"A...cơ thể ta...cứu mạng"
Làn sương lạnh quét ngang đám người, bọn hắn nhìn xuống cơ thể đang từ từ đóng băng của mình liền sợ hãi gào thét kêu cứu, phía bên thuộc hạ của Cơ Băng cũng vậy, nhưng bọn hắn không có sợ hãi, vẫn nghiêm túc đứng ở đó.
Cơ Trúc thấy vậy liền vội vàng vung tay lên, một bức tường gió chắn ngang trước mặt nàng và đám người, ngăn không cho sương lạnh lọt qua.
Đám người nhìn trước mặt tường gió liền thở dài một hơi, cơ thể vẫn còn cảm giác đông cứng, nghĩ lại liền hoảng sợ, khi nãy bọn hắn cảm giác mình đều sắp chết, nếu Cơ Trúc ngăn chặn trễ vài giây, bọn hắn chắc chắn sẽ biến thành tượng băng a.
Vài phút sau, bụi mù và sương lạnh dần tán đi, mọi người người liền thấy rõ bên trong trung tâm Thất Gia đã bị đông thành một bức tượng băng to lớn đứng ở đó.
"A..ngươi nhìn"
Trong đám người liền có một tên phát hiện được cái gì, hắn liền giật mình chỉ ngay đầu Thất Gia, mọi người đều theo hướng hắn chỉ nhìn lên, liền thấy dù cơ thể Thất Gia đang bị đóng băng nhưng con mắt hắn vẫn nhút nhích, bọn hắn liền kinh hãi, ở trung tâm vụ nổ vậy mà còn không bị đông chết, hắn đúng là quái vật a.
Cơ Băng cũng đã nhìn thấy, nàng cũng hơi kinh ngạc một lúc, nhưng sau một khắc mặt nàng liền trở lại bình thường lạnh nhạt, nhẹ nhàng chậm rãi đi tới bên tượng băng, tay liền xuất hiện một cây búa băng, giơ búa lên nàng liền dùng sức đập mạnh xuống, 'đùng' một tiếng, Thất Gia liền bị đập nát vụng ra thành từng khối băng nhỏ rơi đầy đất.
Nhìn dưới đất đã chết không thể lại chết nữa Thất Gia, quăng cây búa xuống đất, Cơ Băng liền thở một hơi dài mệt mỏi, vì sử dụng năng lượng quá lớn, nàng cảm giác cơ thể có chút thoát lực, quay người, nàng đi tới bên Cơ Trúc rồi nhẹ nhàng nói:
"Tiểu Trúc, ngươi ở lại dọn dẹp tàn cuộc đi, ta muốn về trước nghỉ ngơi"
Loading...
"Được, Đại tỷ ngươi cứ về trước đi, mọi chuyện còn lại để ta lo"
Cơ Trúc liền cười gật đầu nói.
Cơ Băng cũng cười nhẹ gật đầu, nàng nhìn qua căn biệt thử to lớn, trong đầu suy nghĩ một chút rồi nói tiếp:
"Biệt thự cũng phá bỏ đi, đem chỗ này xây thành bang hội chúng ta"
"Được, để lát ta kêu người đem chỗ này phá bỏ"
Cơ Trúc cũng nhìn qua quan sát biệt thự rồi nói.
Nói chuyện vài câu Cơ Băng liền đi, Cơ Trúc nhìn đại tỷ đã lên xe đi, nàng liền thở dài một hơi, quay đầu lại nhìn đang quỳ đám người, con mắt liền hiện lên chút sát khí.
Đám người thấy Cơ Trúc ánh mắt chán ghét nhìn mình, bọn hắn liền hoảng hốt, giọng run run nói:
"Bọn ta đã đầu hàng, ngươi đừng có động thủ a"
.........
Khu 8
Trong một tòa nhà to lớn, lúc này mùi máu tươi và mùi khét nồng nặc, khắp nơi đều có xác người nằm dưới đất, trên tầng thượng tòa nhà, Diễm Phượng nhìn dưới đất một đống tro đen, nàng liền cười khinh thường nói:
"Đúng là quá yếu a, ta chưa dùng đến nữa phần lực thì người đã không còn"
Nói xong nàng nhìn qua một bên, ở đó có khoảng hơn trăm người đang nằm dưới đất run lẩy bẩy, nàng cười lạnh một tiếng rồi nói tiếp:
"Đại Ca các ngươi đã chết, có ai còn muốn đánh nữa không"
Đám người liền im lặng, không ai dám lên tiếng, Diễm Phượng liền nhẹ gật đầu, nàng cũng phải công nhận băng đảng Nhất Hoàng này rất nhiều người trung thành, khi đại ca chưa chết, bọn hắn liền không chịu đầu hàng, nên băng đảng có ba trăm người, nãy giờ nàng và thủ hạ đã giết hơn phân nửa, chết nhiều như vậy nàng cũng có hơi tiếc nuối, thở dài, nàng quay qua nhìn thủ hạ của mình nói:
"Phía dưới cũng xong hết rồi phải không"
"Vâng"
Diễm Phượng gật đầu, nàng từ trong túi quần lấy ra một cái khăn trắng lau lau cánh tay, trong đầu thầm nghĩ, 'không biết bên Cơ Băng xong chuyện chưa', lúc này một nữ thủ hạ đi tới kế bên Diễm Phương nói:
"Phó Bang Chủ, điện thoại ngài có tin nhắn"
Nói xong liền hai tay đưa điện thoại tới, Diễm Phượng tiếp nhận điện thoại rồi mở ra xem, vừa nhìn, miệng nàng liền mỉm cười, thầm nói:
"Cơ Băng làm việc cũng rất nhanh a"
Tắt điện thoại rồi đưa lại cho nữ thủ hạ, nàng trong lòng liền chờ mong, sắp xong rồi, chỉ còn một bước nữa thôi nàng liền hoàn thành nhiệm vụ chủ nhân giao cho, Nàng liền ngóng trông phần thưởng của Chủ Nhân, không biết ngài ấy thưởng mình cái gì.
.......
Đêm khuya, Quán Bar Thiên Phượng.
Thiên Vô Cực thoải mái thư thư phục phục tựa ở trên ghế sa lon, hai tay ôm một cái toàn thân trần trụi thiếu nữ xinh đẹp, hai cái ma chưởng tại trước ngực nàng tùy ý vuốt ve hoạt động.
"Phá trinh mới có mấy ngày, cái vú liền lại lớn một vòng, xúc cảm cũng càng ngày càng tốt. . . Hắc hắc hắc... Ta dám đánh cược, ngươi nhất định là cả nước cái vú lớn nhất nữ sinh..."
Nghe được dạng này bỉ ổi lời nói, Diệp Tiên xấu hổ ríu rít nức nở, Nàng trên cổ đeo một cái vòng dùng để xích chó, con mắt sớm đã khóc đến sưng lên, trong mắt lại bắt đầu chảy nước mắt.
"Khóc cái gì? Tiểu tiện nhân, chẳng lẽ ngươi không thích ta sờ ngươi sao?"
Thiên Vô Cực ngữ khí lạnh lẽo, đầu ngón tay kẹp lấy kia hai hạt phấn nộn núm vú mạnh mẽ vặn một cái.
Diệp Tiên bị đau đến cơ hồ khóc ra thành tiếng, nhưng ngay lúc đó nàng run rẩy lên tiếng trả lời:
"Tiên nô... Thích bị chủ nhân sờ... Xin chủ nhân hảo hảo đùa bỡn Tiên nô cái vú..."
Nàng hơi đỏ lên mặt nói, không mảnh vải che thân thân thể run lẩy bẩy, tựa như là bị kinh hãi nai con.
"Ngô, không tệ... Cuối cùng học xong tính nô cơ bản lễ nghi..."
Thiên Vô Cực hà hà cười quái dị, một bên tiếp tục thưởng thức Diệp Tiên mềm mại hai vú, một bên hững hờ xem tivi.
Trong tivi đang giới thiệu chính là có "Gợi cảm thiên hậu" danh xưng, vinh quang tột đỉnh nữ minh tinh ca sĩ Sở Thiến.
Mấy phút sau, ánh mắt của hắn đột nhiên phát sáng lên.
Trên màn hình xuất hiện một cái mỹ lệ làm rung động lòng người nữ ca sĩ, ngay tại phía dưới đài đi lên, nàng bước chân bắt đầu nhảy múa cất giọng ca hát, Nàng cuồng nhiệt giãy dụa eo thon của mình, trước ngực hai cái to lớn "banh thịt" theo tiết tấu vui sướng rung động, toàn thân đều tràn đầy một cỗ dã tính cùng gợi cảm mị lực.
Thiên Vô Cực nhìn chằm chằm nàng uyển chuyển dáng người nhảy múa cùng câu người tư thái, hô hấp dần dần dồn dập, Hắn bỗng dưng đem Diệp Tiên đẩy qua một bên, đưa tay đem thẳng tắp cương cứng côn thịt móc ra đũng quần, tay đè đầu nàng xuống, đưa con c-c tiến tới nàng bên môi nhỏ.
Diệp Tiên chần chờ một chút, con mắt chứa nước mở ra miệng nhỏ, đem thô to quy đầu ngậm vào trong miệng nhẹ nhàng bú liếm.
"Nha... Sảng khoái... Thật là con mẹ nó thoải mái..."
Thiên Vô Cực hưng phấn kêu lên, hai tay mạnh mẽ xoa nắn lấy Diệp Tiên hai vú, ánh mắt lại thẳng tắp nhìn chằm chằm trên TV nữ minh tinh đang ca hát, cái kia khuôn mặt xinh đẹp, dáng người cao nhưng không gầy, cũng tính là cân đối, bộ ngực sữa nhìn liền muốn cắn một cái, hắn thầm nói:
"Ngươi sớm muộn cũng sẽ thuộc về ta... Sớm muộn là..."
Nữ minh tinh tiếng ca kết thúc lúc, Thiên Vô Cực cũng phát ra trầm thấp tiếng rống, đem một dòng nóng rực tinh dịch phun ra tiến vào Diệp Tiên miệng nhỏ...
"Khụ khụ..."
Diệp Tiên bị sặc đến ho khan liên tục, hai đạo tinh dịch thuận theo khóe môi chảy xuống, nhỏ giọt tại trần trụi trắng noãn bộ ngực bên trên, nguyên bản thanh thuần nữ sinh, bây giờ nhìn nàng trở nên vô cùng dâm đãng.
Thiên Vô Cực thở dài hỗn hển đứng người lên, thô lỗ một thanh nắm chặt Diệp Tiên mái tóc, hoàn toàn không để ý tới nàng đau đớn tiếng khóc, cứ như vậy giống như là dắt gia súc giống như đem nàng kéo về tầng dưới chót một gian tầng hầm.
"Tốt rồi, ngươi có thể cút về!"
"Thả ta ra ngoài... Cầu ngươi... Thả ta ra ngoài..."
Diệp Tiên vô cùng đáng thương khóc rống cầu khẩn, thế nhưng là Thiên Vô Cực lại tuyệt không động tâm, "Đùng két" đem cửa đóng chặt, khóa lại rồi liền rời đi.