Ngày hôm sau, Thanh La nghe theo lời Dương Thần, cho già và những nữ nhân không xinh đẹp rời đi, hơn trăm người chỉ còn lại vài chục người.
Dương Thần đi ra triệu tập chúng nữ còn lại. Sau lưng Dương Thần gồm có Khang Mẫn, Bảo Bảo, Chung Linh, Thanh La, A Chu, A Bích và Ngữ Yên, mà trước mặt hơn bốn mươi nha hoàn.
"Từ giờ trở đi các người mặc cái này. Không có lệnh của ta, không được mặc cái khác. Cũng không được tự ý rời khỏi đây. Nếu ta phát hiện tự tiện rời đi thì giết không tha!". Dương Thần phất tay áo ra hơn trăm bộ bikini hướng tất cả nữ nhân nói, kể mấy nữ cả sau lưng.
Nghe Dương Thần nói và cảm nhận khí tức nguy hiểm thì bốn mươi mấy người đều đồng thanh đáp: "Vâng. Công tử..."
"Khà khà. Giờ thì thay ngay tại đây đi!". Dương Thần bỉ ổi cười ra lệnh. Mà tất cả nữ nhân vì cảm thấy khí tức nên cũng không dám cãi lời. Từng bộ thân thể trắng như tuyết, ứng cái bộ ngực lớn nhỏ, từng cái âm đạo đủ loại ông tơ cái nhiều cái ít. Mà mấy người Khang Mẫn mấy nữ cũng đều cởi sạch mà thay, nổi bật có Ngữ Yên là không có lông nên nhìn thấy âm đạo rõ ràng màu phấn hồng.
Cũng không lâu, hắn đợi mấy nữ thay xong thì thấy đủ kiểu màu sắc bikini và kiểu dáng. Dương Thần hai mắt tỏ sáng nói: "Ừ. Mỗi người lấy vài bộ để thay, khi nào ta truyền âm thì mới mặc lại bình thường. Còn lại cứ mặc kiểu này.".
"Vâng. Công tử.". Chúng nữ đồng thanh hô. Mà bốn mươi mấy người chưa quen nên mặt đỏ chót. Hai tay tự đưa lên che chắn những chỗ nhạy cảm. Dương Thần không để ý lắm, phất tay cho chúng nữ rời khỏi.
"Phu quân cũng phải mặc kiểu giống chúng ta nha! Vậy mới công bằng.". Chung Linh hoạt bát liền lên tiếng đề nghị.
"Đúng đúng... Phu quân cũng phải giống chúng thiếp.". Chúng nữ đều gật đầu ủng hộ.
"Ha ha. Được rồi. Phu quân sẽ như các nàng.". Dương Thần để quần áo ẩn vào còn lại mỗi quần cọc. Hắn nhìn mấy nữ mặc bikini để lộ ra da thịt cùng bầu vú che không hết thì dục hoả nổi lên.
Loading...
Dương Thần liền thả ra thần thức tạo ra một kết giới chỉ có nữ vào được, che lấp hết tất cả Mạn Đà Sơn Trang.
Làm xong hết thảy hắn ôm chúng nữ hành quyết tại chỗ. Mà mấy nha hoàn đang ở gần đó thì mặt đỏ tới mang tai, từng cơn rên rỉ khác nhau vang lên thay phiên.
Cuộc sống như thế cứ trôi qua mười ngày. Trong mười ngày thì hơn bốn mươi nữ nhân xinh đẹp trong Trang đều bị Dương Thần ăn sạch.
Mỗi nơi đều là chiến trường, nào là ao tắm khi tắm rửa thì hắn đều đè mấy nữ làm. Còn khi đi ra chỗ trồng hoa lại cho mấy nữ chăm sóc rồi ôm lấy eo mà đâm thọc. Còn khi nấu cơm thì cho mấy nữ chổng mông mà chịch. Mười ngày đều ăn sạch, tối thì về phòng Thanh La với chúng nữ làm. Mà từ từ chúng nữ đều chẳng thèm mặc bikini, cứ như thể thả rong âm đạo. Dương Thần cũng ẩn luôn quần cọc. Côn thịt đi tới đâu đâm tới đó. Hắn khi muốn chơi ai thì dùng Thần Thức bao lại tạo một không gian rồi không chế thời gian nên dù chơi mấy nữ cũng không tốn nhiều thời gian. Hắn còn nghĩ kiếm thêm đây.
Lại thêm ba ngày trôi qua. Ban đêm trong phòng Thanh La, Dương Thần hai tay giữ lấy eo Bảo Bảo từ sau lưng côn thịt không ngừng đâm thọc lấy nàng âm đạo. Mà xung quanh mấy nữ đều vô lực ngất đi. Dâm thủy theo từng cái âm đạo mà chảy ra.
Cũng không lâu thì Bảo Bảo quát to một tiếng cũng ngất đi. Dương Thần đâm vài cái bắn ra. Hắn đang tính ngủ thì bỗng kết giới truyền lại có hai bóng người đi vào. Dương Thần liền đoán được là Tần Hồng Miên và Mộc Uyển Thanh.
---
Mà lúc này, bên ngoài Sơn Trang có hai người áo đen đang từ từ đi đến trong Trang. Nhìn hai thân thể một đẫy đà, một thon thả liền biết đều là nữ nhân.
Mà lúc này Tần Hồng Miên nói với Mộc Uyển Thanh: "Ở đây nghe nói rất nhiều cao thủ, với lại phòng bị rất nghiêm ngặt nên cẩn thận.
"Vâng. Sư phụ.". Mộc Uyển Thanh gật đầu.
Hai người lén lút đi vào, một đường đi đều vô sự, đặc biệt chỉ gặp không tới mười người.
Mà Mộc Uyển Thanh hiếu kỳ hướng Tần Hồng Miên hỏi: "Sư phụ. Sao ở đây gặp qua toàn những nữ nhân trần truồng vậy?".
Mà bốn mươi mấy nữ trong Sơn Trang đều là thuộc về Dương Thần nên được Hệ Thống bảo vệ. Với lại ngày nào cũng song tu nên thể chất đều được tăng lên, không sợ nắng hoặc lạnh.
"Cái này! Chủ nhân Sơn Trang là một nữ nhân thập phần ác độc nên mới hành mấy nha hoàn như vậy. Ta và ngươi phải kiếm được nàng mà giết đi và giải cứu bọn họ.". Tần Hông Miên hai mắt loé lên một tia âm hiểm nói.
"Vâng. Sư phụ.". Hai người như thế bước vào Sơn Trang mà kiếm từng phòng. Khi gặp mấy nữ đều đang trần truồng vô lực nằm ngủ (đều bị Dương Thần chịch lấy).
"Hừ. Ngươi nhìn quần áo cũng không cho mặc, mà còn hành hạ đến đều không còn sức. Chúng ta đi đến đây không che giấu mà còn không tỉnh.". Tần Hồng Miên nói mà giọng nói đầu thù hận.
"Vâng. Loại nữ nhân ác độc này phải giết. Nếu không thì còn không biết hành hạ thêm ai nữa.". Mộc Uyển Thanh cũng nói mang theo tia chán ghét.
Mà Dương Thần đang dùng Thần Thức theo dõi mấy nàng thì cười nham hiểm.
"Ừ. Đi thôi. Chúng ta cũng nhanh tìm đến ả.". Nói xong, hai người bắt đầu tìm kiếm tiếp.
Dương Thần thấy các nàng gần tới đây nhưng hắn không muốn các nàng thấy cảnh này. Hắn liền như vậy trần truồng đứng lên.
Khi hai nữ mở thêm một căn phòng thì phòng trống không có ai. Hai nàng đang định đi ra thì quay đầu lại thấy được một nam tử trần truồng sau lưng. Hai nữ kinh ngạc một lát thì lấy lại tinh thần.
Tần Hồng Miên không nói gì rút kiếm ra đâm tới, mà Mộc Uyển Thanh tuy ngượng ngùng nhưng cũng đưa tay lên bắn ra ám khí.
Dương Thần nhìn hai nữ vừa gặp không nói lời nào đã động thủ. Dương Thần không để ý lắc người né tránh đường kiếm Tần Hông Miên. Hắn lần nữa nghiêng người thì mấy cây ám khí bay qua ngang hắn.
Dương Thần thân hình loé lên đã tới ngay sau lưng Mộc Uyển Thanh, không đợi nàng kịp phản ứng thì tay nhẹ điểm đem nguyệt đạo nàng cầm cố. Mà Tần Hông Miên thấy Mộc Uyển Thanh bị bắt thì quay người, trường kiếm lần nữa đâm qua.
Dương Thần cười ha ha đưa tay bắt lấy trường kiếm. Hắn kéo qua Tần Hông Miên cũng bị kéo theo. Sau đó hắn liền thuận tay ôm lấy, cũng không quên điểm nguyệt của nàng.