Ta bình tĩnh nói tiếp:
- Đối diện với sự nguy hiểm, không biết bản thân mình có thể tiếp tục cuộc sống được hay không? Trong chúng ta sợ hãi là rất bình thường. Nhưng ta sẽ trả lời câu hỏi của các ngươi. Không phải vấn đề là có thể tiếp tục sống được hay không? Mà tất cả chúng ta đều phải chết! Đúng vậy! Kẻ thù mạnh như vậy đã vượt quá số lượng mà chúng ta đã tưởng tượng. Đáng sợ hơn cả những gì chúng ta đã tưởng tượng. Ta nhìn thấy kỵ binh sói xám đang đến, nhìn thấy ba tên dã man nhân cấp bậc thủ lĩnh đang đến, nhìn thấy ba trăm tên dã man nhân đang tiến đến thôn làng của chúng ta! Muốn giết chết tất cả chúng ta! Tất cả chúng ta đều sắp phải chết hết rồi! Con mẹ nó! Nói cho ta biết! Các ngươi có sợ hãi chúng nó hay không?
-KHÔNG!
Tất cả mọi người giống như cùng gào thét lên. .
Một nam tử trẻ tuổi trước đó còn rụt rè một chút lúc này hét lớn:
- Ta không sợ! Ta muốn nói cho chúng biết! Ta chính là một kẻ sắp chết! Cái gì là lang kỵ binh, cái gì là thủ lĩnh dã man nhân! Con mẹ nó! Đến hết đây đi! Muốn đến làng của lão tử! Lão tử nhai đầu bọn chúng!:
- Đúng vậy! Con mẹ nó có là một ngàn thằng hay vạn thằng có gì mà đáng sợ! Không phải là đều như nhau sao! Đến bao nhiêu thằng ta dùng mạng mình lao ra đập bấy nhiêu thằng!
Tất cả mọi người đều hô lớn! Nhất thời khí thế bên ta tăng vọt, ai nấy đều cầm chắc vũ khí, chỉ hận không thể trực tiếp lao lên liều mạng với kẻ thù.
Hiện tại kẻ thù cuồng bạo thế nào, đáng sợ thế nào, trong mắt họ đều giống như rác rưởi, giống như tô điểm cho sự dũng cảm của bản thân.
Nếu bây giờ có kẻ địch lao đến, không còn nghi ngờ gì nữa, cái đám này sẽ tranh nhau nhảy xổ vào thằng nào trông có vẻ đáng sợ nhất trong số đó để đập nhau trước.
Loading...
Bởi thế, nhất thời, bên phía quân ta có mấy thanh niên mới lớn đã nhìn chằm chằm vào dã man nhân thủ lĩnh ở phía xa nghĩ xem tí nữa làm cách nào để vừa đánh nhau vừa luồn qua mà bổ vào đầu đối phương một nhát.
Hành động này vô tình khiến cho một vài dã man nhân ở phương xa mí mắt giật giật.
Nhân loại mà bọn chúng đối đấu trước đây hình như chưa từng phát sinh chiến ý đáng sợ như thế này.
Bên phía dã man nhân, tên thủ lĩnh khẽ lau mắt mà ngáp một tiếng:
- Thật là phiền phức, tối qua ta ngủ không được đẫy giấc vì mấy con rắn độc hại chết mấy đồng tộc của ta. Hiện tại lại gặp phải một đám nhân loại dũng cảm không sợ hãi như vậy! Nhã Cát ta rất muốn có thể ngủ một giấc thật ngon để đánh một trận sảng khoái với những chiến binh anh dũng trước mặt. Nhưng hiện tại ta không có nhiều thời ddi.t. Với lại những người này thực sự quá yếu rồi! Mau triển khai lang kỵ binh đội xông lên, dập tắt sĩ khí của đối phương, giết chết tên vừa hô hào mọi người kia càng sớm càng tốt. Hắn có vẻ là thủ lĩnh của bên đó.
Một tên dã man nhân thủ lĩnh cúi đầu nói:
- Tuân mệnh Nhã Cát đại nhân! Ta sẽ nhanh chóng hoàn thành mệnh lệnh của ngài. Chỉ trong buổi sáng sẽ tàn phá vào bên trong thôn làng này, tạo cho ngài một chỗ nghỉ ngơi.
Tên Nhã Cát gật nhẹ đầu. Lim dim đôi mắt. Hắn cũng không lo lắng khi nhìn thấy trận hình của nhân loại bày ra trước mặt.
Tiểu đội kỵ binh sói xám xông lên phía trước. Bên phía ta một chi kỵ binh cũng lập tức xuất kích.
Hơn hai mươi thợ săn có thực lực mạnh nhất ngồi trên lưng trâu xông lên chiến đấu. Bọn họ đang đằng đằng khí thế. Người dẫn đầu nói lớn:
- Các anh em! Trận đánh này chúng ta đúng là không có hy vọng tiếp tục sống! Nhưng trước khi chết để những thợ săn chúng ta biểu diễn cho mọi người một tiết mục nhỏ. Nhìn phía trước kia không? Chính là cái gì lang kỵ binh của dã man thú nhân hay con mẹ nó một đám nhãi ranh không rõ! Để chúng ta xông tới chặt đầu mấy thằng nhãi này xuống mang lại đây cho mọi người xem cho kỹ hơn có được hay không? .
Những người thôn dân còn lại ánh mắt hằn lên tia máu tràn đầy nhiệt lo^n`:
- Cố lên! Giúp thêm cả ta nữa! Chặt vài cái đầu xuống! Sớm biết thế này lão tử đã nuôi trâu rồi! Như vậy dư ra vài con để xông lên cùng mọi người!
Người thủ lĩnh đội thợ săn khẽ chỉnh vành mũ, cười nhạt:
- Thú cưỡi xịn như thế này không phải muốn là cưỡi được đâu! Vẫn là chờ đợi lần sau đi! Ha ha ha ha!
Nói rồi cả đội cùng nhau xông lên trước. .
Tên dã man thú nhân thủ lĩnh cưỡi trên người một con sói xám lớn gấp đôi những con sói khác đang dẫn tiểu đội lang kỵ binh của mình xông lên những tưởng có thể nhanh chóng càn quét được đám người chúng ta để lập công thì bất ngờ nhảy ra một đám người cưỡi trâu được bọc giáp rơm ướt thì nhíu mày:
- Nhân loại lợi hại đến vậy sao? Đến cả trâu lớn cũng có thể thuần phục được như vậy! Những kẻ trước mặt này thật có tài! Các con! Đánh bại bọn chúng! Nếu như bắt sống được một vài tên thì sẽ trọng thưởng!
Đám lang kỵ binh phía sau hò hét, vung ra những tảng đá được quấn dây leo về phía kỵ binh trâu của ta, những người thợ săn cúi thấp người mình xuống, bộ giáp bằng rơm ướt của trâu lớn mặc dù thô sơ nhưng hiệu quả mang lại đúng là quá lớn. Những tấn công kiểu này hoàn toàn vô hiệu. Mặc dù thế có một con không may bị đá của kẻ địch quấn vào chân mà gục xuống, người thợ săn phía trên bị ngã ra, nhưng không hề nao núng, rút con dao ngắn bên hông rồi phi người đến chân trâu, cắt đứt sợi dây khiến con trâu tiếp tục đứng dậy chiến đấu.
Thế mới biết, vai trò của người thợ săn cũng không tệ. Nếu như không có anh ta cắt dây trợ giúp, con trâu này bị khống chế như vậy chắc chắn sẽ bị đối phương xông tới giết chết dễ dàng.
Bên kia đáp vũ khí đá sang bên này thì bên này cũng phóng đồ đáp trả sang. Đừng quên phe ta đều là thợ săn lão luyện, muốn chơi vũ khí tầm xa thì vẫn là có nghề hơn đối phương rất nhiều.
Một vài hảo thủ ra tay đúng là vô cùng lợi hại, một số người còn bắn tên trúng đích khiến hai tên đối phương gục tại chỗ, trong đó có một con chó sói bị bắn thủng yết hầu và một tên thú nhân kỵ binh bị tên găm đúng ngực.
Bên phía đối phương chỉ có hai mươi người. Bỗng chốc mất đi hai tên cũng là hiệu quả không tệ. Ở phía cổng làng thôn dân lập tức reo hò ầm ĩ giống như nhìn thấy chiến thắng đến nơi.
Giống như là đánh nhau thì xác định tâm lý ông đây là người sắp chết, có gì mà sợ nhưng mà đánh thắng đối phương một cái là tung hô tới trời, chiến thắng rồi anh em ơi. Dù thế nào cũng bừng bừng khí thế. .