Tôi lên Lý Vô Ưu, hôm nay là sinh nhật 24 tuổi của tôi, trong căn phòng tối om chỉ có độc một đốm sáng lập loè của ngọn nến cắm vào chiếc bánh gato trên bàn, tôi ngồi trước bàn, dù trên mặt không có biểu cảm gì, nhưng đôi mắt kia đã bán đứng ý nghĩ trong nội tâm, cô độc, cừu hận, dục vọng, những năng lượng tiêu cực nhiều năm đọng lại trong tâm tưởng, khiến tôi ngày thường quái gở, hướng nội, không muốn giao tiếp với người khác. Đến bây giờ cũng chưa từng có một người bạn có thể nói lời chân thành, đồng nghiệp cũng xem tôi là không khí, thi thoảng có nói một câu cũng chỉ là qua loa, chớ nói chi là bạn khác giới, hiện giờ đến cả tay con gái cũng chưa từng được nắm, thường ngày sau khi tan tầm thì về căn hộ cho thuê rồi xem phim sex, sinh hoạt một ngày mấy năm không đổi tựa như đã trở thành một thói quen.
Hôm nay tan tầm đi ngang qua tiệm bánh gato mới nhớ ra hôm nay là sinh nhật 24 tuổi năm con giáp của bản thân? Thầm nghĩ mua một chiếc bánh kem để tự chúc mừng mình, mặc dù mình chỉ có một mình lẻ loi, nhưng vẫn muốn làm dáng một tí, đền bù cho nội tâm trống rỗng.
Tôi ngồi trước bàn, suy nghĩ bay trở về 20 năm trước, mông lung nhớ lại. Tình huống lúc đó, tôi chết lặng ngồi ở đối diện đôi vợ chồng mới cưới, ngay lúc đó tôi đã khóc khô nước mắt, từ thuở nhỏ đã biết ba mẹ mình xảy ra bất trắc mà qua đời, mình đã là một đứa cô nhi, không còn người thân nào nữa, vận mệnh sắp bị mang đến cô nhi viện, ba mẹ bỏ mạng được bồi thường 20 vạn, ngay lúc đó tôi mới bốn tuổi, rất nhiều thứ đều không có khái niệm gì, cho nên không biết hai mươi vạn mang ý nghĩa thế nào đối với những người lúc bấy giờ.
Ngồi đối diện là hàng xóm của tôi Lý Chấn Thủy cùng với vợ của hắn Triệu nguyệt, vừa kết hôn hai tháng, trước kia quan hệ với nhà tôi cũng không không thân, chỉ có thể nói là quen biết xã giao, hôm nay bọn họ nói đến chuyện nhận tôi làm con nuôi, tôi từ đầu đến cuối hai mắt thờ ơ ngồi trên ghế sa lon, không biết qua bao lâu, tôi mê man ngủ thiếp đi , chờ sau khi tôi tỉnh dậy đã nằm trên một chiếc giường, tôi vội vàng đi ra ngoài, nhìn thấy chú Lý và thím Triệu đang thảo luận gì đó, tôi đi qua gọi một tiếng chú và thím, Lý Chấn Thủy nhìn thấy tôi ở đằng sau thì hơi biến sắc:
"Mày ra từ lúc nào đấy?"
"Cháu vừa ra thôi."
Tôi sợ hãi rụt rè nói, sắc mặt Lý Chấn Thủy hơi hoà hoãn, nói với tôi:
"Sau này con phải gọi chúng ta là ba và mẹ, chúng ta đã chính thức nhận nuôi con rồi, sau này con chính là con trai của ba, biết không?"
Tôi chẳng hề nói một câu, cứ như vậy nhìn bọn họ, có thể vì lúc ấy tôi không hiểu gì cả, khiến tôi không tài nào gọi họ là ba và mẹ được, Lý Chấn Thủy cũng không nhiều lời, Triệu Nguyệt bên cạnh thì kéo tay tôi.
"Sau này con mang Lý, tên Lý Vô Ưu, biết không, Tiểu Ưu."
Loading...
Tôi khẽ gật đầu.
"Mẹ đi làm cơm, con tự chơi đi."
Triệu nguyệt đứng dậy đi về phía nhà bếp.
Cứ như vậy tôi ở trong nhà cha kế ba năm, cũng dung nhập vào cuộc sống của bọn họ, có một ngày mẹ kế ôm một đứa bé trở về, nói là em gái tôi, tôi lúc ấy hứng khởi nhảy tưng lên.
"Con có em gái, con có em gái!"
Tôi vui vẻ reo lên, lại không phát hiện ánh mắt mẹ kế Triệu Nguyệt nhìn tôi so với trước kia lạnh lùng đi một ít.
Cứ như vậy tôi dần lớn lên, cha kế mẹ kế đối xử với tôi càng ngày càng thờ ơ, ngược lại thì che chở đủ đầy cho em gái Lý Manh, chờ khi tôi 18 tuổi thì cha kế không cho tôi đi học nữa, tìm cho tôi một công việc, sau đó liền mặc kệ tôi, mỗi tháng đến hai ngày nghỉ tôi đều về nhà một chuyến, thăm cha kế mẹ kế và em gái, nhưng là lần nào tôi cũng chỉ như một kẻ ngoài cuộc, dần dần tôi cũng rất ít về nhà, tính cách dần trở nên quái gở.
Trong một lần về nhà tôi vô tình nghe được cuộc đối thoại của cha kế mẹ kế, khiến tim tôi như bị dao cắt.
"Lát nữa ông với Tiểu Ưu đừng về nhà vội, trông thấy nó tôi lại phiền."
Mẹ kế nói với cha kế, giọng của cha kế truyền đến.
"Tôi cũng đâu muốn thấy nó, nhưng mà lúc trước tiền bồi thường của ba mẹ nó chúng ta đều cầm cả rồi, bây giờ kêu nó đừng quay lại đây nữa thì người ta nói chúng ta thành gì đây."
"Lúc trước nếu không phải coi trọng tiền bồi thường của ba mẹ nó thì ai thèm nhận nuôi nó, bây giờ chúng ta dựa vào 20 vạn tiền bồi thường đấy kiếm lời cũng không ít, cùng lắm thì cho nó ít tiền thôi."
Mẹ kế khiến tôi kém chút sụp đổ, từ sau khi em gái chào đời, nhiều năm như vậy tôi cứ như kẻ ngoài cuộc trong nhà, thật ra trong lòng tôi cũng biết tôi không phải con ruột của bọn họ, mỗi lần mẹ kế khiêu khích châm chọc tôi, tôi đều chịu đựng, nghĩ rằng nhiều năm như thế dù không có tình thân thì cũng phải có tình người, thì ra chỉ là mong muốn một phía của tôi mà thôi.
Cha kế không nói gì, tôi ở ngoài cửa đợi một lúc rồi sau đó mới gõ cửa, cửa mở, mẹ kế trông thấy là tôi thì không nói không rằng xoay người trên ghế sa lon ngồi xem ti vi, cha kế thì ngược lại còn trả lời một tiếng, Tiểu Ưu, tôi không nói gì, đặt hoa quả đã mua lên bàn trà, nói với cha kế.
"Ba, con còn có chút việc, đi trước, lần sau lại về thăm mọi người"
Nói xong tôi rời đi, cha kế mẹ kế cũng không giữ tôi lại.
Nhớ đến đủ loại quá khứ, trong thâm tâm tôi ngập trong hận thù, dần bình tĩnh trở lại, thầm nghĩ: Tôi muốn đến muốn lúc nào đó các người sẽ quỳ gối trước mặt tôi, sau đó thổi tắt ngọn nến.
Sau khi ăn hết bánh kem tôi tắm rửa xong xuôi, chuẩn bị đọc tiểu thuyết người lớn rồi định đi ngủ, đột nhiên ngoài cửa sổ sáng lên ánh sáng chói loà, tựa như có một thứ tương tự như ngôi sao băng bay về phía tôi, tôi bị doạ tranh thủ chạy ra cửa, đột nhiên cảm giác sau đầu như bị cái gì đập trúng, trong nháy mắt té xỉu ở trên mặt đất.
Tôi trong cơn mơ màng như nghe thấy trong đầu mình có ai đang nói chuyện.
[ Hệ thống đã khoá định sinh vật sống. ]
[ Đang quét hình ký chủ ]
[ Ting, quét hình hoàn tất ]
[ Nội tâm ký chủ tràn ngập u tối, dâm dục, đang sửa đổi hệ thống. ]
[ Ting, chúc mừng túc chủ thành công khoá định hệ thống Ma Chủ, đã kích hoạt ]
Không biết qua bao lâu, tôi tỉnh lại, trong đầu còn đang suy nghĩ giọng nói vừa rồi cứ như là đến từ cõi mơ.
"Hệ thống Ma Chủ? Là gì vậy?"
Vừa nói xong, trước mặt tôi lại đột nhiên xuất hiện một thứ giống như là khung ảnh được lồng kính, làm tôi giật cả mình. Ngay sau đó trong đầu vang lên một giọng nói [ Hệ thống Ma Chủ đã khởi động ]
"Cái gì thế, ai đang nói chuyện?"
Tôi vội vàng nhìn quanh bốn phía, vẫn là căn hộ cho thuê trước kia, ngoại trừ tôi thì không còn ai khác, mà khi tôi quay đầu khung ảnh kính trước mắt cũng di động theo tầm mắt của tôi, tôi sợ ngây người, theo kinh nghiệm nhiều năm đọc văn mạng của tôi, dần dần bình tĩnh lại.
"Đệt, chắc không phải ông trời thấy hôm nay là sinh nhật năm con giáp của mình, nên cho mình một món quà lớn thế chứ?"
Tôi hưng phấn nghĩ, tôi vội vàng khoá chặt mắt nhìn khung giao diện, lúc tôi tập trung nhìn mặt trên của khung giao diện, giao diện càng ngày càng trở nên rõ ràng, lúc đã rõ đến độ như một giao diện có thực thể, giọng nói ở trong đầu lại đột nhiên vang lên.
[ Hệ thống Ma Chủ khóa định thành công, thưởng cho bạn quà tân thủ, mời kiểm tra và nhận ]
Lần này tôi không kích động như lần trước nữa, rốt cuộc hệ thống đã trói định khiến tôi bắt đầu mơ tưởng viễn vông, bằng vào hệ thống tôi có thể thu hoạch được vô số tiền tài, mỹ nữ, quyền lợi vô hạn, nghĩ đi nghĩ lại nước miếng đã chảy thành hàng.
[ Có muốn mở gói quà tân thủ không? ]
Giọng nói không chút tình cảm như người máy lại đột nhiên vang lên trong đầu, đánh gãy huyễn tưởng của tôi, tôi vội lau đi nước bọt trên miệng.
"Mở ra, mở ra, mau mở ra."
Tôi vội vàng nói.
[ Gói quà tân thủ đã mở, chúc mừng ký chủ đã thu hoạch được bảo điển Ma Yêu, kỹ năng Tham Trắc Thuật, điểm tích lũy 100.]
Lúc tôi vừa định đối thoại với nó thì không biết nên gọi nó thế nào, bèn hỏi:
"Này, mi tên gì, nên gọi mi thế nào? "
[ Ký chủ có thể gọi tôi là 001, cũng có thể tự thay đổi. ]
"Vậy thì ta sẽ gọi mi là Tiểu Nhất."
Tôi nghĩ một lát rồi nói.
[ Thay tên thành công, Tiểu Nhất hân hạnh phục vụ ngài, ký chủ lúc nói chuyện với Tiểu Nhất không cần nói thành lời, tâm linh câu thông là được. ]
Giọng nói của Tiểu Nhất vẫn như thế không có tình cảm như người máy vậy, nhưng là bây giờ tôi làm gì còn quan tâm đến mấy thứ này, rất nhiều chuyện vẫn chưa làm rõ, tôi vội vàng hỏi Tiểu Nhất:
"Cái hệ thống Ma Chủ này là làm cái gì, tại sao lại chọn tôi?"