logo
Thể loại
Xếp hạng
Số chương
...
VIP
Chia sẻ:

Nội dung chương

“Hử?” Pochi hơi sửng sốt.

“Anh đang nói Nhân Viên Đưa Nước đó hả? À, dân bản xứ chúng tôi đều gọi Sâu Ống Tơ Hồng như thế, bởi vì trong cơ thể nó chứa đầy nước.”

“Nếu anh mất đi nguồn nước trong sa mạc, chỉ cần tìm được một con Nhân Viên Đưa Nước, rạch một nhát lên làn da của nó là có thể lập tức có được một bát nước sạch.”

“Cách gọi này cũng rất chuẩn nhỉ.”

Mã Lục tán đồng, sau đó lại tiếp tục khiêm tốn học hỏi: “Nhân Viên Đưa Nước ăn ngon không?”

“Chưa ai từng ăn nó, bởi vì nó chỉ có một lớp da rất mỏng, 97% còn lại đều là nước.”

“Thế thì giữ lại đi, không chừng có thể cứu cấp.” Mã Lục suy nghĩ rồi nói.

Pochi thắc mắc, “Ý của anh là gì? Gần đây có Nhân Viên Đưa Nước hả?”

Mã Lục gật đầu, “Ừ, không chỉ ở đây, dọc theo đường đi chúng ta đã gặp được vài con Nhân Viên Đưa Nước rồi.”

Từ sau khi mở hình thức kiểm tra trên Vòng Tay Lữ Nhân, Mã Lục chưa hề tắt đi. Thế nên cứ cách nửa phút, vòng tay lại tiến hành rà quét trong khu vực hình tròn có bán kính hai mươi mét gần hắn.

Loading...

Nếu có nguyên liệu nấu ăn sẽ lập tức hiện ra thông báo.

“Sao có thể?”

Pochi nhíu mày, “Bình thường Nhân Viên Đưa Nước sẽ trốn dưới hạt cát, độ sâu khác nhau, đứng bên ngoài gần như không thể quan sát được.”

“Tôi có phương pháp tìm kiếm đặc biệt.”

Mã Lục thấy Pochi còn chưa tin bèn nói: “Dừng lại, chỗ này còn có những thứ khác, Cừu… Dương Sa. Hừm, đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy cái tên này, nhưng vẫn chỉ là nguyên liệu nấu ăn một sao.”

Tuy Pochi nửa tin nửa ngờ, nhưng vẫn dừng xe lại, “Anh chắc chắn không? Ở đâu? Cừu Dương Sa có thể bán với giá không tệ trên thị trường. Nếu gặp được thì chắc chắn phải bắt.”

Mã Lục trả lời: “Tôi không biết vị trí cụ thể, nhưng chắc chắn cách chúng ta không xa.”

Pochi không nói gì nữa, cúi người xuống, dán lỗ tai lên mặt cát. Mấy giây sau, cậu đột nhiên ngẩng đầu lên, tiếp đó nhanh chóng chạy về phía bên phải.

“Này, đợi tôi với.”

Mã Lục vừa nói được nửa câu đã thấy Pochi nhào tới đằng trước. Cùng lúc đó, phía trước đột nhiên nổi lên một trận bụi cát.

Pochi ngã vào bên trong, nhưng chờ tới khi cậu đứng dậy, tay đã xách một con động vật xấu xí đầu nhọn, đuôi dài, cả người bị một lớp giáp xương bao bọc vẫn đang không ngừng giãy giụa.

“Đúng là Cừu Dương Sa.”

Pochi vui vẻ nói: “Tôi nghe thấy nó định chạy trốn nên phải ra tay trước, vừa rồi anh đang nói gì?”

“Không nói gì, làm tốt lắm.”

Pochi xách Cừu Dương Sa quay về motor, dùng dây thừng buộc chặt bốn chân của nó lại. Khi nhìn về phía Mã Lục, ánh mắt của cậu đã khác trước.

“Vậy nên năng lực hệ Rogue gì đó của anh dùng để điều tra và tìm kiếm con mồi à?”

“Đây chỉ là một phương diện trong số đó mà thôi.”

Mã Lục cố gắng giải thích bằng những từ Pochi có thể lý giải, “Phương diện tôi am hiểu chính là hiến tế linh hồn con mồi để đổi lấy chúc phúc cho đội ngũ, tăng thực lực của đội viên trên diện rộng.”

“Nghe có vẻ tà ác.” Pochi phun cát trong miệng ra ngoài.

“Đúng là nghe có vẻ tà ác, nhưng tôi có thể bảo đảm với cậu, tuyệt đối không có tác dụng phụ.”

Mã Lục vươn tay, “Vậy nên, cậu có bằng lòng trở thành đồng đội của tôi không?”

Pochi chần chờ vài giây, cuối cùng vẫn không nắm tay Mã Lục, chỉ nói: “Chúng ta đã là đồng đội, anh cung cấp tình báo về con mồi cho tôi, tôi săn giết, sau đó chúng ta có thể chia đều thu hoạch. Ừm, chuyện thành lập đoàn săn cũng có thể thương lượng.”

“Vậy khi nào cậu thay đổi suy nghĩ thì đến tìm tôi.” Mã Lục cũng không miễn cưỡng.

Vừa ra khỏi thành không lâu đã có thu hoạch làm tâm trạng của Pochi từ âm u chuyển thành nắng đẹp. Hơn nữa sau đó, Mã Lục không ngừng sử dụng năng lực niệm lực của hắn, lại tìm thấy không ít con mồi mới.

Tuy trong đó có vài con đã chạy trốn trước khi Pochi ra tay, một vài con trốn sâu dưới lòng đất phải sử dụng trang bị đặc biệt mới bắt được. Nhưng dù vậy, hai người cũng bắt được rất nhiều.

Chỉ trong bốn tiếng ngắn ngủi, bọn họ đã bắt được mười sáu con Chuột Chù Voi Xám, bốn con Gà Ức Đen, một tổ Chuột Nhảy cùng với một con Cừu Dương Sa khác.

Mà khi Pochi săn thú, Mã Lục cũng không nhàn rỗi mà ở bên cạnh tiếp tục nhặt Ấu Tích Lửa. Trong sa mạc thật sự có rất nhiều thứ này, đi một đoạn là lại gặp được. Hắn nhặt thêm chín con, tính cả lồng sắt là có mười sáu con.

Có thể hiến tế được rồi.

Phần lớn chúc phúc những con Ấu Tích Lửa này cung cấp đều khá là yếu, chỉ khi chồng nhiều lên mới cảm thấy thuộc tính tăng lên.

Săn thú trong ba tiếng liên tục làm Pochi cũng cảm thấy hơi mệt mỏi.

Thế nên sau khi bắt được con Cừu Dương Sa thứ hai, cậu bèn tìm một cồn cát có bóng nhỏ dừng xe lại, lấy một cái lều và một cái nồi cơm trong thùng đựng đồ dưới xe ra.

Pochi dựng lều, sau đó lại chọn ra bốn con Chuột Chù Voi Xám trông có vẻ uể oải trong đám Chuột Chù Voi Xám đã bó chặt.

Mã Lục xung phong nhận việc giết chết. Tiếp đó Pochi lại lột da, móc nội tạng, dùng nước sạch rửa qua rồi ném hết vào trong nồi cơm.

Nguồn điện của nồi cơm nối với bình điện của xe motor. Không bao lâu sau, trong nồi đã bay ra mùi thịt.

Pochi lại rải ít muối lên trên, chờ chiên thịt xong, cậu đưa cho Mã Lục một con trước.

“Ăn đi, lần này cũng nhờ có anh. Không ngờ nơi cách Giant gần như vậy cũng có thể bắt được nhiều con mồi đến thế.”

“Kỹ thuật săn thú của cậu cũng rất giỏi mà.”

Lời nói của Mã Lục cũng đến từ tận đáy lòng. Vừa rồi hắn mới được nhìn cận cảnh quá trình Pochi săn thú. Dù không quá hiểu biết về kỹ thuật này, hắn vẫn có thể nhìn ra biểu hiện của cậu không kém.

Mà phải biết rằng, tuy bọn họ ra ngoài cùng nhau, nhưng Pochi vẫn chưa chấp nhận lời mời tổ đội của hắn nên không được hưởng thụ buff của chúc phúc.

Nói cách khác, đó hoàn toàn là thực lực của bản thân cậu ấy.

“Ở trong trường, không có ai chăm chỉ hơn tôi.”

Pochi kiêu ngạo nói: “Ngoài năm cuối cùng, thành tích của tôi vẫn luôn đứng đầu.”

“Vậy năm cuối cùng đã xảy ra chuyện gì?”

Chia sẻ:

Tính cách nhân vật

4

Nội dung cốt truyện

4

Bố cục thế giới

4

Loading reviews...

Lợi ích của thành viên VIP

Nghe và đọc thoải mái mà không quảng cáo

Sở hữu thêm 02 giọng VIP khi nghe

Có server riêng để load nhanh hơn

Nhận mua hộ truyện bản quyền từ nguồn TQ

Gia Hạn