Ta cười lớn!:
- Ha ha ha ha! Tốt! Tốt! Xem ra như vậy thì Đại Đường ta cuối cùng vẫn còn một đám trung thần có thể sử dụng rồi!
Bất Lương Soái đặt tay vào trái tim mình:
- Điện hạ! Xin đừng nghi ngờ ta! Cuộc đời của ta trung thành với đại đường! Trung thành với ngài! Ta nguyện dùng sinh mạng của mình để giúp đỡ ngài đánh đuổi phản loạn, giành lại giang sơn, thống nhất thiên hạ!
Ta nhíu mày, giọng nói tràn đầy nghi ngờ:
- Trung thành với ta? Giúp ta giành lại giang sơn? Giúp ta thống nhất thiên hạ? Bất Lương Soái! Vậy bản thái tử hỏi ngươi!
Dừng lại một chút, giọng nói của ta trở nên lạnh lùng:
- Giữa việc trung thành với ta, việc giành lại giang sơn cho đại đường, với việc cứu giúp lê dân, bá tánh khỏi chiến họa lầm than, với việc để cho tên tuổi của ngươi vang danh đời đời kiếp được tôn vinh trong lịch sử của triều đại...ngươi chọn việc nào!
Bất Lương Soái run rẩy:
- Điện hạ... Thần...!
Loading...
Ta đặt tay lên vai hắn:
- Ái khanh! Không cần phải suy nghĩ nữa! Vì chỉ cần ngươi trung thành với ta, tất cả những mục tiêu này đều sẽ đạt được! Mong muốn của ta chính là ngươi phò trợ ta hoàn thành tất cả những mục tiêu này! Giúp cho lê dân bá tánh thoát khỏi chiến loạn lầm than, phục dựng đại đường, để cho tên tuổi của ngươi mãi mãi được triều đại của ta ca ngợi! Ngươi... Có làm được không?
Bất Lương Soái hét lớn:
- Điện hạ! Thần làm được! Đó là tâm nguyện của thần! Ha ha ha ha! Bệ hạ! Hiện tại ta thực sự rất hạnh phúc! Ta tin chắc rằng chúng ta có thể thành công! Ta tin chắc rằng chúng ta có thể thành công! Ha ha ha ha!
Bất Lương Soái quỳ gối, dập đầu:
- Điện hạ! Thuộc hạ Viên Thiên Cương, Bất Lương Soái xin thay mặt Bất Lương Nhân thần phục ngài! Nguyện vì ngài phụng sự gây dựng lại đại nghiệp, thống nhất thiên hạ!
Ta gật đầu:
- Tốt! Hiện tại bản thái tử còn nhỏ tuổi, khó lòng khiến chư hầu nghe lệnh. Ta muốn ngươi trong thời gian tới dạy cho ta võ công để ổn định cảnh giới đồng thời tiến vào đại thiên vị trung kỳ. Hiện tại thế cuộc loạn lạc, bản thái tử là thiên tài tuyệt thế, công lực đại thiên vị tiền kỳ tuy lợi hại nhưng vẫn là chưa đủ dùng!
Bất Lương Soái cúi đầu cung kính nói:
- Điện hạ! Thần đến đây vốn cũng là có ý này! Xin điện hạ yên tâm! Ta cũng cho rằng hiện tại chưa phải là thời cơ tốt nhất để điện hạ xuất hiện! Thời gian tới ta sẽ truyền thụ cho người võ công bí pháp của ta Thiên Cương Quyết!
Ta mỉm cười:
- Tốt lắm! Vậy từ ngày mai ta sẽ vừa hái thuốc vừa tranh thủ rèn luyện võ công với ngươi! Nhớ tới nơi này dạy ta đúng hẹn!
Bất Lương Soái vui vẻ nói:
- Điện hạ yên tâm!
....
Buổi sáng hôm đó nắng mai chan hòa trong khu rừng xinh đẹp, ta đi dạo trong rừng dắt theo một sợi dây thừng. Cuối sợi dây thừng đang thòng lên trên cổ của mẫu hậu, người đang bò trên đám cỏ mềm.
Ta quay đầu vui vẻ nói:
- Chó cái mẫu hậu. Hôm nay thời tiết thật đẹp phải không? Hài nhi nhất định sẽ hái được rất nhiều thuốc quý! Hi hi!
Mẫu hậu bò lại, cọ cọ vào chân ta, ta xoa xoa đầu nàng:
- Phía trước có bờ suối và tảng đá rất đẹp! Chó cái bò ra đó chổng mông lên cho chủ nhân ddi.t rồi chúng ta cùng tắm rửa nhé!
Mẫu hậu vui vẻ bò lên phía trước, chống tay lên tảng đá rồi chổng mông lên, nàng đưa tay về sau rồi banh lo^`n của mình ra, lắc lư cái mông mập hấp dẫn rồi quay đầu nhìn về phía ta lả lơi nói:
- Vân Nhi chủ nhân! Chó cái mẫu hậu nứng lo^`n van xin Vân Nhi ddi.t ạ!
Ta mỉm cười tiến lại phía sau nàng, cầm lấy con ca(.c mà đập đập vào lỗ lo^`n của nàng:
- Ha ha ha ha! Ngoan lắm! Bây giờ chủ nhân ddi.t vào lo^`n của ngươi đây! Con ddi~ mẫu hậu xinh đẹp!
Nói xong thì ta hẩy hông, con ca(.c đâm ngập vào bên trong lo^`n nàng, tay của ta đặt lên eo nàng bắt đầu di chuyển:
- Ha ha ha ha! lo^n của mẫu hậu thật là chặt! ddi.t thật là thoải mái! Ư ư! Mẫu hậu à! ddi.t hài nhi ddi.t có sướng không? Ha ha! Chó cái! Chủ nhân ddi.t vào lo^n của người có thấy sướng không?
Mẫu hậu tay khụy xuống tảng đá, mông chổng cao về sau rên rỉ:
- Ư ư! Vân Nhi à! Mẫu hậu sướng lắm! Ư ư! Con ddi.t làm cho mẫu hậu thật là sướng lo^n nha! A a! Chủ nhân! Chó cái sướng ! Chủ nhân ddi.t mạnh nữa lên! Con ddi~ nứng lo^n ! Muốn chủ nhân ddi.t thật mạnh ạ! ddi.t mạnh! ddi.t mạnh! ddi.t nát lo^`n con ddi~! ddi.t chết con ddi~ đi ạ! Ư ư!
Ta cười lớn, vừa tăng động tác vừa vỗ mạnh vào mông nàng:
- Ha ha! ddi.t này! ddi.t nát lo^n của mẫu hậu này! ddi.t nát lo^n của chó cái mẫu hậu này! Ha ha! ddi.t! ddi.t! ddi.t chết mẫu hậu! ddi.t chết mẫu hậu!
Ta vừa nói vừa hẩy hông mà ddi.t thật mạnh! Cú nào ra cú đấy giã ầm ầm vào lo^`n của mẫu hậu khiến mẫu hậu trợn mắt lên mà la hét lạc cả giọng.
Cuối cùng ta gầm lên một tiếng rồi ghì chặt mẫu hậu xuống mà hét lớn:
- Mẫu hậu à! lo^n của người thật là bót! ddi.t sướng quá! Hài nhi không chịu nổi nữa rồi! Hài nhi ra đây! Ra hết vào lo^n của người đây! Ha ha! Phụ hoàng à! Hài nhi sướng quá! Hài nhi ra vào lo^`n của mẫu hậu đây! Hài nhi đang ra! Ta ra a a!
Ta hẩy hẩy con ca(.c thúc vào lo^`n của mẫu hậu mà điên cuồng bắn tinh. Mẫu hậu cũng rên ư ử mà đón nhận từng đợt tinh trùng của ta.
Ta thoải mái rút ca(.c ra khỏi lỗ lo^`n của nàng để lại một đống tinh trùng bên trong rỉ cả xuống chân. Mẫu hậu cúi xuống mà quỳ gối bú liếm con ca(.c cho ta sạch sẽ.
Ta xoa đầu nàng:
- Chó cái! Ngoan lắm! Làm cho chủ nhân rất thoải mái! Ha ha!
Mẫu hậu vừa bú ca(.c vừa mỉm cười:
- Hi hi! Ta là mẫu hậu của con mà! Tất nhiên là phải khiến cho con thoải mái rồi! Dẫu sao thì cũng ddi.t vào lo^`n của mẹ ruột xinh đẹp của mình nha làm sao mà không sướng được!
Ta mỉm cười, nâng nàng dậy rồi đẩy nàng xuống dưới suối:
- Mẫu hậu! Cùng tắm rửa với nhi thần nhé! Ha ha!
Mẫu hậu vui vẻ đùa nghịch cùng ta:
- Vân Nhi! Chú ý tắm rửa! Sờ soạng mẫu hậu ít thôi! Mẫu hậu dù sao cũng là chó cái của con, muốn chơi lúc nào thì chơi mà! Chú ý tắm rửa thật sạch nha!