Ngày hôm sau, Dương Thần tỉnh dậy thì không thấy hai nữ. Hắn liền rửa mặt đi ra nhìn Linh Nhi đang dọn cơm, còn Khang Mẫn thì đang trong nhà bếp. Hắn cũng đi đến phụ giúp.
Chung Linh thấy Dương Thần thì mặt đỏ, ngượng ngùng nói: "Phu quân dậy sớm.".
"Ngoan. Phu quân nhất định chăm sóc tốt cho Linh Nhi. Sau này nàng cùng Khang Mẫn như nhau, đi theo phu quân nha.". Dương Thần cười ha ha ôm lấy Chung Linh nói.
"Vâng. Phu quân. Thiếp yêu chàng.". Chung Linh ngượng ngùng trả lời.
Dương Thần thấy Khang Mẫn đi ra thì cả ba cùng ăn. Ăn xong bữa sán, Dương Thần nhìn Chung Linh đi đứng bất tiện nên hắn quyết định đưa nàng về.
Cũng không xa lắm thì hai người đi đến Vạn Kiếp Cốc. Khi vừa đến thì thấy được một trung niên mặc một thân hắc y, thân hình cực gầy, đôi mắt thì rủ xuống, bàn tay thì đầy gân xanh, khuôn mặt thật dài như ngựa, xấu xí đến tác giả éo thèm tả nữa. Người đó không ai khác chính là Chung Vạn Cừu.
Chung Vạn Cừu đi đến trước mặt Dương Thần cùng Chung Linh nói: "Ngươi là ai? Chỗ này cấm nam tử đi vào.".
Dương Thần nhìn Chung Vạn Cừu trước mặt hùng hổ mà hỏi mình thì lười biếng trả lời:
"Ta là phu quân của Chung Linh. Thế nào?". Dương Thần ôm lấy eo Chung Linh hướng tới Chung Vạn Cừu khiêu khích (vì Chung Linh trở thành nữ nhân chả hắn nên hắn làm gì thì nàng đều cho là đúng).
Chung Linh bị ôm lấy eo cũng không phản kháng mà còn dựa vào lòng Dương Thần.
Loading...
Chung Vạn Cừu nhìn hai người thì căm tức. Hắn liền hướng Dương Thần đánh ra một quyền vào đầu. Dương Thần nhìn Chung Vạn Cừu đánh tới thì khinh miệt cười. Vì Chung Vạn Cừu chỉ là Nhất Lưu Cao Thủ rác rưởi mà thôi.
Dương Thần liền buông Chung Linh ra, đẩy nàng qua một bên. Xong hắn né qua một bên tránh quyền vào đầu, lại hướng ngực Chung Vạn Cừu mà đấm "Bịch" một tiếng Chung Vạn Cừu bay ra ngoài, đụng phải cây to thì dừng lại.
"Vạn Cừu...". Mà lúc này một mỹ phụ đi ra, gương mặt xinh đẹp, dáng người đầy đặn, mông to ngực lớn. Nàng chính là Cam Bảo Bảo, thấy được Chung Vạn Cừu bị đánh thì nàng cũng rút ra thanh kiếm hướng Dương Thần đâm tới.
Thấy Cam Bảo Bảo rút trường kiếm đâm tới, Dương Thần cười ha ha. Tay không bắt lấy trường kiếm và dùng sức "Rắc" một tiếng, thanh kiếm gãy làm đôi. Cam Bảo Bảo vì tốc độ nhanh không dừng kịp liền đâm đầu vào ngực Dương Thần.
Dương Thần thuận tay điểm lấy nguyệt đạo của nàng, sau đó ôm lấy vào lòng. Chung Vạn Cừu vừa đứng lên lại thấy vợ mình bị trêu chọc thì tức điên.
"Ta giết ngươi.". Chung Vạn Cừu rống lên một tiếng, cũng rút ra trường kiếm đâm tới. .
Dương Thần hừ một tiếng, lại dùng tay không đỡ lấy thanh kiếm. Hắn nâng chân lên một cước đá ngay đan điền Chung Vạn Cừu.
"Phốc" một tiếng, Chung Vạn Cừu phun ngụm máu tươi, đan điền bị phá thì vô lực nằm dưới đất.
Dương Thần đi đến Chung Vạn Cừu nói: "Hắc hắc. Thế nào? Ta nói ngươi một bí mật nha. Nghe xong người nên cảm tạ ta!".
"Ngươi muốn gì? Nhanh buông Bảo Bảo ra!". Chung Vạn Cừu hướng Dương Thần mà gào thét.
"Ha ha. Ngươi yêu nàng ấy thế à? Xoẹt...". Áo Cam Bảo Bảo bị Dương Thần xé ra để lộ ra cái yếm phồng lên vì bầu vú to lớn với da thịt trắng như tuyết lộ ra.
"Ngươi làm gì? Ta giết ngươi...". Chung Vạn Cừu thấy vợ bị làm nhục thì liền tức giận, trán nổi đầy gân xanh gào thét.
"Ha ha. Vì Cam Bảo Bảo mà ngươi nuôi lấy con gái người khác thời gian dài như vậy. Ta nói ngươi một bí mật để chết mà nhắm mắt.". Dương Thần nói mà nhìn Cảm Bảo Bảo nằm trong ngực nhưng sắc mặt trắng bệch.
"Ngươi có ý gì?". Chung Vạn Cừu nghe vậy gầm lên.
"Ha ha. Ý gì à? Đơn giản là ngươi có từng nghĩ ngươi xấu như vậy làm gì sinh ra một nữ nhi xinh đẹp như vậy à? Cha ruột của Chung Linh là họ Đoàn. Chắc ngươi cũng đoán được người đó nha. Cam Bảo Bảo cho ngươi uống say rồi cùng ngươi nằm cùng giường một lần, quần áo nàng chỉ cho lộn xộn tý mà ngươi tưởng thật. Xong ngày đó tay nàng ngươi còn nắm không được thì đúng là rác rưởi. Vì nàng có thai nên kiếm ngươi để đổ vỏ thôi. Ngươi đúng là ngu ngốc mà!". Dương Thần cười ha ha, ánh mắt đầy khinh bỉ.
"Ngươi... Các ngươi... Phốc!!!". Nghe được Dương Thần nói thì Chung Vạn Cừu tức quá phun ra máu tươi. Hắn chết mà không nhắm mắt, lại nhìn chằm chằm Cam Bảo Bảo.
Dương Thần nhìn thi thể Chung Vạn Cừu chết không nhắm mắt mà hắn cảm thấy kinh ngạc nói ra tiếng: "Ủa. Ta vốn nói ra sự thật để hắn biết được mà chết nhắm mắt. Đáng lẽ phải hướng ta cảm ơn, xong rồi nhắm mắt chết mới đúng nha. Sao Chung Vạn Cừu lại không theo lẽ thường ra bài nha. Hắn chết gương mặt phẫn nộ lại còn không cam lòng các kiểu nữa. Haiz!". Dương Thần khẽ thở dài vì mình lòng tốt không được báo.
"Phu quân. Còn mẫu thân của thiếp nữa...". Chung Linh đi đến Dương Thần nói, mà muốn nói lại thôi (mọi người hỏi tại sao Chung Vạn Cừu chết mà Chung Linh không tỏ vẻ gì nha. Mọi chuyện đã có hận hận hệ thống xử lý. Nó khống chế nữ nhân của Dương Thần đều chỉ có một mình hắn mà thôi).
"Yên tâm. Phu quân sẽ không giết nàng mà còn cho nàng thành tỷ tỷ của Linh Nhi.". Dương Thần hôn lên môi Chung Linh nói.
"Cảm ơn phu quân. Thiếp thích... ". Chung Linh nghe vậy thì vui vẻ. Tuy thuộc về Dương Thần nhưng nàng cũng có tình cảm với mẫu thân nàng. Nếu Dương Thần mà giết Cam Bảo Bảo thật thì nàng chỉ có chút tiếc nuối mà thôi.
Dương Thần cùng Chung Vạn Cừu đánh nhau và nói chuyện thì cũng chỉ một tý thời gian mà thôi. Lúc này, thị vệ người hầu đều chạy ra. Dương Thần thấy thế đưa Cam Bảo Bảo cho Chung Linh. Cam Bảo Bảo bị điểm nguyệt nói và nhiều cái nên chỉ có thể nhìn không làm được gì.
Dương Thần xuất ra Diệt Thần Thương lướt lại nhóm người. Hắn không mất nhiều thời gian thì tất cả đều chết.
Cam Bảo Bảo nhìn Dương Thần giết người mà mắt không chớp một cái, nàng liền sợ hãi. Dương Thần cũng đi đến cạnh nàng và Chung Linh.
Hắn đem Cam Bảo Bảo ôm lấy hướng phòng ngủ đi đến. Chung Linh thấy vậy cũng đi theo. Khi đi vào phòng thì hắn để Bảo nằm xuống, giải nguyệt nói của nàng.
"Ngươi muốn làm gì? Chung Linh mau mau giải mấy nguyệt đạo cho mẫu thân!". Cam Bảo Bảo khi mở được nguyệt thì quát lên.
"Khà khà. Làm gì à? Đương nhiên làm ngươi sướng nha!!!". Dương Thần cười bỉ ổi lấy. Nói xong thì kéo ra cái yếm của nàng, hai bầu vú to lớn nảy ra. Hai vú trắng nõn, trên đỉnh hai núm vú đỏ tươi to như ngón tay út. Hắn liền ngậm lấy núm vú mút vào. Tay cũng xoa nắn lấy bầu vú kia biến thành đủ loại hình dáng.
"Ư... ư... không được... nhanh nhanh thả ta ra... ư... không muốn...". Cam Bảo Bảo miệng nói không muốn nhưng mà hai núm vú bị kích thích lại sung huyết cương cứng lên.
Dương Thần nghe nàng rên lên thì cũng hưng phấn. Hắn cởi luôn quần cùng tiết khố, để lộ ra một đám lông tơ rất nồng đậm mọc bao phủ hết âm đạo của nàng. Hai mép âm đạo màu đỏ thật mê người.
Dương Thần đưa ngón tay tách hai mép âm đạo đâm vào.
"Ư... ư... ư... a... a... đừng... thật thoải mái...". Cam Bảo Bảo bắt đầu thoải mái mà rên rỉ.
Dương Thần cho quần áo ẩn vào, để côn thịt to lớn lộ ra đầy gân guốc. Hai tay tách ra hai chân, côn thịt đỉnh tại miệng âm đạo thút hông quy đầu tách ra hai mép thịt đi sâu vào.
"Thật chặt. Nàng thật tuyệt...". Khi côn thịt quy đầu đi vào thì âm đạo siết chặt lấy. Dương Thần khen nàng một tiếng. Hông lại đâm mạnh thêm cái nữa thì côn thịt đâm vào tận căn.
"Aaa... đau quá... từ từ... ta đã hơn mươi năm chưa được thoải mái qua. Của người to quá...". Cam Bảo Bảo âm đạo bị côn thịt nhét vào thì hét thảm.
Dương Thần nghe nàng kêu đau thì mở hết nguyệt đạo. Bảo Bảo được tự do thì hai tay ôm lấy cổ Dương Thần. Hai chân quấn lấy hông hắn không cho cử động.
Dương Thần cuối đầu hôn lấy môi Bảo Bảo. Nàng cũng đáp trả lại, hai lưỡi quấn lấy nhau ngươi tới ta đi. Dương Thần hai tay cũng bắt hai vú xoa bóp lên.
Bảo Bảo thân thể cũng từ từ thả lỏng. Dương Thần thấy vậy hông bắt đầu động, côn thịt nhẹ nhàng ra vào lấy âm đạo.
"Ư... ư... a... a..." Bảo Bảo âm đạo được côn thịt ma sát thì khoái cảm từ từ kéo tới. Nghe được nàng bắt đầu rên thì Dương Thần cũng đâm côn thịt ra ra vào vào nhanh hơn "Bạch... bạch... bạch..." tạo ra thanh âm vô cùng kích thích.
"Ư... ư... a... a... thật sâu... quá thoải mái... nhanh hơn nữa đi phu quân... thiếp sướng quá...". Bảo Bảo rên bắt đầu ra tiếng. Nghe được nàng kêu loạn thì Dương Thần càng thêm hưng phấn. Hai tay xoa bóp hai vú còn se lấy núm vú. Côn thịt đâm thọc ra vào âm đạo càng lúc càng nhanh, mỗi cú đâm thọc quy đầu đều đụng đến hoa tâm.
"A... thật sướng quá... sướng... sướng lắm... thoải mái quá... thiếp ra rồi...". Bảo Bảo bị côn thịt không ngừng đâm thọc hơn ngàn cái thì nàng quát to một tiếng cao trào.
Dương Thần rút ra côn thịt, quay Bảo Bảo nằm sấp, nâng lên mông to của nàng và côn thịt nhắm ngay âm đạo hung hăng đâm vào.
"Ư... ư... ư... a... a... a...".
"Bốp... Bốp... Bốp...".
Dương Thần từ sau lưng côn thịt không ngừng đâm thọc lấy âm đạo. Hai tay hắn cũng liên tục đánh vào bờ mông của nàng tạo thành tiếng. Bảo Bảo chỉ biết rên rỉ trong sung sướng.
Dâm thủy nàng chảy ra tung toé theo mỗi cú đâm thọc. Dương Thần côn thịt ra vào lấy âm đạo hơn trăm cái. Hắn rống một tiếng, quy đầu tăng vọt tinh dịch bắt mạnh vào tử cung. Bảo Bảo cũng hét một tiếng thì cũng là lần thứ hai cao trào.
Dương Thần thấy nàng vô lực, mà Chung Linh xem trận đại chiến cũng động tình. Nàng đã cởi sạch quần áo. Dương Thần nằm xuống, Chung Linh thấy vậy liền leo lên người hắn. Nàng ngồi lên hông hắn, mông nâng lên. Một tay cầm côn thịt, một tay tách hai mép âm đạo để côn thịt ngay miệng âm đạo mà ngồi mạnh xuống "phốc" một tiếng, côn thịt đâm vào tận căn.
Chung Linh hai tay chống lấy ngực Dương Thần, mông bắt đầu nhún động lên xuống.
Như thế không biết qua bao lâu thì Dương Thần quát to một tiếng bắn ra tất cả vào người Chung Linh.
Cuối cùng hai nàng mệt mỏi mà nằm hai bên người hắn. Hắn nhìn hai nàng mệt mỏi nằm ngủ thì ôm chặt lấy cả hai. Một lúc sau đó lại tạo ra kế giới, xong tắm rửa đi tìm Khang Mẫn.