Bốn người Lôi Sư nhìn chằm chằm Hilf trong chốc lát song phương đều không có động tác, nhưng ánh mắt cùng động tác của Hilf tràn đầy vô tri cùng mờ mịt, cuối cùng vẫn là Bội Lợi áp không được.
Này! Muốn đánh một trận sao?! Rốt cuộc có đánh hay không?!
Camille nhíu mày, ánh mắt Hilf tuy không thấy rõ, nhưng cách nói chuyện và phản ứng của cô rõ ràng là mất trí nhớ, nhưng... rốt cuộc là cái gì còn phải quan sát.
Hilf chậm rãi đứng lên lắc đầu.
[Ừm... tỉnh táo hơn nhiều, không còn cảm giác mẹ nữa.]
Hilf? Cô từ đâu tới?
Ngữ khí Lôi Sư mang theo một chút khinh miệt cùng khinh thường.
“……”
- Câu hỏi này... tôi phải trả lời thế nào đây...
Sau một lúc lâu Hilf trầm mặc lắc đầu, Lôi Sư càng nhìn càng cảm thấy người này giống như một khối gỗ, từ lúc bắt đầu đến bây giờ một chút biểu tình cũng không có.
Loading...
Không biết? Là thật không biết hay là giả không biết?
Hilf lại lắc đầu, thần thái của nàng cũng không giả, nhưng Bội Lợi ở một bên đã bị sốt ruột muốn chết chính mình lại bị Mạt Lạc Tư giữ chặt không cho tiến lên, Mạt Lạc Tư cười híp mắt nhìn tất cả.
Camille nhìn những gì Palos không nói.
Hilf nhìn nhìn hoàn cảnh chung quanh, nơi này là vũ trụ, còn mình thì đang ở trên một chiếc phi thuyền.
Cô ấy không có nơi nào để đi, chỉ có con tàu này.
"Tôi có thể... ở lại không?"
Camille trong nháy mắt lại cảnh giác.
Chúng ta là Vũ Trụ Hải Tặc cũng không phải cái gì tổ chức từ thiện, lưu lại ngươi có thể làm cái gì?"
Lôi Sư nhíu mày nhìn về phía Hilf.
Tôi làm gì cũng được.
Hilf không hề áp lực nhìn thẳng vào tầm mắt Lôi Sư.
Cái nhìn sạch sẽ đó.
Hẳn là không có tâm tư xấu.
Hilf, nhớ kỹ cái giá phải trả khi phản bội ta.
Nói xong còn lấy tay vạch dưới cổ mình một cái, Camille cũng trầm tâm ý xuống, trong lòng mặc dù nghĩ chính là quyết định của đại ca nhất định có đạo lý của hắn, bên kia lại xếp Hilf vào danh sách nguy hiểm.
A! Cái gì mà! Làm nửa ngày lại không đánh nữa!
Pale thở hổn hển.
Palos, ngươi dẫn người mới này làm quen với hoàn cảnh một chút.
Lôi Sư nói xong quay đầu bước đi, Camille liếc mắt nhìn Palos cười hì hì lại liếc Hilf một cái.
Không thể để hai kẻ nguy hiểm ở cùng nhau.
Liền yên lặng đi theo sau hai người, Bội Lợi nhìn thấy tình cảnh này vội vàng đuổi theo ba người.
Vừa rồi là lão đại Lôi Sư của chúng ta, mà ta tên là Palos, Bội Lợi phía sau ngươi cũng biết người kia là Camille.
Ngữ khí của Mạt Lạc Tư ôn nhu lại mang theo chút xa cách.
Chúng ta chính là đoàn hải tặc Lôi Sư.
Palos giới thiệu Antelope Corner trước sự chứng kiến của Camille và chỉ định phòng của Hilf trước khi rời đi.
Nếu có chuyện gì tới tìm tôi hoặc là Camille thì tốt rồi.
Trước khi rời đi lại để lại một câu này.
Tuy rằng Palos này luôn cười rất ôn hòa, nhưng Hilf luôn cảm thấy hắn là một nhân vật đặc biệt nguy hiểm.
Có vẻ như bên trong trung đoàn cướp biển này không đoàn kết lắm.
Hilf ngồi ở trên giường nhìn đồ đằng kỳ quái trên cổ tay mình, đồ đằng là màu vàng nhạt luôn làm cho người ta có một loại cảm giác quen thuộc, loại màu sắc này nếu không nhìn kỹ trên da thật đúng là nhìn không thấy.
Hilf làm quen phòng mình một chút liền đứng dậy đi ra ngoài, bởi vì ngủ lâu như vậy nàng đã sớm đói bụng.
Còn nhớ Palos nói nhà bếp ở đâu không?
Ồ, ở đây.
Hilf nhìn cánh cửa mở đi vào phòng bếp, trực tiếp đối mặt với Bội Lợi.