Chương 3: Dị Tượng
Sau khi thông qua sát hạch, hắn và chúng ở chung lâu ngày có tình cảm, lại thêm chúng đều là động vật bình thường, hắn thả ra khẳng định sẽ bị người khác bắt mần thịt. Suy nghĩ một hồi hắn đã giữ lại nuôi, một thoáng đã qua nhiều năm như vậy.
"Bên ngoài thế nào ta cũng skhông rõ nữa, chờ thu xếp xong ta sẽ tới đón các ngươi."
Thấy chúng tràn đầy chờ mong, Tô Ẩn mới mỉm cười.
Từ lúc xuyên qua tới giờ, hắn chưa từng tới tông môn, không biết quy củ ra sao, tùy tiện dẫn chúng theo chỉ sợ không ổn.
Xử lý xong hết thảy, Tô Ẩn mới rời khỏi cấm địa.
Hắn vừa rời đi, tàn niệm phía dưới rất nhiều phần mộ lần nữa hiện lên, ánh mắt phức tạp.
"Không hổ là Tiên Thiên Đạo Thể, coi như là Tiên giới cũng vạn năm khó gặp!”
"Chúng ta đã nhập thánh, tùy tiện xuất ra một trong số bản lĩnh của mình cũng đã chấn kinh thiên địa, khiến vô số người trên Tiên giới điên cuồng, mà hắn chỉ có một người lại có thể học được toàn bộ, đúng là không thể tưởng tượng nổi!"
"Đáng tiếc không truyền cho hắn công pháp tu luyện, bằng không với loại thiên phú này khẳng định không yếu!"
Loading...
"Với chủng linh khí vẩn đục tại hạ giới mà truyền thụ pháp môn tu luyện Tiên giới chẳng những không có chỗ tốt ngược lại còn hại hắn. Huống chi 36 thánh đạo hợp vào một thân, vạn cổ trước nay chưa từng có, chúng ta không có pháp quyết thích hợp."
"Bất quá, mỗi nghề nghiệp nhập thánh siêu phàm đều được Tiên giới tặng quà, liên tục 36 lần, dù chưa từng tu luyện thì với Tiên Thể cũng gần như đạt được tiểu thành rồi! Lại thêm dung hợp với thánh đạo, học gì cũng không quên, một khi bắt đầu tu luyện, tiến bộ cực nhanh.”
Từng đạo ý niệm không ngừng chớp động.
Không ai biết, tất cả tôn xưng trên bia mộ đều là thật, Trấn Tiên tông không phải là áp tiên nhân, mà là tiên mộ!
Trong mộ mai táng một đám Thánh Nhân có tuyệt kỹ đệ nhất lại chết chẳng hiểu lý do!
Cũng không biết họ đã trao đổi gì. Sau mười năm, Tô Ẩn cùng những tàn hồn này trừ học kỹ nghệ chưa từng tán gẫu gì với nhau. Hắn hoàn toàn không biết gì về Tiên giới hay đại lục Càn Nguyên, tất cả hắn hoàn toàn không biết gì cả.
Cũng không rõ hắn học gì mà không cần tu luyện cũng khiến dù là Tiên giới người người kinh ngạc tán thán.
Tô Ẩn cái gì cũng không biết giờ phút này đang đứng ở ngoài cấm địa, nhìn xem lên trời, trợn mắt hốc mồm.
Không chỉ có hắn, Trần Ngự, Triệu Nhược Hư tới đón tiếp Tiểu sư thúc cũng vô cùng nghi hoặc.
Vừa rồi trời còn quang đãng sau bây giờ thay đổi rồi?
Vô số áng mây tụ tập lại, dưới ánh mặt trời, điềm lành rực rỡ, hào quang vạn đạo, dần dần hình thành một chữ to —— "Thánh" !
Tựa như cung nghênh Thánh Nhân xuất quan.
Thập đại tông môn đứng đầu Đại Duyện châu.
Vô số hào quang và cầu vồng bao phủ bầu trời, Tiên Hạc vui chơi trong đám mây trắng, linh khí vờn quanh. Dù là mắt thường cũng có thể thấy được cảnh sông dìa có dãy núi ở giữa.
Thanh phong chậm rãi, tiếng chuông lượn lờ, cảnh tượng Tiên gia xuất hiện.
Nhưng vào lúc này, Vân Hoa điện, pho tượng đại biểu cho rất nhiều tiền bối có kỹ nghệ đỉnh phong đột nhiên tỏa ra ánh sáng chói lọi, không ngừng run run, giống như đang tiến hành một loại triều bái nào đó, vừa xúc động lại vô cùng hưng phấn.
Tiếng nổ vang rền vang vọng đất trời.
Sưu sưu sưu sưu!
Từng người tu luyện đỉnh phong rời khỏi phòng, trôi nổi trên không, nhìn về phía cảnh tượng tiên nga đó, chấn kinh nói không ra lời.
"Thiên hàng tường vân, Thánh Nhân hàng thế. . ."
Một vị lão giả trợn tròn mắt, tự lẩm bẩm.
Đây là Tông chủ Mặc Thanh Thành, một trong những cường giả đỉnh phong của Đại Duyện châu.
"Chỉ có khi tu vi hoặc kỹ nghệ đạt tới mức không ai bằng, đồng thời dung hợp Đại Đạo mới có thể được xưng là Thánh. Loại tình huống này đã vạn năm chưa từng xuất hiện tại Càn Nguyên đại lục."
"Hào quang này dường như chiếu trong vùng trời của chúng ta, chẳng lẽ Đại Duyện châu xuất hiện một vị Thánh Nhân?"
Cửu Châu thập địa, Đại Duyện châu là bài danh cuối cùng, cực kỳ cằn cỗi. Dù Càn Nguyên đại lục có Thánh Nhân xuất hiện cũng tuyệt đối không phải trong Đại Càn châu. Nếu có cũng là những châu lớn chứ sao lại là nơi này.
Ông!
Trong tiếng nghị luận, áng mây trên không xuất hiện biến hóa, chữ Thánh hóa thành 36 đạo ánh sáng chiếu rọi thiên địa, nhuộm bốn phương thành đủ mọi màu sắc.
Thiên địa như bị hào quang chói sáng xé mở, vô số nguyên khí hội tụ vào một chỗ, uyển chuyển như thuỷ triều mà đến, không ngừng khuấy động.
Mọi người sửng sốt.
Thánh Nhân hàng thế, dù có hào quang cũng chỉ một đạo. Một thoáng xuất hiện nhiều như vậy là không khả năng. Chẳng lẽ có 36 Thánh Nhân cùng lúc xuất hiện?
Nếu thật như thế, chỉ sợ toàn bộ Càn Nguyên đại lục đã sớm oanh động nhưng đâu ai nghe thấy tin tức gì.
"Bây giờ Bích Lạc hải rung chuyển lợi hại, Bạch trưởng lão vừa mới đưa tin tới, giống như đó phong ấn nào đó đã mở ra, có một đại ma siêu cấp trốn ra. . . Chẳng lẽ do có vũ khí hoặc thánh dược dùng để trấn áp đại ma đầu xuất thế!”