Đinh------
Phát hiện số lượng lớn lam tinh, có thể hấp thu năng lượng của lam tinh, chuyển hóa thành 15660 điểm huyễn tưởng.
Đinh-----
Phát hiện……..
Hôm nay có thể là một ngày vui sướng nhất từ khi Thư Tiểu Bạch xuyên qua.
Số lớn tinh thể đã lộ ra ngoài, Thư Tiểu Bạch mỗi một bước đều có thể đạt được điểm huyễn tưởng.
Lần trước ở sào huyệt của mẫu thú, tuy rằng cũng ở trong mỏ lam tinh.
Thế nhưng mỏ lam tinh kia chưa được khai phát.
Cho nên khả năng hấp thu năng lượng lam tinh cũng rất có hạn.
Mỏ lam tinh này ko giống, có số lượng lớn mỏ khoáng đã bại lộ ra ngoài không khí.
Loading...
Thư Tiểu Bạch hầu như ko cần phải đào móc, cũng có thể thu hoạch được điểm huyễn tưởng khổng lồ.
Rất nhanh, ma lực của Thư Tiểu Bạch đã đột phá 10 vạn.
Về phần đám người Mộc Kiến Bình, bởi vì ko có quần áo phòng hộ, bọn họ cản bản ko đi vào mỏ quặng.
Thư Tiểu Bạch thì đối với nơi này rất nhớ nhung, còn ko muốn rời đi.
Sớm biết mỏ khoáng này có thể đề cao nhiều ma lực như vậy.
Mình hẳn là đến từ sớm, mà ko phải chờ đến bây giờ mới đến.
Khi Thư Tiểu Bạch đi dạo từng ngóc ngách của mỏ một lần.
Ma lực của Thư Tiểu Bạch đã đạt đến 50 vạn.
Đồng thời còn tăng toàn bộ thuộc tính nhanh nhẹn, lực lượng, thể lực của mình lên đến 1000.
Trước mắt đây đã là cực hạn, trừ phi Thư Tiểu Bạch lại đi đào móc quặng mỏ.
Thư Tiểu Bạch cảm thấy, mình nên chuyển từ công nhân bốc vác thành công nhân thợ mỏ.
Ở đây có thể tiếp xúc với lam tinh nhiều hơn xa công nhân bốc vác.
Đúng lúc này, tiếng kêu của Mộc Kiến Bình truyền đến.
“Lão đại.”
Thư Tiểu Bạch đi ra.
Mộc Kiến Bình oán giận nói: “ Lão đại, mỏ lam tinh có phóng xạ lớn như vậy, ngươi ở trong đó cả buổi tối làm cái gì?”
“Tìm xem có người còn sống ko.” Thư Tiểu Bạch thuận miệng nói.
“Tìm được ko?”
“Không có.”
“Tổng bộ truyền đến tin tức, để cho chúng ta trở về.”
“Chỗ này thì sao?” Thư Tiểu Bạch có chút ko muốn, đây chính là phong thủy bảo địa của hắn.
“Lập tức sẽ có đội bảo vệ và công ty đào quáng mới đến tiếp nhận.” Mộc Kiến Bình nói.
“Nơi này rất quan trọng, chúng ta chờ ngươi đến rồi hãy đi.” Thư Tiểu Bạch thận trọng nói ra.
Thái Dung thành an bài rất nhanh.
Nhưng mà Thư Tiểu Bạch phát hiện, người đến cũng ko phải là người của chiến đội đặc biệt.
Đương nhiên, thủ tục của bọn họ rất đầy đủ, cho nên ai đến cũng ko quan trọng lắm.
Tuy rằng Thư Tiểu Bạch muốn ở lại thủ mỏ lam tinh.
Nhưng loại chuyện này ko phải… hắn muốn ở lại là có thể ở lại.
Trên đường trở về, tâm tình của mọi người cũng ko tệ.
Duy nhất ko vui chính là Thư Tiểu Bạch.
“Lão đại, lần này ngươi lập công to, còn có chuyện gì ko vui sao?”
Có thể nói, tối qua công lao của Thư Tiểu Bạch là lớn nhất.
Bọn họ cũng chỉ ở thời điểm cuối cùng, thu dọn chiến trường giết nốt mấy con cá lọt lưới.
“A Bình ko đồng ý làm em vợ của ta.”
“Ngươi nếu muốn như vậy, tự mình đi theo đuổi chị ta đi.” Mộc Kiến Bình vẫn còn chưa kết thúc oán niệm với Thư Tiểu Bạch.
Tên này thực lực mạnh mẽ, thế nhưng da mặt quá dầy.
“Vậy thì cho ta phương thức liên lạc của chị ngươi, ta cùng nàng liên lạc cảm tình một chút.”
Từ mỏ quặng đến Thái Dung thành mất ko đến 20 phút đi đường.
Để cho Thư Tiểu Bạch ko nghĩ tới chính là, Ngũ Diệp lại chờ bọn họ ngay tại tổng bộ.
Ban đầu Thư Tiểu Bạch đang chờ Lục Nhậm cũng lão Cừu nghênh đón, sau đó khen ngợi hắn một trận.
Sau đó chính mình khiêm tốn tiếp nhận những lời khen này.
Kết quả chỉ có một cái mặt thối của Ngũ Diệp.
“Tiểu Bạch, ngươi đi theo ta một chút.” Ngũ Diệp sắc mặt ngưng trọng nói ra.
Thư Tiểu Bạch và Ngũ Diệp đã gặp mặt mấy lần.
Nói chuyện ko quá ba câu.
Ngày bình thường hầu như ko giao lưu.
Nhiều nhất chính là gật đầu chào hỏi.
“Đội trưởng đâu?” Thư Tiểu Bạch đi theo sau lưng Ngũ Diệp hỏi.
“Đội trưởng đã hy xinh.” Ngũ Diệp sắc mặt trầm trọng.
Thư Tiểu Bạch dừng bước: “Thực lực của đội trưởng mạnh như vậy, làm sao có thể…….”
Ngũ Diệp thở dài: “ Sức người chung quy là có hạn.”
Thư Tiểu Bạch tâm tình ngã xuống đáy cốc.
“Lão Cừu đâu?”
“Bởi vì hắn sử dụng dung dịch thuốc, hiện tại thân thể của hắn gần như đã tan vỡ, về sau chỉ sợ ko cách nào lên chiến trường được nữa, bây giờ đang ở trong bệnh viện.”
“Ta đi bệnh viện…..”
“Quay lại.” Ngũ Diệp gọi Thư Tiểu Bạch lại.
“Còn có chuyện gì?”
“Đội trưởng đã từng nói, một trong hai chúng ta sẽ kế nhiệm hắn.” Ngũ Diệp nói ra.
“Ta ko có hứng thú cạnh tranh với ngươi.”
“Đây là quy tắc, dù cho ngươi ko muốn cạnh tranh, ta cũng cần phải chứng mình bản thân.”
Giờ phút này đầu óc Thư Tiểu Bạch rất rối loạn.
Hắn cũng ko nghĩ đến đội trưởng sẽ hy sinh.
Tuy rằng hắn cực kỳ ko thích rất nhiều mệnh lệnh của Lục Nhậm.
Thế nhưng hắn cảm thấy Lục Nhậm rất xứng chức đội trưởng chiến đội đặc biệt.
Hơn nữa nữa hắn cũng ko phản đối những yêu cầu của mình.
Đối với việc Lục Nhậm hy sinh, Thư Tiểu Bạch tâm tình rất hoảng hốt.
Cũng càng làm cho Thư Tiểu Bạch kiên định với ý tưởng của mình.
Quả nhiên vẫn cẩu là tốt nhất,thực lực mạnh mẽ như Lục Nhậm còn có thể hy sinh.
Mình quả nhiên cần phải bảo vệ thật tốt thể chất thánh bạch của mình.
“Bây giờ chúng ta đi đâu? Nếu như ngươi cần một trận chiến thắng, ta có thể phối hợp với ngươi.”
“Đi nhìn mặt đội trưởng lần cuối.”