Mã Lục cắn một miếng thịt Chuột Chù Voi Xám. Thịt của thứ trông giống chuột này khá là dai, vị hơi nhạt nhẽo, còn đầy mùi tanh của thịt. Hơn nữa phương thức nấu nướng của Pochi rất đơn giản, ngoài muối ra thì không còn loại gia vị gì nữa nên không nói tới ăn ngon, chỉ có thể miễn cưỡng lấp đầy bụng.
Kém xa món Sa Điêu Chiên Bơ mấy tiếng trước hắn ăn ở quán rượu Tiểu Hùng.
Nhưng Pochi lại không hề kén chọn chút nào, hai ba miếng đã gặm xong một cái chân, xé xuống cái chân tiếp theo, “Năm thứ tư, năng lực niệm lực bị đưa vào đánh giá kiểm tra.”
“Ha, quả nhiên là vậy.”
“Hết cách rồi, không có thiên phú chính là không có thiên phú. Khi ở gần thành phố, săn những con mồi bình thường có lẽ còn không rõ ràng lắm. Nhưng một khi tiếp tục đi sâu vào sa mạc, gặp phải những con mồi to khổng lồ, sự khác biệt mà chênh lệch thiên phú mang đến sẽ chỉ càng ngày càng rõ ràng hơn mà thôi.”
Nói đến đây, Pochi dừng lại vài giây, “Niệm lực của anh… Đúng là rất đặc biệt, không giống tôi. Niệm lực của anh rất hữu dụng, đặc biệt là đối với những đoàn săn lớn, giá trị của anh là không thể đo lường. Đi theo bọn họ, anh có thể được chia nhiều tiền hơn. Anh có chắc chắn mình muốn tiếp tục xây dựng đoàn săn với tôi không?”
Mã Lục khẽ phẩy tay, “Đoàn săn lớn có quá nhiều quy tắc, tôi lại là người xứ khác, còn không bớt lo bằng hợp tác với cậu. Hơn nữa, niệm lực của cậu cũng không phải hoàn toàn hết thuốc chữa.”
Không phải hắn đang an ủi Pochi, mà với hệ thống Rogue, chuyện gì đều có thể xảy ra.
Hơn nữa, vừa rồi sau khi một hơi giết mười chín con Ấu Tích Lửa, cộng thêm bốn con Chuột Chù Voi Xám, hắn lại có một phát hiện mới.
Trong đó có ba chúc phúc hai trắng một xanh đã khiến hắn chú ý. Chúng lần lượt là:
Loading...
Lá Chắn Tái Sinh: Lá chắn của thành viên trong đội bị hư hao có 3% tỷ lệ lập tức phục hồi như cũ.
Nước Mang Điện: Khi người có năng lực niệm lực hệ Thủy trong đội sử dụng năng lực có 3% mang theo điện.
Lá Chắn Ngăn Cản Cuối Cùng: Lá chắn của thành viên trong đội bị hư hao có 15% tỷ lệ hoàn toàn ngăn cản một lần tổn thương.
Nguyên nhân ba chúc phúc này làm Mã Lục để ý, ngoài vì chúng nó phù hợp với Pochi, còn vì chúng có thể kết hợp với nhau. Tuy phẩm chất không cao, xác suất kích phát có hạn.
Nhưng khi đặt cùng nhau lại làm hắn nhìn thấy hình thức ban đầu của một trường phái.
Trường phái là bộ phận quan trọng, thậm chí có thể nói là bộ phận trung tâm nhất trong trò chơi Roguelike. Người chơi sẽ thông qua việc tổ hợp các mục từ để tạo thành hiệu quả vượt qua mô tả ban đầu.
Một khi hình thành trường phái, sức chiến đấu của đội ngũ sẽ xảy ra sự thay đổi về chất, đạt tới cảnh giới vô địch cũng không phải là chuyện không thể.
Hiển nhiên Pochi hoàn toàn không biết gì về uy lực của trường phái, nhưng nghe thấy Mã Lục nói muốn ở lại, cậu vẫn rất vui vẻ.
Cậu cúi đầu ăn hết hai con Chuột Chù Voi Xám của mình, dùng mu bàn tay lau miệng. Thấy Mã Lục không ăn mấy còn quan tâm hỏi: “Sao anh không ăn?”
“À… Vừa rồi tôi chỉ đứng bên cạnh, không vận động nhiều nên thấy không đói lắm.”
“Ồ. Vậy tôi cất đi giúp anh, chờ đến khi nào anh đói thì ăn sau.”
Pochi đi tới chỗ motor lấy hộp cơm. Đúng lúc này, bên tai Mã Lục lại vang lên tiếng vù vù vù quen thuộc. Cùng lúc đó, Vòng Tay Lữ Nhân còn bắn ra thông báo thứ nhất.
Ting! Chúc mừng đã phát hiện ra nguyên liệu nấu ăn hai sao – Sói Lửa Hai Đầu. Sách tranh Sói Lửa Hai Đầu đã được mở khóa.
Nhìn thấy sáu chữ nguyên liệu nấu ăn hai sao, Mã Lục kích động. Nhưng sau khi nhìn thấy tên, hắn lại sững người.
Bởi vì so với những con vật loại nhỏ như chuột chù voi, cừu thì rõ ràng sói lửa đã được đưa vào phạm trù mãnh thú. Hơn nữa, điều quan trọng nhất là ở Trái Đất, sói lửa là dã thú quần cư, thích hành động theo đàn.
Chỉ có điều không biết ở vị diện vũ trụ này, chúng nó có tập tính này không.
Ngay lúc hắn định nhắc nhở Pochi cẩn thận thì hai bóng dáng màu đỏ đã lao xuống từ trên cồn cát. Mục tiêu chính là Pochi đang đưa lưng về phía bọn chúng!
Bốn cái đầu lần lượt cắn vào cổ, tay trái, tay phải và eo cậu.
Đây là lần đánh lén đã ủ mưu từ trước. Nếu không phải bất ngờ bị vòng tay quét đến, chuyện này vốn đã lặng yên không một tiếng động xảy ra rồi.
Giống như lời Pochi nói, sa mạc này tràn ngập kỳ ngộ, nhưng cũng đầy rẫy nguy hiểm, thân phận thợ săn và con mồi có thể thay đổi với nhau bất cứ lúc nào.
Thấy hai con Sói Lửa Hai Đầu sắp nhào tới cắn Pochi, Pochi lại đột nhiên ngã người về phía bên phải, tiếp đó lăn một vòng trên mặt cát, trên đường còn thuận tay rút ra thanh mâu điện trên motor.
Pochi cứ thế lướt ngang qua hai con Sài Hai Đầu. Sau khi kéo dài khoảng cách, cậu nhanh chóng bò dậy từ trên mặt đất.
“Anh đứng cách xa ra một chút, để tôi đối phó với hai con sài này!”
Tuy thực lực của đối thủ lần này không yếu, nhưng Pochi rất tin tưởng vào bản thân mình.
Niềm tin này đến từ việc không ngừng cố gắng, chăm chỉ tập luyện trong rất nhiều năm. Nhưng sau đó, cậu lại nghe thấy Mã Lục nói: “Lần này e là một mình cậu không giải quyết được đâu.”
“Chỉ là hai con Sói Lửa Hai Đầu mà thôi…”
“Không phải hai con, mà là mười ba con.”