội vàng quỳ lạy xuống, buông bỏ vũ khí:

- Pháp sư đại nhân! Xin ngài hãy tha cho chúng ta! Chúng ta đầu hàng! Trở thành nô lệ cho ngài! Xin hãy tha mạng cho chúng ta, đừng để bầy ong đó đốt chúng ta! A a a a!

Ta gật đầu, ra lệnh cho mọi người trói chặt bọn chúng lại.

Tên Nhã Tát nhìn quanh rồi hướng về phía ta quỳ xuống nói:

- Pháp sư đại nhân! Ta sai rồi! Ta nguyện thuần phục ngài! Xin ngài hãy tha mạng cho ta giống như đã làm với các thuộc hạ của ta! Được sự phục vụ của dã man nhân thống lĩnh như ta chắc chắn ngài sẽ cảm thấy thỏa mãn hơn những tên binh lính thấp kém đó rất nhiều có phải không? Xin ngài hãy tha cho ta!

Ta lắc đầu:

- Nhã Tát! Ngươi dẫn quân đội đến phá hoại làng của ta, giết người của ta, còn hại chết thôn trưởng mà chúng ta yêu quý! Ta không thể tha cho ngươi!

Nói đoạn ta quay sang mười tên vệ sĩ bên cạnh nói:

- Các ngươi nguyện ý thần phục ta chứ? Trở thành nô lệ của ta, giao cho ta nắm giữ sinh mệnh của các ngươi!

Những vệ sĩ này lập tức quỳ xuống cung kính:

- Pháp sư đại nhân! Chúng ta đã trở thành tù binh và nô lệ của ngài! Những dã man nhân bọn ta từ nay sẽ là thuộc hạ trung thành của ngài! Sinh mệnh của chúng ta thuộc về ngài!

Những dã man nhân này hiểu rằng bản thân không có sự lựa chọn. Mặc dù tương lai của bọn chúng rất đen tối. Có thể trong các cuộc chiến kế tiếp bị ta đưa ra làm pháo hôi để chết rất nhanh nhưng hiện tại nếu không lựa chọn điều đó, bọn chúng cũng sẽ lập tức không thể sống nổi mà bị chết rất khó coi.

Chia sẻ:

Tính cách nhân vật

4

Nội dung cốt truyện

4

Bố cục thế giới

4

Loading reviews...

Lợi ích của thành viên VIP

Nghe và đọc thoải mái mà không quảng cáo

Sở hữu thêm 02 giọng VIP khi nghe

Có server riêng để load nhanh hơn

Nhận mua hộ truyện bản quyền từ nguồn TQ

Gia Hạn