- Thiếu gia, muốn Tiểu Tuyết đi!
Tiểu Tuyết say sưa đến nằm nhoài trong ngực Dương Hạo Thiên, e thẹn nói.
- Không được!
Dương Hạo Thiên lập tức cự tuyệt, hắn mặc dù cũng yêu thích Tiểu Tuyết, nhưng không biết tại sao, lại không muốn hiện tại liền muốn nàng, có lẽ là do hắn vẫn còn ảo tưởng và lưu luyến với giấc mộng cực kỳ chân thực kia.
Tiểu Tuyết đương nhiên không biết trong lòng Dương Hạo Thiên trong lòng còn có một tầng ý nghĩ như vậy. Nghe được lời của hắn, còn tưởng rằng hắn không thích mình, vẻ mặt không khỏi ảm đạm xuống, nhưng không hề nói gì, chỉ yên lặng gật đầu, trong lòng tràn ngập hối hận tự trách: Đúng vậy, mình là thân phận gì? Mặc dù phu nhân đối xử với mình như nữ nhi ruột thịt, nhưng mình dù sao chỉ là một nha hoàn, há lại có thể trèo cao tới thiếu gia?
Dương Hạo Thiên mặc dù không nhìn thấy vẻ mặt của Tiểu Tuyết, thế nhưng lại rất nhạy cảm phát giác được sự đau lòng của nàng, vội vàng vỗ khẽ lưng ngọc của nàng, nói:
- Tiểu Tuyết, ngươi nghe ta nói, không phải ta không muốn ngươi, ta chỉ là không muốn nhanh như thế mà thôi. Kỳ thực ta rất thích ngươi, ta bảo đảm, sau này nhất định sẽ cưới ngươi vào cửa!
- Thật sao? Tiểu Tuyết lần đầu tiên cảm nhân được, khoảng cảnh giữa thiên đường và địa ngục lại gần như vậy, dùng sức ngẩng đầu lên nhìn Dương Hạo Thiên, trong đôi mắt đẹp vẫn là nhịn không được chảy ra nước mắt, có điều lúc này đã là giọt nước mắt hạnh phúc.
Dương Hạo Thiên không hề chậm trễ đối diện với Tiểu Tuyết, kiên định gật đầu.
Tiểu Tuyết mừng đến phát khóc, nghẹn ngào nói:
Loading...
- Tiểu Tuyết không muốn làm thê tử của thiếu gia, chỉ muốn cả đời được hầu hạ thiếu gia, chỉ cần không bắt Tiểu Tuyết rời khỏi phu nhân, rời khỏi thiếu gia, cả đời đều làm nha hoàn cho các ngươi, Tiểu Tuyết liền thỏa mãn!
Dương Hạo Thiên khẽ gật đầu, trong lòng đã có tính toán, cũng không muốn sẽ cùng nàng dây dưa ở vấn đề này, cười nói:
- Được rồi, không nói chuyện này! Vừa nãy Tiểu Tuyết để thiếu gia thoải mái, hiện tại đến lượt thiếu gia tới hầu hạ Tiểu Tuyết của ta. Nói cho ta, làm thế nào có thể khiến cho ngươi thoải mái?
Tiểu Tuyết thấy Dương Hạo Thiên sau khi thoải mái lại vẫn nghĩ tới chính mình, trong lòng càng vui vẻ, nói:
- Thiếu gia chỉ cần sờ ta như vừa nãy là được.
Dương Hạo Thiên nghe vậy đưa tay nắm lấy một khối mềm mại xinh đẹp của Tiểu Tuyết, nhẹ nhàng xoa nắn, hỏi:
- Như vậy là có thể sao?
Bị khơi dậy dục hỏa, Tiểu Tuyết đương nhiên càng muốn nhiều hơn, đỏ mặt nói:
- Nếu như thiếu gia muốn làm cho ta càng thoải mái, có thể sờ phía dưới của ta.
- Được được!
Dương Hạo Thiên gấp gáp gật đầu:
- Ta đã sớm muốn nhìn thử nơi này của nữ nhân là hình dáng gì.
Dương Hạo Thiên khiến Tiểu Tuyết càng thêm thẹn thùng, nhưng vẫn là chậm rãi đem quần ngủ của mình cởi ra, thời điểm muốn tiếp tục cởi bỏ quần lót, lại bị Dương Hạo Thiên ngăn lại.
Dương Hạo Thiên tự tay giúp Tiểu Tuyết đem tiểu khố màu trắng kia của nàng cởi xuống, phát hiện, bên dưới tiểu khố đã có chút ẩm ướt, sờ lên càng là nhơm nhớp, điều này cùng cảnh tượng nào đó trong mộng của hắn lần nữa dung hợp, không nhịn được hỏi:
- Tiểu Tuyết, nơi này của nữ nhân các người ở thời điểm thoải mái có phải là đều sẽ chảy ra chút nước hay không?
Thấy Dương Hạo Thiên bắt đầu nghiên cứu mật dịch của mình, sự e thẹn trong lòng Tiểu Tuyết càng nàng, có điều vẫn là thật lòng nói:
- Đúng, đều sẽ có, chỉ là có người nhiều có người ít mà thôi.
Nghe được Tiểu Tuyết trả lời, Dương Hạo Thiên thầm kích động lên, bởi vì có một việc lập tức liền muốn xác minh, liền chậm rãi nằm nhoài xuống phía dưới nàng, khẽ tách ra một đôi chân ngọc của nàng.
Không giống nhau! Sau khi nhìn tới nơi đó của Tiểu Tuyết, câu nói đầu tiên trong lòng Dương Hạo Thiên chính là ba chữ này. Mặc dù một đạo khe hở màu hồng phấn trước mắt này nhìn qua cũng rất đẹp, thế nhưng lại không giống trong mộng của hắn. Giờ phút này, tâm tình của Dương Hạo Thiên cực kỳ phức tạp, rốt cuộc là thất vọng hay là vui mừng, chính hắn cũng nói rõ được.
Tuy rằng từ lâu trong lòng đã thầm thích Dương Hạo Thiên, thế nhưng bị hắn nhìn chằm chằm vào nơi tư mật xấu hổ nhất của mình như vậy, Tiểu Tuyết vẫn là mắc cỡ không thôi, không nhịn được hờn dỗi một tiếng:
- Thiếu gia!
Dương Hạo Thiên lập tức tỉnh lại, từ đáy lòng khen:
- Tiểu Tuyết, nơi này của ngươi thật đẹp!
- Đâu có, nơi này của ta rất bình thường, nơi đó của phu nhân mới đúng là đẹp mắt...
Tiểu Tuyết bật thốt lên, nhìn thấy Dương Hạo Thiên đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía nàng, mới một phen kinh hoảng, vội giải thích:
- Xin lỗi thiếu gia, ta không phải cố ý nhìn phu nhân.
Dương Hạo Thiên lại không có thời gian cùng với nàng tính toán nhiều như vậy, nghe được nơi này của mẫu thân vậy mà cũng không phải cùng một dạng với Tiểu Tuyết, gấp giọng hỏi:
- Nơi này của nữ nhân các ngươi không phải đều giống nhau sao? Tại sao nói của mẫu thân ta rất đẹp, nàng chính là hình dáng gì?
Tiểu Tuyết không khỏi sững sờ, nàng không hiểu thiếu gia vì sao lại hỏi thăm hình dạng nơi này của mẫu thân hắn. Có điều thiếu nữ vừa rơi vào tình yêu cuồng nhiệt chính là mù quáng, không muốn có điều gì giấu diếm hắn, sau khi suy nghĩ một chút liền nói:
- Ta cũng là trong lúc phu nhân tắm vô tình thấy được, nơi đó của nàng rất khác với ta, rất no đủ, lại như... lại giống như trái mật đào chính mọng, phía trên một sợi âm mao cũng không có, bên ngoài rất trắng, nhẵn mịn óng ánh như mỹ ngọc, ở giữa là phấn hồng, trong suốt giống như Hồng bảo thạch, quả thực giống như tác phẩm nghệ thuật chế tác tỉ mỉ...
Nói đến nửa sau, Tiểu Tuyết đã biến thành tự lẩm bẩm, bởi vì mãi đến tận bây giờ, nàng nhớ lại nơi đó của Mạnh Tuyết Phi liền không nhịn được cảm thán: Phu nhân không chỉ dung mạo dáng người đều đạt đến trình độ hoàn mỹ nhất, liền ngay cả nơi đó, cũng đẹp đến độ khiến người ta muốn say mê tiến vào.
Mà lúc này, trong lòng Dương Hạo Thiên lại triệt để hỗn loạn, không ngừng tự hỏi chính mình: Vì sao lại như vậy? Mình ở trong mơ cảm giác chân thật như vậy cũng thôi đi, nơi đó của mẫu thân trong mộng vậy mà lại giống như đúc ngoài đời thật, đây rốt cuộc là vì cái gì? Hắn xin thề, cho đến tận bây giờ, hắn cũng chưa từng chính thức thấy qua nơi đó của mẫu thân.
- Thiếu gia...
Tiểu Tuyết từ trong hồi ức tỉnh lại, là bởi vì cảm giác tê ngứa phía dưới, cúi đầu nhìn lại, đã thấy Dương Hạo Thiên chính là dáng vẻ ngây ngốc kia, nhưng mặt cũng đã cách phía dưới của mình ngày càng gần, hơi thở nóng rực không ngừng thổi vào nơi nhạy cảm nhất của mình, cảm giác kia làm cho nàng đã sắp muốn phát điên, liền không nhịn được kêu khẽ một tiếng.
Dương Hạo Thiên lại một lần nữa tỉnh lại, suy nghĩ trong lòng hiển nhiên không thể nói cho Tiểu Tuyết, vì che giấu, hắn trực tiếp cúi đầu dùng sức hôn lên địa phương xử nữ non mềm của nàng, cười nói:
- Nơi này của người thực sự là quá dụ người!
Tiểu Tuyết không nghĩ tới Dương Hạo Thiên vậy mà trực tiếp hôn nơi đó, khoái cảm to lớn kia làm cho thân thể mềm mại của nàng lập tức run rẩy mãnh liệt, trong miệng lại kêu lên:
- Thiếu gia, ngươi tại sao có thể...
Dương Hạo Thiên cười nói:
- Làm sao, ngươi có thể dùng miệng để ta thoải mái, ta liền không thể sao?
- Nhưng mà, ngài là thiếu gia, a ... thiếu gia, ngươi muốn giết chết Tiểu Tuyết!
Tiểu Tuyết vừa định cự tuyệt, miệng rộng của Dương Hạo Thiên đã lại một lần nữa hôn tới khe hở nhỏ nhắn phía dưới của nàng, cũng nhẹ nhàng mút vào liếm láp lấy, trực tiếp đem nàng làm cho hồn bay lên trời.
Sự tình đến mức này, Tiểu Tuyết cũng biết không thể cự tuyệt được nữa, chỉ nhắm mắt lại ra sức hưởng thụ. Giống như nàng, Dương Hạo Thiên cũng là không có kinh nghiệm, nhưng nàng cũng giống Dương Hạo Thiên, vẫn là một xử nữ chưa qua nhân sự. Vì thế chỉ trong chốc lát, nàng liền bị làm cho đã sắp bay lên.