Thành phố A có tứ đại thế gia, Tô Gia, Tống Gia, Từ Gia, Diệp Gia, được gọi là tứ đại Võ Đạo Thế Gia.
Võ Đạo Thế Gia, gia tộc truyền thừa võ đạo đã mấy trăm năm, bên trong phần lớn người đều luyện võ, những gia tộc bình thường đều từ kinh doanh lập nghiệp bắt đầu, nhưng Võ Đạo thế gia thì có thể nói bọn hắn có gia thế như bây giờ đều là dùng Võ đánh xuống.
Lúc trước chỉ có tam đại thế gia, Diệp Gia chỉ mới xuất hiện ít năm gần đây, bởi vì Diệp Gia cũng có cao thủ tọa trấn, mặc khác thế gia không làm gì được cũng đành đồng ý Diệp Gia là thứ tư Võ Đạo thế gia.
. . .
Tô Gia
Lúc này Tô Gia trong đại sảnh đứng đầy người, những người này liền là những võ giả trụ cột trong Tô Gia, nhưng lúc này gần 20 người lại đứng thành hai hàng hai bên, một mặt ngưng trọng nhìn về phía chính giữa ghế gia chủ.
Trên ghế lúc này có một nữ nhân xinh đẹp động lòng người đang ngồi đó, nàng cầm trong tay ly trà, đôi mắt đẹp lạnh nhạt nhìn trước mắt đám người.
Trên người nàng có một loại khí chất cao quý không nói nên lời, không ai dám nhìn thẳng vào mắt nàng, trong phòng giờ phút này ngột ngạt vô cùng.
"Tần Phu Nhân, không biết hôm nay đến ta Tô gia, có gì muốn làm?"
Một cái hơn sáu mươi tuổi ông lão từ trong đám người đi ra, chắp tay nói, ông lão này chính là hiện tại Tô gia gia chủ Tô Hải, hắn cũng chính là ở trường học Thiên Vô Cực nhận biết Tô Lão.
Loading...
"Ngươi có phải là người đã làm Thiên Vô Cực bị thương?"
Tần Nguyệt Cơ híp mắt nhìn chằm chằm Tô Hải, ngữ khí băng lãnh hỏi.
Thiên Vô Cực?
Tô Hải trong lòng rung nhẹ, hắn không ngờ Thiên Vô Cực lại có liên quan đến Tần Gia, nếu biết trước như vậy, hắn cũng không dám làm khó Thiên Vô Cực rồi, nhưng bây giờ hối hận đã không kịp.
"Tần phu nhân, Thiên Vô Cực đã phạm quy tắc của Võ giả và Thức tỉnh giả, không được giết hay dùng sức mạnh đối với người bình thường, Thiên Vô Cực hắn đã giết vài học sinh trong trường, lẽ ra ta sẽ báo cho Siêu Nhiên Bộ đến bắt hắn, nhưng ta chỉ giáo huấn một chút, cũng không có làm khó dể gì hắn"
Tô Hải một mặt công chính ngôn từ nói.
Tần Nguyệt Cơ cầm trong tay ly trà khẽ lắc lư, nhẹ nhàng đặt ly trà lên bàn, khuôn mặt cười như không cười nói:
"Người của ta ngươi nói giáo huấn liền có thể giáo huấn sao?"
Tô Hải biến sắc, hắn biết Tần Nguyệt Cơ tính cách rất là bao che người của mình, lúc trước Đế Đô Hồng gia đại thiếu gia đến đây Thành phố A, gặp được đệ tử của nàng Tần Uyển dung mạo xinh đẹp, muốn cưỡng ép bắt về cưới làm vợ bé, Tần Nguyệt Cơ liền nổi trận lôi đình một cái tát đập chết tên đại thiếu gia kia.
Về sau người Hồng gia giận dữ đến đây hỏi tội, nhưng đều bị Tần Nguyệt Cơ giết hết, sau đó nàng một đường đánh thẳng đến Đế Đô, đối với người Hồng Gia một trận đại đồ sát.
Hồng Gia cũng không phải tầm thường thế gia, mà cũng là võ đạo thế gia, Hồng Gia lão tổ xuất hiện ngăn chặn Tần Nguyệt Cơ, hai người đại chiến một hồi lâu, Hồng Gia lão tổ cuối cùng cũng không đánh lại Tần Nguyệt Cơ, bị nàng đánh đến thương tích đầy mình.
Chờ đến khi Tần Nguyệt Cơ muốn giết chết Hồng Gia lão tổ thời điểm, người của chính phủ xuất hiện ngăn cản, mong nàng dừng tay lại, lý do là nếu giết chết Hồng Gia lão tổ, có lẽ Hồng Gia sẽ đi theo mà sụp đổ, đến lúc đó các gia tộc khác vì giành giật Hồng gia sản nghiệp cùng với võ công bí kíp, chắc chắn sẽ gây nên gió tanh mưa máu.
Tần Nguyệt Cơ cuối cùng cũng tha cho Hồng Gia lão tổ một mạng, không phải bởi vì nàng sợ chính phủ, mà là sợ phiền phức, nếu không phải Hồng gia cho người giết đến thì Tần Nguyệt Cơ cũng lười để ý bọn hắn.
Sau chuyện này, Hồng Gia có thể nói là tổn thất nặng nề, chết gần một nữa người trong gia tộc, nếu không phải nhờ chính phủ thì có lẽ đã bị diệt tộc.
Thanh danh của Tần Nguyệt Cơ lan truyền khắp Đế Đô, các Đại gia tộc căn dặn người trong tộc phải cẩn thận điệu thấp khi đến Thành Phố A, nếu lỡ chọc đến Tần Nguyệt Cơ liền phiền phức.
Đế Đô Hồng Gia so với Tô Gia thì phải cường đại hơn rất nhiều, càng suy nghĩ, khuôn mặt Tô Hải càng trắng bệch.
Xung quanh đám người Tô gia trên trán đều đổ mồ hôi, Gia chủ ngươi rất ngưu bức a, đang yên đang lành ngươi đánh người của Tần Gia làm gì, có phải cảm thấy sống quá thoải mái, muốn tìm đường chết phải không?, trong lòng đám người thầm mắng.
"Ngươi đã đánh Vô Cực một chưởng đúng không, vậy ta liền trả lại ngươi một chưởng, nếu ngươi còn sống, ta liền tha cho Tô gia"
Tần Nguyệt Cơ lạnh nhạt nói, cũng không chờ Tô Hải trả lời, tay phải nhẹ nhàng hướng về phía trước đánh ra một chưởng, màu xanh chân khí hóa thành một bàn tay lớn hướng về Tô Hải đập tới.
Tô Hải con mắt trừng lớn, không ngờ nữ nhân này chưa nói được vài ba câu liền ra tay, hắn cũng phản ứng rất nhanh, điều động chân khí toàn thân dồn về hai tay:
"Bàn Sơn Chương"
Tô Hải một chưởng đánh về phía bàn tay chân khí, dự định mạnh mẽ đối cứng, nhưng hắn quá khinh thường một chưởng này của Tần Nguyệt Cơ.
Ầm ầm
Tô Hải đồn hết sức lực đánh vào bàn tay chân khí, nhưng dù vậy cũng không chống đỡ được một giây liền bị đánh bay, thân thể hắn như đạn pháo xuyên qua mấy bức tường, biến mất trước mặt đám người.
Nhìn trên bức tường thủng một lỗ lớn, Tô Hải không biết đã bị đánh bay đến phương nào, Tần Nguyệt Cơ chậm rãi thu tay lại, cầm lên ly trà nhẹ uống một hớp.
Hôm nay nàng đến Tô Gia chỉ để phát tiết một chút, cũng không phải thật sự muốn diệt Tô gia, dám làm chủ nhân bị thương, thật sự là không biết chữ chết viết thế nào.
Tần Nguyệt Cơ trong lòng thật muốn giết hết bọn hắn, nhưng Tô gia liên quan đến rất nhiều người, còn có người ở trong quân đội, nếu không phải sợ phiền phức đến chủ nhân thì có lẽ nàng không chỉ đánh một chưởng đơn giản như vậy.
"Gia chủ!"
Đám người Tô gia lúc này mời kịp phản ứng, tức giận đem Tần Nguyệt Cơ bao vây lại, còn có người rút ra vũ khí, làm ra chuẩn bị công kích tư thế.
"Tần phu nhân, ngươi cho là Tô Gia ta dễ bắt nạt sao?"
Trong đó có một tên nam tử chỉ vào Tần Nguyệt Cơ quát lớn.
Nhưng tên nam tử kia chỉ vừa dứt câu, đầu của hắn liền giống như dưa hấu nổ bể ra, máu văng tung tóe ra xung quanh, mùi máu tanh lan toả khắp phòng.
Đám người Tô gia khuôn mặt trong nháy mắt trắng bệch, bọn hắn tuy là cũng nhiều lần trải qua sinh tử chiến đấu, nhưng nhìn đến một màn này, hai chân không tự chủ được có chút run rẩy.
Tần Nguyệt Cơ nhìn xem run rẩy đám người, cùng với cái xác không đầu nằm trên sàn nhà, từ xưa tới nay ngoại trừ chủ nhân ra không có ai dám chỉ thẳng mặt nàng quát lớn, không biết con kiến hôi này lấy đâu ra can đảm, còn có một đám kiến hôi vậy mà dám bao vây nàng, thật là làm cho nàng kinh ngạc đến buồn cười.
"Các ngươi đang làm gì? Tránh ra hết cho ta"
Lúc này Tô Hải chật vật từ bên ngoài đi vào, trên người hắn quần áo không có một chỗ lành lặn, rách tả tơi, vừa vào trong phòng liền thấy một màn này, hắn chút nữa tức đến ói ra máu, giận dữ quát lớn.
Mình liều mạng chồng đỡ một chưởng để cho Tần Nguyệt Cơ buông tha Tô gia, không ngờ đám ngu ngốc này lại đem nàng bao vây lại, thật làm hắn tức chết.
Đám người Tô gia nghe được tiếng quát liền giật mình, quay đầu nhìn lại, thấy được Tô Hải đang đứng đó tức giận thở phì phò, đám người liền vui mừng:
"Gia Chủ, ngươi không sao chứ?"
"Ta lúc trước không sao, nhưng bây giờ sắp bị các ngươi làm tức chết, còn không mau tranh ra!"
Đám người lập tức tránh ra hai bên, Tô Hải đi đến trước mặt Tần Nguyệt Cơ, ôm quyền:
"Thật có lỗi Tần Phu nhân, bọn hắn bởi vì lo lắng cho ta nên có hơi mạo phạm, ta đây thay bọn hắn cúi đầu, xin Tần phu nhân tha lỗi"
"Ta cũng đã tiếp một chưởng, mong Tần phu nhân như đã nói, bỏ qua cho Tô gia ta"
Tần Nguyệt Cơ trầm ngâm, nàng cảm thấy chưa thỏa mãn lắm, nhưng lời đã nói ra không thể rút lại, suy nghĩ một lúc liền nói:
"Ta nói được thì sẽ làm được, ta sẽ bỏ qua cho Tô gia, nhưng bởi vì ngươi mà ta tổn thất một viên ngũ phẩm hồi sinh đan, chuyện này ngươi tính thế nào"
Tô Hải vừa nghe liền giật mình, nàng vậy mà cho Thiên Vô Cực ăn ngũ phẩm hồi sinh đan, đúng là phung phí của trời.
Thời đại này luyện đan sư rất hiếm gặp, dù chỉ là cấp thấp luyện đan sư cũng rất khó nhìn thấy, chứ nói chi là ngũ phẩm luyện đan đại sư, cho dù tìm thấy luyện đan đại sư đi nữa, cũng không dễ dàng luyện được Ngũ phẩm hồi sinh đan.
Tài liệu luyện đan đều là trăm năm khó gặp trân quý bảo dược, dù có tiền cũng mua không được, với thương thế của Thiên Vô Cực chỉ cần ăn nhất phẩm hoặc nhị phẩm đan dược là được rồi, nhưng không ngờ Tần Nguyệt Cơ lại phá của như vậy, đem ngũ phẩm ra dùng, giống như là dùng thần dược để chữa trị cảm lạnh.
Tô Hải cười khổ nói:
"Tần phu nhân, ta thế nhưng không lấy ra nổi ngũ phẩm đan dược a"
"Ta thừa biết ngươi không có ngũ phẩm đan dược để bồi thường, dù có ngươi cũng không thể nào lấy ra cho ta"
Tần Nguyệt Cơ khinh thường nói.
"Vậy ngươi muốn thế nào?"
"Trường học là của các ngươi phải không, vậy chuyển nhượng lại cho ta đi, còn có cháu gái ngươi, vẫn để nàng tiếp tục ở lại làm hiệu trưởng a"
Tần Nguyệt Cơ suy nghĩ một lúc liền nói.
Tô Hải sắc mặt có chút thay đổi, do dự một chút liên nói:
"Trường học thì có thể, nhưng Nhược Yên thì ta không thể ép buộc được, có làm hay không là do nàng quyết định, Tần phu nhân, hay là ta sắp sếp cho ngươi một người khác vào làm hiệu trưởng được không?"
Nghe vậy, Tần Nguyệt Cơ khuôn mặt có chút không vui, băng lãnh nói:
"Ta không phải cần cái truờng học của ngươi, mà là cần cháu gái của ngươi, ta muốn nàng chuyển đến Tần gia, trở thành người của ta"
"Không có khả năng!"
Tô Hải lập tức từ chối, sắc mặt âm trầm nói:
"Tần phu nhân, có thể thay cái điều kiện khác được không?"
"Vậy ngươi bồi thường ta một viên ngũ phẩm đan dược a, hoặc một vật có giá trị tương đương cũng được, nếu không đủ vậy lấy cái mạng của các ngươi ra trả"
Tần Nguyệt Cơ cười lạnh nói.
"Ta chỉ nói đến đây thôi, các ngươi tự bàn bạc đi, ta muốn trong hai ngày phải thấy người, nếu không các ngươi tự gánh lấy hậu quả"
Vừa nói xong, một cơn gió nhẹ thổi qua, Tần Nguyệt Cơ liền biến mất trên ghế, trong phòng chỉ còn có đám người Tô gia đang âm trầm đứng đó, cùng với mùi máu tươi quanh quẩn.