Thiện Tuân cắm dương v*t vào lỗ nhỏ phía sau của người dưới thân, mồ hôi lạnh chảy khắp cả người.
Chặt quá.
Bôi trơn có hơi gấp gáp, cũng phải nửa tháng rồi hắn không đi vào nơi này của Tiêu Quân Mạc, chỗ ấy dường như không còn hoan nghênh hắn nữa——cặp chân thon dài khỏe mạnh kia im lặng phản bác lý do này, chúng nó quấn quýt lấy eo hắn, mặc cho chủ nhân đau đến run cả người cũng không buông ra. Thiện Tuân cúi đầu nhìn khuôn mặt Tiêu Quân Mạc. Người này cứng đầu bướng bỉnh không chịu phục tùng, hai tay siết chặt ga giường dưới thân, không nói một lời, hai mắt nhắm nghiền, mày kiếm nhíu lại, môi mím thành một đường, nét ửng đỏ trên mặt do tình dục gây nên đã rút đi, da thịt màu lúa mạch trở nên hơi trắng.
Lòng mềm nhũn, hắn hơi lùi về phía sau, chuẩn bị rút cậu nhỏ ra. Đôi chân kia vậy mà phản ứng rất nhanh, càng gắng sức quấn chặt lấy hắn, giống như một tấm lưới đánh cá, thực hiện một câu thần chú, mạnh mẽ trói buộc hắn. Hết cách, Thiện Tuân vùi đầu, đặt một nụ hôn lên khóe mắt anh, hai tay sờ cặp mông cong vểnh của người đàn ông, nhào nặn một hồi.
“Không đủ trơn, tôi sẽ chậm lại một chút, thả lỏng nào”
Một lát sau, Tiêu Quân Mạc hơi buông lỏng hai chân.
Thiện Tuân bị anh chọc cho bật cười, nói: “Anh câm à?”
Tiêu Quân Mạc mở mắt ra nhìn thẳng hắn, sau một lúc lâu mới gắng nở nụ cười.
Người này từ trước đến nay tính tình ngông cuồng tự cao tự đại, ngồi ở địa vị cao, cũng có không ít kẻ địch, đối xử với Thiện Tuân cũng không khách khí chút nào, tình huống như hôm nay, Thiện Tuân cũng có hơi mờ mịt.
Trước khi đôi bên thích ứng, Thiện Tuân không dám lộn xộn, dương v*t cắm vào một nửa, mặc cho dũng đạo nóng bỏng cắn mút. Hai tay rời khỏi cặp mông của người đàn ông, mò mẫm mái tóc ngắn gọn gàng của anh, mặt đã vùi xuống cơ ngực rắn chắc, cắn một bên đầu v*, trước khi cắm vào đã dùng ngón tay ngắt véo chỗ này, giờ hai bên đầu v* đều có hơi sưng đỏ. Bị hắn cắn như thế, người đàn ông run rẩy cả người, bờ mông theo bản năng nâng lên một chút, vách ruột siết lại, lập tức hai người đều hít vào một hơi——dương v*t thô to kia lại đi sâu vào thêm một bước.
Loading...
Thiện Tuân mất mấy giây ổn định khoái cảm khác thường này, bắt đầu dùng đầu lưỡi liếm láp đầu v* cứng rắn của người đàn ông. Vê ép, đảo vòng, rồi lại dùng hàm răng khẽ cắn. Tiêu Quân Mạc rốt cuộc không chịu nổi, bật ra tiếng rên rỉ yếu ớt. Thiện Tuân được cổ vũ, càng thêm dốc sức lấy lòng, không bao lâu, tiếng rên rỉ của Tiêu Quân Mạc biến đổi, buông một tay nắm ga giường, tự mình đùa bỡn một bên đầu nhũ bị lạnh nhạt.
Cảm giác dũng đạo hút mình hơi buông lỏng, dần dần ẩm ướt, Thiện Tuân chậm rãi thẳng lưng, từng chút từng chút một đẩy dương v*t của mình vào bên trong. Cơ thể Tiêu Quân Mạc lập tức vỡ vụn, cái tay xoa nắn đầu v* của mình cũng dừng lại, trong miệng bật ra một tiếng rên. Biết là anh thoải mái, Thiện Tuân dỡ bỏ mấy phần cảnh giác, không kiêng nể gì đâm rút. Dời tay Tiêu Quân Mạc ra, miệng đổi sang cắn một bên đầu nhũ khác, Tiêu Quân Mạc lại run rẩy một hồi, hắn lại ngậm đầu nhũ sưng to mút một cái, khoái cảm trên dưới tuôn ra ngoài như núi lửa phun trào. Tiếng rên rỉ không ngừng của Tiêu Quân Mạc từng đợt rồi từng đợt đâm vào màng tai của Thiện Tuân. Hắn đã quên mất lúc đầu mình mang tâm tình thế nào bước vào căn phòng này, cúi người ôm eo anh, cảm nhận nhiệt độ nóng bỏng của cơ thể nam tính hoàn mỹ này.
Tiêu Quân Mạc tựa như con sư tử đực nóng nảy hung bạo, Thiện Tuân thì lại là một con hươu ôn hòa thuần hậu.
Đó là một câu nói đùa của bang chủ bang hội trong game của Thiện Tuân. Không một ai biết, sư tử đực lại thua chú hươu hiền lành, cho dù sự vật có mạnh mẽ đến đâu, nhưng nếu được vun đắp tình cảm, thì không khác gì vật thông thường. Mấy tháng trước Thiện Tuân cũng sẽ không ngờ, kiểu người như Tiêu Quân Mạc, sẽ tự nguyện khuất phục nằm dưới thân người khác, lại còn là nhà văn nhỏ như hắn.
“Thiện Tuân…”
Tiêu Quân Mạc như con sói bị thương, thở dốc vươn tay vò tóc hắn, bật ra lời nói mê như lên cơn sốt cao.
Thiện Tuân tăng nhanh tần suất cắm rút, mỗi lần thúc đẩy lại càng mãnh liệt hơn, dù là hình thể như Tiêu Quân Mạc cũng bị hắn thúc dịch về phía đầu giường. Thiện Tuân không gầy yếu, mỗi tuần cũng kiên trì đi phòng tập thể hình. Hắn cao bằng Tiêu Quân Mặc, làn da căng tràn đầy đặn, lúc làm việc và lái xe đeo một chiếc kính gọng đen, lại lộ ra sự tháo vát, không có dáng vẻ trạch nam thông thường. Sau hơn hai mươi lăm năm biết chăm sóc da, màu da có hơi trắng so với Tiêu Quân Mạc, thế nhưng cũng không giống phụ nữ.
Dũng đạo càng thêm ướt át.
Thiện Tuân rút dương v*t ra, hơi dừng lại ở cửa mình, rồi bất thình lình đâm vào chỗ sâu nhất. Tiêu Quân Mạc rên một tiếng, lỗ nhỏ kẹp lấy hắn càng chặt hơn. Tìm được điểm nhô ra ở chỗ sâu kia, Thiện Tuân lại mô phỏng mấy lần va chạm liên tục ban nãy, Tiêu Quân Mạc đạt tới cao trào, rên lên một tiếng, tinh dịch bắn ra đầy bụng hai người. Thiện Tuân cắn một cái trên vành tai anh, lại đưa đẩy một lúc, cũng nối gót bắn ra. Tinh dịch vọt vào chỗ sâu nhất trong đường ruột, bụng dưới Tiêu Quân Mạc thắt lại, lỗ nhỏ nhẹ nhàng co rút. Thiện Tuân dựa vào vai anh thở dốc, hai tay Tiêu Quân Mạc vẫn để trên thắt lưng hắn, lòng bàn tay dạo chơi gần xương hông, thi thoảng dịch lên trên, ngắt véo chút thịt.
Vuốt ve an ủi một hồi, Thiện Tuân rút cậu em ra. Nút chai bị rút, chất lỏng đặc sệt ồ ạt trào ra ngoài. Tiêu Quân Mạc nhíu mày, cũng không nói gì. Thiện Tuân cũng băn khoăn anh bắt đầu khó chịu, dậy khỏi người anh, dùng đầu gối dịch xuống cuối giường, tách hai chân anh ra một chút, cúi đầu kiểm tra
Dịch thể đậm đặc màu trắng trộn lẫn với tơ máu, chảy ra từ trong lỗ nhỏ còn chưa khép lại, làm cho ga giường nhuộm một mảng trắng trắng đỏ đỏ.
Thiện Tuân im lặng trong chốc lát, một bàn tay bóp lấy mặt đùi trong của anh. Hắn rất thích sờ thịt ở chỗ này của Tiêu Quân Mạc, không như cơ bắp căng mịn toàn thân anh, chỗ này mềm mại hơn nhiều, nhẵn nhụi bóng loáng, xúc cảm cực tốt.
Lát sau, hắn ngừng tay, xoay người xuống giường, nói: “Có Mã Ứng Long (1) không? Chảy máu rồi”
Tiêu Quân Mạc nói: “Không có, cũng không bị trĩ lâu”
Trừ lần đầu tiên thì hầu như không còn bị chảy máu nữa, làm ở nhà Thiện Tuân, thuốc mỡ trĩ sang kia cũng để lại ở chỗ hắn.
Thiện Tuân còn chưa nói, Tiêu Quân Mạc đã vịn đầu giường ngồi dậy, muốn xuống giường. Thiện Tuân vươn tay dìu thì bị anh từ chối. Anh vẫn phản cảm hành động này, cảm thấy đối phương xem mình là phụ nữ. Mang dép lê, lúc đứng lên hai chân như bị rút hết sức lực, loạng choạng một cái, vẫn đứng vững, chất lỏng đỏ trắng đan xen chảy ra từ trong khe mông, đi xuống theo bắp đùi.
Thiện Tuân nhìn anh đi ra khỏi phòng, cũng đi ra ngoài, mắt thấy anh đi vào phòng tắm.
Đứng một lúc ở cửa phòng tắm, tiếng nước gõ vào màng tai, như đeo xiềng xích lên cho hắn, thời gian vô cùng gian nan.
Không bao lâu, hắn vẫn mở miệng nói: “Tôi giúp anh nhé”
Tiêu Quân Mạc phút chốc lặng im, nói: “Vào đi”
Dù cho cơ thể Tiêu Quân Mạc có tốt thì quả thật vẫn bị thương, anh cũng coi như không có chuyện gì xảy ra mà tự mình rửa sạch. Thiện Tuân đi vào thì thấy anh một tay chống lên tường, một tay vòng ra sau, ngón trỏ cắm vào một nửa, lông mày nhíu lại. Thiện Tuân có phần khí huyết dâng trào, gắng gượng kìm nén, cởi áo lót treo trên móc, cùng cởi trần giống anh. Hắn vươn tay thử nước ấm của vòi hoa sen, lại chỉnh cho nóng thêm chút. Tiêu Quân Mạc đã rút tay về, hai tay chống lên tường, quay lưng về phía hắn.
Thiện Tuân không nhịn được nữa, bật cười.
Tiêu Quân Mạc: “Có gì mà buồn cười?”
Thiện Tuân mím môi, nói: “Tư thế này tôi sợ mình không nhịn được”
Tiêu Quân Mạc: “Vậy tôi tự làm”
Thiện Tuân nói: “Đừng, đừng, tôi giả bộ làm người mù vậy”
Tiêu Quân Mạc cũng nở nụ cười.
Thiện Tuân khom người xuống, hai tay tách hai cánh mông đàn hồi mười phần ra. Tiêu Quân Mạc đã rửa sơ qua, có thể nhìn thấy rõ tình trạng của cửa mình, có hơi sưng nhưng không mấy nghiêm trọng, chỉ là màu đỏ kia nhìn mà phát hoảng. Ngón giữa vói vào trong lỗ nhỏ, dũng đạo vẫn còn rất trơn, độ nóng làm cho bụng dưới của hắn căng cứng. Cong tay lại nhẹ nhàng móc gảy, hỗn hợp sền sệt chậm rãi chảy ra. Động tác của hắn nhẹ nhàng, còn hỏi Tiêu Quân Mạc có đau không, không giống người sau cứ tự làm bừa, mãi đến khi rửa xong, vẻ mặt của Tiêu Quân Mạc cũng dịu hẳn.
Cơ thể hai người dựa vào nhau, Thiện Tuân mặc quần đùi áo phông, Tiêu Quân Mạc thì quấn áo tắm trở lại phòng khách.
Thiện Tuân nói: “Tôi đi mua thuốc, anh về phòng ngủ một giấc đi”
Tiêu Quân Mạc bật TV, nằm trên ghế sopha màu kem, nói: “Không ngủ được, mới hơn ba giờ”
Thiện Tuân nhìn đồng hồ treo tường, ba giờ bốn mươi chiều.
Thiện Tuân đi tới huyền quan (2) thay giày, bỗng nhiên nghe thấy Tiêu Quân Mạc nói: “Thôi đừng đi”
Thiện Tuân ngừng động tác, nói: “Bên ngoài tiểu khu có tiệm thuốc, nhanh lắm”
Tiêu Quân Mạc nói: “Tôi nói đừng đi thì đừng đi, sao mà nói nhiều thế? Đánh rắm thôi mà làm như to tát lắm vậy (3)”
Thiện Tuân chờ một lát, cười nói: “Có phải anh sợ tôi đi mất không?”
Tiêu Quân Mạc không nói gì.
Thiện Tuân có hơi bất ngờ, nếu là trước đây, khẳng định là câu trả lời không mấy êm tai.
Huyền quan và phòng khách cách nhau một bức tường, hắn không nhìn thấy được người trên sopha. Âm nhạc quảng cáo trong TV cái này nối tiếp cái khác, vẫn là những lời thoại lặp đi lặp lại, không thấy người kia chuyển kênh.
Thiện Tuân vẫn đeo giày, đang định mở cửa thì nghe thấy một loạt tiếng bước chân. Tiêu Quân Mạc đuổi theo, ôm lấy hắn từ sau lưng. Mùi sữa tắm ùn ùn vọt tới, tưạ như nhiệt độ cơ thể anh, bao phủ lấy hắn
Một lát sau, Tiêu Quân Mạc nói: “Chúng ta đừng cãi vã nữa, được không?”
Thiện Tuân thật lâu không nói gì.
Chú thích:
(1) Mã Ứng Long: thuốc bôi trĩ =))))