Hilf không có động tác gì chỉ lẳng lặng nhìn chằm chằm động tác trên tay Bội Lợi, Bội Lợi không được tự nhiên gãi gãi ót.
Xin chào người mới!
Xin chào......
Hilf đi thẳng vào bếp mở tủ lạnh.
Ngươi là muốn tìm đồ ăn sao? Ngươi ăn xong chúng ta đánh một trận đi! Để ta xem thực lực của ngươi!
Hilf suy nghĩ một lát, cuối cùng cầm một quả táo đóng cửa tủ lạnh, ngẩng đầu nhìn thẳng về phía Bội Lợi.
"Tôi sẽ không chiến đấu."
Bội Lợi vẻ mặt kinh ngạc.
Vậy ngươi có thể làm gì?!
Hilf rửa sạch táo rồi cắn một miếng.
Loading...
"Tôi có thể học mọi thứ."
Cái gì cũng có thể học? "Lôi Sư không biết lúc nào đứng ở cửa, Hilf hướng Lôi Sư gật gật đầu.
"Vậy bắt đầu từ ngày mai, ta sẽ dạy ngươi đánh nhau."
Lôi Sư ngược lại muốn nhìn một chút thực lực chân chính của Hilf, tuy rằng ánh mắt chứng minh nàng nói hết thảy cũng không phải đang nói dối, nhưng nàng cũng gợi lên lòng hiếu kỳ của Lôi Sư, Lôi Sư từ cảm thấy nàng cũng không có nói đơn giản như vậy.
【 nàng lúc tỉnh lại chung quanh nguyên lực dao động cũng không cho là như vậy 】
Lôi Sư lão đại!
Bội Lợi thập phần bất mãn chào hỏi.
"Hãy chuẩn bị Paley và ăn thịt nướng tối nay."
Dứt lời Lôi Sư liền xoay người rời đi Bội Lợi cũng trong nháy mắt vui vẻ lên, Hilf nhìn mình không có chuyện gì liền ăn xong táo trở về phòng của mình đợi cho đến buổi tối Mạt Lạc Tư đến gọi mình.
Hilf nhìn mấy người bên ngoài hài hòa, nội tâm ngoại trừ Bội Lợi ra đều có ý đồ xấu.
Ngồi xuống đi. "Palos đưa cho Hilf một xâu thịt nướng rồi cười mở miệng.
Nếm thử, hương vị rất ngon.
"Cảm ơn."
Hilf nhận lấy xiên thịt ngồi xuống, nếm thử một ngụm ánh mắt hiện lên một tia sáng nhưng cũng không rõ ràng, Lôi Sư thấy thế đưa cho Hilf một lon bia.
Phải uống say mới có thể hỏi ra lời.
Hilf chần chờ tiếp nhận mở ra ngửi, một cỗ mùi gay mũi truyền đến, cũng không dễ ngửi, lần đầu ngửi thậm chí chính mình còn muốn rơi lệ Hilf hít hít mũi nếm thử một ngụm.
[Mùi lạ...]
Lôi Sư thấy vậy còn tưởng rằng Hilf cũng giống như vị hoàng huynh vô dụng kia của mình, đáng tiếc một giây sau liền bị bốp bốp đánh vào mặt.
Hilf dưới ánh mắt khiếp sợ của bốn người một hơi cạn sạch lon bia kia.
Hảo ý của người khác mình không thể không nhận, tuy rằng rất khó uống, mùi vị là lạ.
Lôi Sư cười cười.
[Thật thú vị]
Một lon bia đi xuống, trên mặt Hilf nổi lên ửng đỏ khả nghi cùng với khuôn mặt than của mình từ lúc bắt đầu đến bây giờ tăng thêm chút nhu hòa, Hilf buông lon bia rỗng xuống liền nhìn thấy ba người ngoại trừ Bội Lợi nhìn chằm chằm cô.
Làm sao...... Làm sao vậy?
Hình như mình không làm gì sai.
Lôi Sư cùng Mạt Lạc Tư cười mà không nói Camille thì không thấy rõ vẻ mặt, Lôi Sư lại đưa một lon bia qua, Hilf ngược lại cảm thấy không có độc mở ra lại là một ngụm buồn bực. (Không ngừng thở)
Ba người ngoại trừ Paley: "!!"
Hilf lau khóe miệng.
"Sao cứ nhìn chằm chằm vào tôi..."
[Tự mình làm có gì không đúng sao?]
Lôi Sư lại đưa một lon bia, mình lại mở một lon tự mình chạm vào Hilf, ý bảo uống vào.
Lại một ngụm khô......
Hilf có chút chống đỡ ôm bình rượu còn có chút choáng váng ngã trái ngã phải, Lôi Sư nhìn thời cơ không nhiều lắm mở miệng nói.
Hilf? Cô không sao chứ?
Hilf mơ mơ màng màng nhìn người trước mắt, chính mình lại thần không biết quỷ không hay đi tới trước mặt Lôi Sư.
Thân ảnh trước mắt dần dần biến ảo biến thành thân ảnh màu đen trong mộng, cảm giác quen thuộc thoáng cái đã hiện lên.
Trực tiếp bổ nhào vào trong lòng Lôi Sư.
Mọi người: "!!!
Bội Lợi luôn luôn không yên tĩnh cũng an tĩnh lại, Camille vừa định đứng dậy kéo Hilf ra liền bị ánh mắt Lôi Sư ý bảo đi xuống, Camille ngồi trở về.
[Đại ca làm như vậy nhất định có ý của hắn]
Lôi Sư nhìn thấy thân thể Hilf trong lòng mình cứng đờ, áp suất bên người cũng dần dần thấp xuống.
Palos vẫn như trước như một người đứng xem nhìn một màn này.
Hilf?
Hả?
Người trong mộng hình như cũng thường xuyên gọi mình như vậy.
Lôi Sư nhìn Hilf mơ mơ màng màng cười nhẹ mở miệng.
Ngươi là ai? Có mục đích gì?
Hilf...... Mục đích...... là tìm ngươi...... "Hilf giương mắt nhìn Lôi Sư.
Mọi người hiện tại đều cho rằng Hilf lộ ra bộ mặt thật.
Tìm tôi làm gì?
Khí áp bên người Lôi Sư càng ngày càng thấp, lôi điện trên tay thỉnh thoảng hiện ra.
Câu nói tiếp theo chính là quyết định sinh tử của Hilf......
"Đưa ta... trở về..."
Hilf nói xong liền nhắm mắt lại ngủ thiếp đi, mọi người lúc này mới phản ứng lại Hilf nhìn lầm người, lôi điện trên tay Lôi Sư cũng biến mất, khí áp cũng dần dần tăng trở lại.